Tuấn Long Bách Mỹ Duyên

Chương 17: Chuyện cũ như sương khói.

Trước Sau

break
Trầm Chỉ Tinh thắt dây an toàn xong, cẩn thận nhìn chiếc xe của Trần Tuấn Long. Bên trong xe bố trí thực an toàn, phía bên phải còn treo một cái hình Snoopy đáng yêu, nước hoa là mùi hoa nhài thơm ngát, làm cho người ta cảm giác phi thường thích ý. Mà âm nhạc trên xe là bản nhạc rất tự nhiên, Trầm Chỉ Tinh cẩn thận nghe một chút, sau đó quay đầu nói với Trần Tuấn Long.

- Không nghĩ tới anh cũng thích Leslie Dowdall hát "That Place In Your Heart", cô ấy hát thật là hay.

Trần Tuấn Long đang từ từ lái xe, đi ra đại lộ. Nghe Trầm Chỉ Tinh nói như vậy vừa, nhất thời có chút kinh ngạc:

- Thật không, cô cũng biết Leslie Dowdall hát bài này?

Theo sau Trần Tuấn Long khẽ cười nói:

- Ngồi cẩn thận, chúng ta xuất phát.

Không đợi Trầm Chỉ Tinh kịp phản ứng, Trần Tuấn Long đã lái xe, xoát một chút đồng hồ tốc độ nhanh đến kinh người. Trần Tuấn Long quay đầu lại, mỉm cười nói:

- Cô muốn đến nhanh, khả năng sẽ có rung xóc.

Động cơ siêu mạnh của chiếc Chervolet đã có chỗ phát huy, nháy mắt tăng tốc độ làm cho Chevrolet ở quốc lộ liền vượt qua một chiếc Mercedes-Benz. Trần Tuấn Long kỹ thuật lái tốt lắm, có thể bảo trì tốc độ xe. Nhìn cảnh vật không ngừng rút lui, Trầm Chỉ Tinh cầm chặt tay vịn bên trong xe, Trần Tuấn Long quả thực là chạy như bay.

- Đến bảo tôi nhé!

Trần Tuấn Long vẫn với nụ cười đó. Nhưng lại nói với Trầm Chỉ Tinh, đây chính là cái kích thích không nhỏ. Cũng may rất nhanh đến lối vào tiểu khu Giai Đăng, Trầm Chỉ Tinh vội vàng hướng bên phải chỉa chỉa, ý bảo là ở nơi đó, Trần Tuấn Long rẽ xe vào, đi tới cửa tiểu khu Giai Đăng, tốc độ xe lúc này mới chậm lại.

Khẩn trương Trầm Chỉ Tinh cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, chỉ điểm Trần Tuấn Long hướng đi ra, cuối cùng đứng ở cửa nhất đống lâu. Trần Tuấn Long xao xao trên xe đồng hồ điện tử, nói với Trầm Chỉ Tinh:

- Tôi đã nói rồi, cô sẽ không muộn, này nhé, còn 5 phút!

Giờ là 7: 10 phút, từ Đại học Bắc Kinh lại đây cần nửa giờ lái xe, không nghĩ tới Trần Tuấn Long chỉ 8 phút liền chạy tới, Trầm Chỉ Tinh đều có điểm không thể tin được, vừa rồi chính mình là ngồi ở trong xe bay đến .

Trong xe vẫn vang lên bài That Place In Your Heart", hai người yên lặng một hồi, Trần Tuấn Long mắt nhìn phía trươc, không có quay đầu, nhẹ giọng hỏi:

- Cô thích bài này ở chỗ nào?

Trầm Chỉ Tinh suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Tôi thích loại này nhu tình phát ra từ nội tâm, làm cho người tôi có một cảm giác bình thản. Nếu một người việc gì sai, cảm thấy khiếm cứu trong lời nói, nghe bài hát này sẽ có cảm giác được cứu rỗi.

Trầm Chỉ Tinh cũng không hiểu được vì cái gì chính mình đã nói với Trần Tuấn Long cái cảm thụ đó, cô quay đầu nhìn Trần Tuấn Long, giờ phút này Trần Tuấn Long vẻ mặt bình tĩnh, nhìn phía trước, hắn nhíu mày nói:

- Cứu rỗi, vậy sao?

Trong giọng nói lộ ra vẻ chế giễu.

Trầm Chỉ Tinh không có trả lời, hai người lắng nghe giọng ca thiên sứ hát, cuối cùng Trầm Chỉ Tinh tháo dây an toàn, nhẹ nhàng nói với Trần Tuấn Long:

- Cám ơn anh đưa tôi đến đây.

Trần Tuấn Long nhún nhún vai, tùy ý nói:

- Việc nhỏ thôi mà.

Sau đó quay đầu lại nói:

- Thật cao hứng cùng cô nghe Leslie Dowdall hát "That Place In Your Heart", hẹn gặp lại!

- Hẹn gặp lại.

Trầm Chỉ Tinh nhẹ nhàng vẫy tay, ra khỏi xe liền đóng cửa lại, vung vẩy mái tóc, mỉm cười cùng Trần Tuấn Long.

Trần Tuấn Long gật gật đầu, khởi động xe, nhanh chóng rời đi. Hai người tiếp xúc không giống trước kia bình thường như vậy, dường như là hai bằng hữu quen thuộc, quân tử chi giao đạm như nước.

Trần Tuấn Long mua một giỏ hoa quả, mang vào phòng bệnh. Lan tỷ đang gối đầu nằm, Tiểu Vũ đang bắt cô ăn canh. Gặp Trần Tuấn Long đi vào, Lan tỷ giãy dụa đòi đứng lên, Trần Tuấn Long biết vết thương của cô chưa lành hẳn, liền ngăn lại.

Lan tỷ ho khan vài tiếng, rốt cục ngừng lại, sau đó nói với Trần Tuấn Long.

- A Long, cám ơn cậu đã đến thăm. Mấy ngày này có cậu giúp đỡ Phi Phượng Bang.

- Không có gì, chỉ là giúp Tiểu Vũ mà thôi.

Trần Tuấn Long nói. Mấy ngày nay hắn đều ở trường học, không có liên hệ với Phi Phượng Bang, Tiểu Vũ chỉ mấy lần gọi điện thoại cho hắn, Nam Lang Bang hiện tại khí diễm đã muốn bị đánh rơi xuống, không dám có gì dị động, Trần Tuấn Long cũng rất yên tâm.

- A Long, tôi lần này tìm cậu đến, là có một chuyện rất trọng yếu cần thương lượng.

Lan tỷ nói.

Trần Tuấn Long gật gật đầu, hắn đã nghĩ đến Lan tỷ muốn nói gì. Nhưng Lan tỷ cũng rất thận trọng, ra hiệu cho Tiểu Vũ ra ngoài, Tiểu Vũ sau khi gật đầu xoay người rời đi, còn đóng cửa phòng lại, chỉ để lại Trần Tuấn Long ở bên trong.

- Có chuyện gì trọng yếu mà ngay cả Tiểu Vũ cũng phải tránh.

Trần Tuấn Long hơi nhíu mày.

- A Long, tôi thấy cậu cũng hiểu được tình trạng hiện tại của tôi, đã không thích hợp quay lại quản lý Phi Phượng Bang, lần này tìm cậu đến, là muốn cùng thương lượng vấn đề Phi Phượng Bang.

Trần Tuấn Long không có lên tiếng, Lan tỷ ho khan hai tiếng, lại tiếp tục nói:

- Lần này Phi Phượng Bang đại nạn, may mắn có cậu tương trợ, chúng tôi Phi Phượng Bang mới có thể bảo tồn, toàn bang từ trên xuống dưới đều nhất nhất cảm tạ cậu.

- A Long, cậu vốn là người tốt, chuyện của Phi Phượng Bang chúng tôi, quả thật không thể phiền toái cậu, nhưng hiện tại tôi đã bị thương như thế này, Tiểu Vũ các cô lại không có ai có thể đảm nhiệm được trọng trách này. Cho nên... Cho nên tôi nghĩ đem Phi Phượng Bang này phó thác cho cậu, hy vọng cậu có thể chiếu khán các cô.

Trần Tuấn Long vẫn là lẳng lặng ngồi, không nói gì. Lan tỷ quan sát một chút thần sắc của hắn, lại tiếp tục nói:

- Tôi không biết câu thấy Phi Phượng Bang chúng tôi thế nào? Đúng, chúng tôi là người dựa vào bán than mà sống, chúng tôi không cao thượng, nhưng tuyệt không hạ lưu. Tôi vẫn nghĩ, đưa các cô ấy ra khỏi vòng luẩn quẩn này, nhưng hiện tại tôi làm không được, tôi hy vọng, cậu tài cán hơn tôi thì có thể làm được.

Nói xong ánh mắt chờ đợi nhìn chằm chằm Trần Tuấn Long.

Lúc này Trần Tuấn Long trầm giọng nói:

- Lan tỷ, chị làm sao biết tôi là người tốt hay không, không chừng tôi còn là cái đại phôi đản đâu, chị hiện tại đem Phi Phượng Bang giao cho tôi, không sợ tôi mang phá hư các cô đó sao?

Lan tỷ nở nụ cười, nỗ lực chống thân mình để ngồi xuống, Trần Tuấn Long bước nhanh đi vào bên giường, đỡ cô. Lan tỷ thở dốc vài cái, hồi phục bình tĩnh sau nói:

- Tôi tin tưởng cậu không phải người như vậy là có lý do.

- Muốn nghe hay không một câu chuyện xưa? Một người cùng cậu không khác nhiều lắm?

Trần Tuấn Long quay lại ghế ngồi, không có lắc đầu, cũng không có gật đầu. Lan tỷ có chút nhớ lại nói:

- Nhớ lúc tôi còn trẻ, khi đó trong nhà rất nghèo khó, vì cuộc sống, tôi lưu lạc đầu đường xó chợ, bị bắt làm một tiểu thư. Tôi tính có chút nhan sắc đi, khi đó có rất nhiều khách, vì thế kiếm lời cho Kê Đầu Tam không ít tiền. Cũng tại thời điểm đó, tôi nhận thức người kia, nói là nhận thức, còn không bằng nói là sợ hãi, hắn là một cái rất kỳ quái khách nhân, mỗi lần đến câu lạc bộ đêm đều gọi tôi, nhưng là hắn chưa bao giờ cùng tôi làm việc kia, nhiều lúc hắn chỉ ôm tôi ngủ, sáng sớm hôm sau bước đi. Tuy rằng không làm việc kia nhưng hắn trả tiền cho tới bây giờ không phải ít, Kê Đầu Tam cũng vui vẻ ý cho tôi đi bồi hắn.

Trần Tuấn Long lẳng lặng nghe, biểu tình không có gì biến hóa.

Lan tỷ tiếp tục nói:

- Nhưng tôi cũng không nguyện ý bồi hắn. Tôi không biết hình dung như thế nào, đó là một loại thực làm cho tôi cảm giác sợ hãi. Nói thực ra, tôi sợ hắn. Bắt đầu từ đâu tôi không rõ, sau khi tôi nhìn thấy hắn giết người tôi rốt cục đã hiểu, nguyên lai hắn trên người có một cỗ sát khí!

- ... Lần đó Kê Đầu Tam thiếu một người, liền đem tôi bổ sung vào, bồi đều là mấy kẻ có tiền, còn có vài tên đại quan. Lúc ấy hắn vọt tiến vào, cầm trên tay một mũi dao máu chảy đầm đìa, tôi cả đời cũng không quên được cảnh tượng kia, hắn một đao một cái, ngay cả phách mang thống, chúng tôi bồi những người đó đều bị hắn thu thập. Bọn tỷ muội sợ hãi, thét chói tai, đều chạy đi ra ngoài, tôi chạy trốn chậm, bị một cước, ngã sấp xuống trước mặt hắn, lấy mũi dao máu lắc lư ngay trước mắt tôi, khi tôi ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy đôi mắt âm lãnh, nhưng cuối cùng hắn không có giết tôi, ngừng một hồi liền xoay người bỏ đi.

Lan tỷ dừng một chút, lại nói:

- Sau đó tôi nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng súng, bảo tiêu của mấy tên có tiền đều chạy tới. Tiếng súng ngừng lâu tôi mới dám đi ra ngoài, trong viện tất cả đều là người chết, thật vất vả chạy ra khỏi Nhà Hàng tôi nghĩ đến không có việc gì, ai biết lại đụng phải người kia, hắn trúng hai súng, toàn thân là máu, ở trước mặt tôi ngất đi. Lúc ấy tôi cũng mơ hồ liền đem hắn kéo về nhà, giúp hắn băng bó, sau đó ngủ thiếp đi, khi thức tỉnh lại thì không thấy hắn đâu cả.

- Một tháng sau lại nhìn thấy hắn, đêm đó trở về, hắn ở trong phòng chờ tôi, tôi lại thấy được hắn cầm mũi dao kia, lần này không có máu, chỉ có làm cho người tôi rét run bành bạch. Tôi hỏi hắn có phải muốn giết tôi hay không, hắn không có trả lời, tay hắn run run nắm chặt mũi dao, chúng tôi hai người liền như vậy giằng co, đến cuối cùng tôi đều nhanh cũng bị hắn làm cho điên rồi, tôi tiến lên lớn tiếng mắng hắn, tôi nói “anh không phải muốn giết tôi diệt khẩu”, a Long, cậu đoán hắn trả lời như thế nào?

Lan tỷ ngẩng đầu hỏi.

Trần Tuấn Long vẫn là không có trả lời, chính là lẳng lặng ngồi ở chỗ kia.

Lan tỷ cười khổ một tiếng, sau đó nói:

Hắn nói không phải, hắn đến chính là để tôi bồi hắn ngủ. Sau đó... Sau đó chúng tôi chính là điên cuồng làm tình, bản thân tôi lần đầu tiên ―― lên đỉnh!

Lan tỷ nói được rất lạnh lùng, giống như kể là chuyện xưa của người khác.

- Về sau, hắn thường thường tới nhà của tôi theo giúp tôi, mỗi lần gặp mặt, chúng tôi trừ bỏ làm tình vẫn là làm tình. Hắn cũng không nói cho tôi biết chuyện của hắn, tôi cũng không hỏi. Cứ như vậy chúng tôi cùng một chỗ đó đã hơn một năm, rốt cục có một ngày, hắn tới hỏi tôi, hỏi tôi có nguyện ý hay không bồi hắn cả đời, hắn thật khờ, tôi đương nhiên nguyện ý. Nhưng hắn không cho tôi trả lời, hắn nói, hắn cần chấp hành một nhiệm vụ rất trọng yếu, có người đáp ứng rồi, nếu thành công, chúng tôi có thể ở bên nhau cả đời. Hắn muốn tôi chờ hắn, tôi đã chờ hắn, ngây ngốc đợi ba ngày ba đêm...

Nghe đến đó, Trần Tuấn Long mày kiếm giơ giơ lên, nhưng hắn vẫn là ngồi vẫn không nhúc nhích, ngay cả tư thế đều không có thay đổi.

- ... Tôi rốt cục đợi hắn, nhưng hắn đã bị thương rất nặng, hắn vẫn kiên trì quay trở lại phòng nhỏ của chúng tôi, hắn nói cho tôi biết, vốn dĩ người đáp ứng yêu cầu của hắn là lừa hắn, hắn bị lừa. Hắn nói, duy nhất đáng giá cao hứng là hắn với người kia thảo luận một ít lợi tức, hắn chém đứt tay phải của tên đó. Khả... Nhưng để làm gì chứ, hắn không bao giờ có thể theo giúp tôi, hắn... Vĩnh viễn rời xa tôi.

Nói tới đây, Lan tỷ ngữ khí có chút kích động, nghẹn ngào chảy ra những dòng nước mắt thương cảm.

Trần Tuấn Long cũng rất bình tĩnh, Lan tỷ điều chỉnh một chút cảm tình của chính mình, nói tiếp:

- Sau việc đó, tâm của tôi đã chết, tôi đi tới Bắc Kinh, sau lại gia nhập Phi Phượng Bang. Nếu không có Phi Phượng Bang, có lẽ cả đời tôi giống như cái xác không hồn.

Nói tới đây, Lan tỷ dừng lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Tuấn Long.

Trần Tuấn Long nhíu mày, một hồi lâu sau mới nói:

- Lan tỷ, chị nói chuyện này thực làm tôi cảm động, tôi phi thường đồng tình của chị tao ngộ. Nhưng tôi nghĩ không rõ, người đó và tôi là không phải là một người tốt, với Phi Phượng Bang có cái gì quan hệ?

Lan tỷ nhìn chăm chú vào Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long cũng nhìn cô, hai người nhìn nhau một hồi, Lan tỷ nói từng chữ một:

- A Long, có lẽ, tôi không rõ ràng lắm quá khứ của cậu; nhưng tôi biết, cậu và Côn của tôi đều là một loại người, bởi vì, ở trên người cả hai đều có một loại sát khí cao ngạo; Côn của tôi là người tốt, cho nên, tôi tin tưởng, cậu cũng nhất định là một người tốt.

- Sát khí cao ngạo.

Trần Tuấn Long nở nụ cười, hai tay đan vào nhau khép lại, chỉ các đốt ngón tay phát ra tiếng kêu "Khanh khách".

- Vậy chị không sợ tôi giết chị sao!

Trần Tuấn Long lạnh lùng nói ra những lời này, đã muốn tràn ngập sát khí.

Lan tỷ nở nụ cười.

- Tâm của tôi sớm đã chết, tiêu diệt cơ thể của tôi với tôi mà nói ngược lại là một loại giải thoát, nếu cậu muốn giết tôi, tôi sẽ vui vẻ nhận. Biết vì sao tôi vẫn còn làm cái nghề này không?

Trần Tuấn Long hai tay vẫn đan vào nhau, không nói gì.

- Phi Phượng Bang không có sở trường khác, nhưng thám thính tin tức cũng là phương tiện tối ưu nhất, nhanh nhất, đây là ưu thế của nữ nhân chúng tôi. Người sát hại Côn nhất định là có bối cảnh, tôi muốn báo thù, lại không có phương pháp, cho nên chỉ có dùng biện pháp nguyên thủy nhất. Phi Phượng Bang chúng tôi tuy rằng chỉ chiếm kinh thành 35% khách, nhưng Phi Phượng Bang chúng tôi danh tiếng cũng là tốt nhất Bắc Kinh, người đến chơi, chỉ cần có nhất định bối cảnh, hắn cũng sẽ chọn Phi Phượng Bang chúng tôi, có lẽ, tôi đây là ở đại hải lý lao châm, nhưng tôi tin tưởng, một ngày nào đó tôi sẽ tìm được người kia.

Lan tỷ cuối cùng nói có chút kích động, nghiến răng nghiến lợi đối với người kia thù hận không tả xiết.

Lan tỷ dừng một chút, lại nói:

- Côn nói chuyện của hắn cho tôi không nhiều, nhưng tôi cũng biết một chút. Côn nói, Tổ Chức của người kia rất lớn, hắn chỉ phụ trách chấp hành mệnh lệnh, đây là vận mệnh của hắn, một loại không thể thay đổi vận mệnh. Côn nói, vì tôi, hắn nguyện ý đi thay đổi loại này vận mệnh, nhưng chúng tôi đều sai lầm rồi, hơn nữa sai rất lớn.

Lan tỷ lúc này ngẩng đầu lên, ánh mắt phiếm nước mắt.

- A Long, tôi tìm cậu, là vì tôi có một loại trực giác, cậu cùng Côn là cùng một loại người, có lẽ cậu cũng không thể thay đổi vận mệnh. Nhưng tôi tin tưởng, cậu nhúng tay giúp Phi Phượng Bang chúng tôi phát triển, cậu nhất định có được lựa chọn, phải không, a Long? Đáp ứng tôi, trông coi giúp tôi Phi Phượng Bang.

- Không thể thay đổi vận mệnh?

Trần Tuấn Long lắc đầu, đứng thẳng người lên.

- Mệnh là do tôi không do trời!

Đó là một loại kiên định tín niệm, vô cùng cường đại tín niệm.

- Tôi sẽ giúp chị trông coi Phi Phượng Bang, Lan tỷ.

Cuối cùng Trần Tuấn Long nói:

- Chị cũng biết, tôi cũng cần Phi Phượng Bang hỗ trợ. Nhưng tôi có điểm không rõ, chị như thế nào khẳng định, tôi nhất định sẽ giúp?

Nói xong hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Lan tỷ.

Lan tỷ nở nụ cười, ánh mắt đầu hướng ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói:

Bởi vì... Tôi biết, những người cao ngạo như thế nếu lựa chọn làm chuyện gì, nhất định sẽ làm được. A Long...

Lan tỷ quay đầu lại đây, thành khẩn nhìn Trần Tuấn Long.

- ... Phi Phượng Bang chúng tôi liền giao cho cậu, cám ơn cậu!

Trần Tuấn Long cũng nhìn Lan tỷ, cuối cùng mới chậm rãi gật đầu, sau đó xoay người đi ra phòng bệnh, Lan tỷ sau này là có thể được thư thả rồi.

Kỳ thật Trần Tuấn Long đã có lựa chọn từ trước, Phi Phượng Bang sẽ trở thành một khởi điểm để hắn chinh phục xã hội đen, hắn lựa chọn đồng thời đi hai đường khác nhau, bởi vì như vậy, tài năng rất tốt để đặt chân lên đỉnh núi, mà chân chính khiêu chiến, mới có thể ở một nơi nào chờ hắn!

break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc