Trên chiếc giường lớn mềm mại đã đổi lại ra giường màu xanh biển, thân thể trắng nõn mềm mại trần truồng bị thân thể ngâm đen tráng kiện áp đảo phía trên, chỉ còn lại đôi chân nhỏ trắng non mềm không an phận giẫy giụa đá loạn lên. Không cam lòng mình cứ như vậy bị khi dễ, Tang Vãn Cách quả thật ra sức chống cự đến mắt cũng thấy choáng váng, nhưng chỉ trong chốc lát, cô đã bị đầu gấu lột sạch không còn một mống, giống y hệt đứa bé mới sinh, cả người nhẵn nhụi nằm ở dưới người hắn, hơn nữa lại không thể động đậy, bởi vì bạn gấu nào đó đem hai phần ba sức nặng toàn thân của mình phó thác trên người cô hết!
"Buông em ra!" Tang Vãn Cách quẫn bách đến đỏ cả khuôn mặt nhỏ nhắn, hàm răng chỉnh tề đẹp mắt cắn thật chặt môi dưới, trong đôi mắt to phun ra lửa giận hừng hực, dáng vẻ kiều diễm ướt át làm tâm Hùng Thần Giai muốn hóa thành nước hết. "Em đã nói không muốn rồi!" Đầu gấu này rõ ràng nghe không hiểu tiếng người mà.
Hùng Thần Giai nhíu mày: "Nhưng anh cũng không nói đồng ý." Hơn nữa, lúc trước hắn đã nói qua, thời điểm hắn muốn cô, không cho phép cô cự tuyệt. Hơn nữa hắn cũng đã xem xét thân thể của cô, công chúa có thể làm nhiều thức ăn vậy thì thể lực cũng khôi phục không ít rồi, cô cũng cơm nước no nê xong, ít nhất còn có thể bồi hắn đến 3
4 lần luôn, no bụng thì nghĩ dâm dục, hắn dù gì cũng chỉ là người bình thường, dĩ nhiên không tránh khỏi bị cô hấp dẫn.
Lời này không thể cho Tang Vãn Cách nghe được, nếu như cô nghe được lời này nhất định sẽ hỏi ngược lại: Em hấp dẫn anh lúc nào hả?!
Đáng tiếc Hùng Thần Giai không nói thì cô cũng không biết, chỉ có thể dùng đôi mắt to sáng long lanh như thủy tinh trừng hắn, khuôn mặt tỏ vẻ không vui: "Em cũng chưa nói cần sự đồng ý của anh, tóm lại chính là không được, mau buông em ra." Giọng nói mềm mại dễ nghe khẽ trầm thấp xuống một chút, Hùng Thần Giai biết, đây là điềm báo cô sắp tức giận rồi.
Nếu là quá khứ hắn khẳng định không thể ngăn được cô tức giận, nhưng hôm nay không giống trước, trừ bỏ cuộc vẫn có những phương pháp khác có thể mềm hoá lòng công chúa nhà hắn.
Mày rậm chau vào một chỗ, Hùng Thần Giai đem trọn gương mặt vùi vào cổ Tang Vãn Cách, môi mỏng dán thật chặt vào động mạch cổ của cô, đầu lưỡi to dài thỉnh thoảng dịu dàng liếʍ tới liếʍ lui trên da thịt trắng mịn, dục hỏa rõ ràng khó nhịn không muốn buông tay làm cho mặt Tang Vãn Cách đỏ bừng, đôi tay nhỏ bé không biết để chỗ nào cho đúng, ánh mắt như nước long lanh không ngừng nhấp nháy, xem ra cực kỳ luống cuống. "Công chúa... Hôm nay là sinh nhật của anh mà, thật không thể thoả thuận một chút sao?" Hắn cũng biết hôm nay số lần làm đã không ít, nhưng trong lòng hắn đang cao hứng chịu không nổi, có lẽ hắn muốn cùng cô tiếp xúc thân mật nhất để chính hắn tự xác định, tất cả đều là thật, không phải hắn đang nằm mơ.
Hùng Thần Giai giọng có chút buồn bã, lại có chút uất ức, tựa hồ còn xen lẫn cầu khẩn. Tang Vãn Cách mím môi do dự không dứt, lòng cô bị lời nói của hắn làm cho vừa mềm vừa đau, một hồi lâu mới nhỏ giọng nói một câu: "Vậy anh nhẹ một chút."
Hùng Thần Giai lập tức vui mừng quá đỗi như vừa thu được bảo bối, ở cổ của cô cứ hôn rồi lại hôn, sau đó hắn còn cười đến vô cùng hưng phấn, đứng dậy tự cởi quần áo của mình ra ── mới vừa rồi hắn chỉ lo đem cô cởi sạch, ngược lại quên mất quần áo trên người mình còn chưa cởi.
Động tác hắn cởi quần áo cực kỳ mê người, tràn đầy mùi vị tiêu sái phóng khoáng. Cánh tay kiên nghị có lực tiện đà rút thắt lưng rồi sau đó đem quần đá văng ra, trên người hắn chỉ còn chiếc áo ba lỗ nhỏ mặc bên trong bao bọc lấy cơ bắp rắn chắc tráng kiện của hắn, mỗi động tác cũng giống như Davy vậy, cơ bắp rõ ràng nhưng lại không phải cái loại cơ bắp thịt cường tráng rối rắm quá, vóc người tam giác hoàn mỹ của phái nam làm Tang Vãn Cách xem đến mức mắt cũng hoa lên.
Hùng Thần Giai vô cùng nhanh chóng đem quần áo qua loa ném qua một bên, sau đó không kịp chờ đợi mà nhào lên người Tang Vãn Cách đang ở trên giường, hai cỗ thân thể trần truồng cách một cái mền thật mỏng, nhiệt độ trao đổi lẫn nhau rồi len lỏi vào trong lòng của đối phương.
Hắn hơi nhíu lông mày, đem chiếc mền mà Tang Vãn Cách chẳng biết lúc nào đã nắm chặt để đậy kín thân thể mềm mại, cướp đi ném xuống dưới giường, sau đó cúi đầu liền hôn lên đôi môi hồng diễm mang hơi thở mùi đàn hương, đầu lưỡi có lực nhồi vào trong khoang miệng cướp lấy hương thơm ngọt ngào kia, miệng rộng bao hàm cả cái miệng non nớt nhỏ nhắn, không vừa hôn vừa gặm là không vui.
Mặt hai người ở khoảng cách quá gần, Hùng Thần Giai có thể cảm thấy lông mi dày của cô chuyển động ngay trên má mình, bàn tay màu đồng chẳng biết từ lúc nào đã bò lên hai cặp vυ" trắng mất hồn kia, chia ra nắm đầu vυ" phấn nộn mà đùa bỡn. Tráng kiện giữa hai chân hắn cũng chen vào giữa hai chân Tang Vãn Cách, đầu gối cong lên, dịu dàng ma sát bộ vị mềm mại thần bí nhất của phái nữ.
Tang Vãn Cách không tự chủ được muốn kẹp chặt hai chân lại, nhưng chờ đón cô lại chính là Hùng Thần Giai càng thêm dùng sức ma sát, cảm giác bủn rủn tê liệt cắn nuốt lấy cô, u huyệt non mềm cũng bắt đầu chảy ra chất dịch trong suốt sềnh sệch ngọt ngào, mùi thơm đặc hữu từ cơ thể phái nữ bắt đầu tràn ngập khắp gian phòng.
Cảm thấy đầu gối thấm ướt, Hùng Thần Giai hôn môi hồng của giai nhân, cái tay từ bầu vυ" trắng noãn vừa mò xuống dưới tìm được lối vào liền cẩn thận từng li từng tí cắm một ngón tay đi vào. Khi hắn cảm thấy nhiệt nóng khít khao bao quanh phía dưới, hắn cũng kích động theo suýt nữa cứ như vậy bắn ra ngoài, làm hắn sợ tới mức vội vã chặn lại cảm giác hồi tưởng muốn bắn ra của mình, đặt hết tinh thần vào khe hẹp mịn màng thần bí kia.
Tầng tầng lớp lớp thịt non đem ngón tay hắn ngăn lại thật chặt, mỗi một tấc thăm dò vào là cả một công trình gian nan nhất. Môi mỏng đã dời đi hai bầu vυ" đầy đặn, cắn một đóa đỏ tươi dùng sức bú, cho đến khi đem đầu vυ" nho nhỏ non mềm hấp đến vừa cứng vừa đỏ, ngạo nghễ dính đầy nước miếng của hắn và đứng thẳng ở trong khoang miệng ấm áp mới thôi.
Hai tay của Tang Vãn Cách nắm chặt lấy đầu vai Hùng Thần Giai, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, đôi mắt nhắm nghiền, cánh môi đỏ thắm thỉnh thoảng phát ra tiếng thở gấp ẩn nhẫn không kiềm chế được, ngón tay thô ráp ở trong cơ thể cô mỗi lúc mỗi xâm nhập sâu hơn làm cô nức nở ra tiếng, cho đến khi chạm đến chỗ mẫn cảm nhất trong cơ thể, cô lại không kiềm được mà rêи ɾỉ ra tiếng, cố gắng hết sức ngăn lại nhưng cái miệng nhỏ nhắn một tiếng lại một tiếng vô cùng rõ ràng truyền hết vào tai Hùng Thần Giai.
Tròng mắttrong veo như nước khẽ động đậy, lông mi dày như cánh quạt mơ hồ bắt đầu xuất hiện nước mắt, Tang Vãn Cách mở đôi mắt mờ mịch đẫm lệ, trong mơ màng cô nhìn thấy khuôn mặt cương nghị làm mình vô cùng an lòng kia. Tay nhỏ bé cũng vô thức sờ soạng phía trước, bàn tay cô dọc theo hình dáng khuôn mặt tỉ mỉ vuốt ve, giống như là đang chạm món bảo vật làm mình vô cùng động lòng vậy: "Gấu..." Cô nỉ non gọi tên Hùng Thần Giai, dũng đa͙σ bọc ngón trỏ hắn càng thêm căng đầy, eo nhỏ mềm mại cũng không tự chủ hướng vào trong ngực của hắn, lòng tràn đầy hy vọng muốn cùng hắn gần thêm một chút, gần thêm chút nữa...
Có lẽ trong tiềm thức cô đã hiểu rõ, trên thế giới này duy nhất một người có thể để cho cô dùng toàn bộ tâm ý yêu thương, cũng chỉ có thể là Hùng Thần Giai, chỉ có thể là người đàn ông này mà thôi.