Lúc chạm vào đầu ngực, môi mỏng của hắn vô cùng lạnh lẽo, nhưng lưỡi của hắn lại vô cùng nóng và ẩm ướt. Khi hắn quét lấy một đường vòng, nhũ hoa đỏ thắm khẽ run rẩy. Cơ thể nàng bắt đầu mẫn cảm hơn. Hai ngón tay thọc vào rút ra, vang tiếng nhớp nháp rất nhỏ. Hoa huyệt bắt đầu chảy nước.
Hơi thở của hắn cũng trở lên nặng nề, trong người có cảm giác phấn khích kì lạ. Hắn hung hăng ngậm lấy núm hạt châu đỏ, dùng răng cắn nhẹ lấy, sau đó giày xéo nó trong khoang miệng nóng ấm. Lúc sau, ở đó lại nghe tiếng hắn bú mυ"ŧ vang tiếng chụt chụt.
Như Hi kêu a một tiếng, cả người ngứa ngáy kì lạ, ưỡn người cong lên thuận tiện cho hắn thưởng thức bầu ngực non mềm của chính mình. Một phần do tay nàng đã bị trói oặt ra sau, nàng đang nằm đè lên chúng.
Hắn thấy nàng đã tiết ra dâm thủy, bắt đầu cởi nội y ra, Cự vật lớn thò đầu ra ngoài.
Như Hi cảm nhận có thứ gì đó chạm nhẹ miệng huyệt. Nàng không ngốc và cũng đã chuẩn bị tâm lí. Song tận sâu trong cơ thể, nàng vẫn sợ hãi, cái chân không nghe lời, vung vẩy lung tung theo bản năng.
Gia Vũ túm lấy chân nàng đe dọa:
- Đừng để ta cắm trượt vào chỗ không chính xác, lúc đấy còn đau hơn nhiều lần, ngươi tin không?
Như Hi quả thật bị dọa, căng thẳng kiềm chế nỗi sợ của chính mình. Nếu nàng không nghe lời mà bị đau thì thà nghe lời một chút cho đỡ đau hơn. Nàng mở to mắt, vô tình cúi xuống nhìn phía dưới hạ thân, trơ mắt nhìn gã nam nhân đẩy một thứ mà theo thẩm mĩ của nàng là quá gớm ghiếc vào bên trong mình.
Gia Vũ cho quy đầu tách hai cánh hoa huyệt ra, chầm chập tiến vào, chưa được bao lâu, lại bị cản lại bởi lớp màng mỏng nhẹ. Gia Vũ đưa eo cọ nhẹ nhàng, chưa đâm vào vội. Cho đến khi ŧıểυ huyệt tiết ra nhiều nước hơn, hắn mới dùng lực đâm mạnh.
- A!
Như Hi hô to thất thanh, chảy nước mắt ròng ròng.
Nó quá lớn, quá đau…
Tại sao lại đau như vậy, hắn cắm không chính xác ư? Như Hi cảm thấy Gia Vũ lừa nàng, mắt tức giận nhìn hắn đầy căm phẫn.
- Ta không bảo là không đau, chỉ bảo là không vùng vẫy sẽ đỡ đau hơn thôi. Bất kể người thiếu nữ nào lần đầu cũng đều như vậy!
Hắn ôn tồn giải thích, cùng lúc rút nhẹ ©ôи th!t ra. Trên nó có một ít máu dính vào. Nàng thở ra một hơi, tưởng hắn cho nàng nghỉ ngơi sau khi phá màng trinh. Như Hi cảm thấy hắn cũng không tệ như nàng nghĩ, có chút ngạc nhiên.
Khoảnh khắc đó vụt thoáng qua tựa như ảo giác. Bởi ngay lập tức gậy cứng lại đâm mạnh vào.
Bị đột ngột, nàng chỉ có thể thét lên đau đớn.
Vách thịt khít chặt chèn ép ©ôи th!t của hắn. Gia Vũ tưởng sẽ bị huyệt thịt của nàng kẹp chết. Nhưng không ngờ, càng lúc lại có một cỗ kɧoáı ©ảʍ tràn ngập dưới hạ thân, sau đó lan khắp cơ thể, khiến người hắn tê rần rần.
- Đau quá, tha cho ta… cầu xin ngươi… a… ah!
Như Hi van cầu khóc lóc, bụng nhỏ chứa vật kia mà trướng lên, lại còn đau nhức vô cùng. Hắn tàn ác ngó lơ tiếng van xin của nàng, thô bạo đưa đẩy ©ôи th!t, tham lam va chạm liên tiếp vào phía trong. Mỗi lần đẩy vào, là mỗi lần nàng đau như bị xé rách.
Hắn nghĩ, đúng, nàng nên khóc, khóc đi vì đây là những gì nàng xứng đáng được nhận. Mùi máu tanh thoang thoảng trong không khí còn kích động hắn làm động tác cường mãnh hơn.
Tất cả mọi thứ của nàng đều làm hắn điên cuồng, trong quá khứ cũng vậy, là bây giờ cũng vậy.
Thân thể nhỏ bé của Như Hi lắc lư theo từng nhịp, từng sợi lông tơ trên làn da hồ như dựng đứng lên. Trong bụng nàng, vật kia không ngừng dao động, xen lẫn đau đớn đột nhiên mang theo vài cảm giác lạ lẫm đang len lỏi. ©ôи th!t càng lúc càng trướng to lên, quấn đầy gân xanh tàn sát từng ngóc ngách trong nộn huyệt.
Một hồi dao động, cự vật nam nhân kia căng to cực đạị. Cảm giác mới lạ dâng lên mạnh mẽ rồi bùng nổ trong nàng, nàng không nhịn được cả người run rẩy.
Như Hi cuối cùng cũng đợi được đến lúc cái thứ kia được rút ra khỏi người nàng. Gia Vũ cầm ©ôи th!t hướng lên phía trên người nàng, phun dòng tinh đặc quánh lên bầu ngực trắng như tuyết ở dưới thân.
Phụt! Phụt!
Như Hi nhắm mắt thở hổn hển. Nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc, nàng hơi mừng thầm. Nam nữ hoan ái chắc cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Nàng mở mắt, ngước lên nhìn hắn, bỗng chốc một nụ cười tà ác nhếch lên bên khóe miệng, dưới lớp mặt nạ bạc trông càng thêm gian xảo. Nàng liền run rẩy. Trong ánh nến mờ ảo, nàng thấy đôi mắt kia sâu như không có đáy, đen thăm thẳm tựa như ma quỷ.
Ngay lập tức, Như Hi bị hắn xoay người đối diện với cái nệm, bị bắt quỳ trên giường, mông nàng chổng lên, vểnh cao về phía hắn.
- Tư thế này mới xứng đáng với ngươi!
Hắn túm lấy eo nàng, nhìn bờ mông tròn trịa đẫy đà trước mắt, lại hung hăng đâm mạnh vào.
- Ah… ah… không! – Như Hi bị cắm vào lần nữa, bất giác căng cả người, thanh âm la lên cũng vỡ vụn.