Sầm Tử Tranh buộc bản thân phải tỉnh táo lại, bởi vì cô biết rằng đàn ông luôn muốn tìm kiếm chinh phục cái lạ, nhất là Cung Quý Dương, thói quen được người khác sùng bái thì làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho kẻ phản kháng và chống cự lại?
“Thật là tôi không hiểu đường đường là tổng giám đốc Cung thị tài phiệt phong lưu thành tính, nhưng lại hạ mình khiến cho người khác khinh thường!” Cô phải rất cố gắng để giọng nói có thể bình tĩnh được như vậy.
Suy nghĩ muốn rút tay ra, nhưng không được, lòng bàn tay bị anh ép buộc phủ lên vật cứng rắn nóng như chiếc bàn ủi, dường như muốn thiêu cháy lòng bàn tay của cô.
Cung Quý Dương giận quá hóa cười, kề sát vào đường cong quyến rũ của cô, cố gắng tạo nên không khí mê hoặc bên tai cô….. ๖ۣۜDiễễn☃đàànL♓êêQuýý๖ۣۜ Đôn
“Vậy sao, anh phong lưu với những người phụ nữ khác, nhưng riêng em thì anh chỉ muốn ‘hạ lưu’!”
“Khốn kiếp, cút ngay!”
Sầm Tử Tranh phải vất vả lắm mới bình tĩnh được nhưng sau khi nghe được những lời này thì đã tan rã trong nháy mắt, ngay sau đó, cô chỉ muốn nhấc chân lên đá anh….
Khi cô nâng đùi phải lên thì lại bị Cung Quý Dương thoải mái tóm được, ngay sau đó nâng chân cô vòng bên eo cường tráng của mình…..
Sầm Tử Tranh kinh sợ, cái tư thế quá mức ái muội này khiến cô thẹn quá hóa giận!
Bộ dạng tức giận xinh đẹp của cô khiến Cung Quý Dương cười ha ha, “Tranh Tranh, thì ra em lại thích chúng ta ôn chuyện bằng tư thế này nha!”
Sầm Tử Tranh gắt gao cắn môi, hai tay bị anh nắm lấy, còn chân phải thì bị tay trái của anh đặt ra sau, sau lưng là bức tường, như thế này càng khiến cô không có cách nào thối lui!
Cười đi!
Cười đi!
Cười chết anh đi!
Đôi mắt chớp động của cô không ngừng phẫn nộ, trong lòng thì không ngừng nguyền rủa!
“Hừ, anh thật buồn cười, anh làm như vậy chỉ để muốn chứng minh rằng thể lực giữa nam nữ kém xa nhau sao?”
Đáng chết
Chân phải của cô đã tê mỏi, bởi vì Cung Quý Dương thân cao chân dài, chân của cô bị ép phải đưa lên cao đến bên eo anh, đối với Sầm Tử Tranh không có một chút kỹ thuật nào về vũ đạo thì đây đúng là chuyện khó khăn!
Cô bắt đầu lo lắng rằng phần dây chằng ở chân mình có phải bị kéo đến mức bị thương hay không!
Cung Quý Dương nghe thấy cô ‘tố cáo’, tà mị nhíu mày, có thể nhận thấy rằng cô đang cố hết sức, sự hứng thú trong mắt không ngừng lan rộng đến bên khóe môi…..
Đúng vào lúc này, bên ngoài phòng thay quần áo vang lên tiếng gõ cửa lễ phép mà dè dặt……
“Ai?”
Sầm Tử Tranh theo bản năng hỏi lại, trời ạ, nếu để người ở bên ngoài xông vào, nhìn thấy bản thân mình như thế này, nhất định sẽ trở thành trò cười sao?
Tư thế ái muội như vậy sẽ khiến người khác hiểu nhầm, đến lúc đó cho dù nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch!
“Leila, công ty PR bên kia gửi bản fax dài thiết kế chữ T đến, em muốn…… ๖ۣۜDiễễn☃đàànL♓êêQuýý๖ۣۜ Đôn Ách, chị có muốn xem một chút?” Trợ lý Elena nhỏ giọng nói, giống như sợ quấy rầy hai người trong phòng thay quần áo ‘tương thân tương ái’!
Thật sự là không chỉ có mình Elena, sau lưng cô còn có vài người trong phòng làm việc, trong mắt đều là sự tò mò, chỉ hận không thể nằm sấp lên cửa mà nghe lén thôi.
Cũng không trách được sự tò mò của bọn họ, nhiều năm như vậy, mặc dù có không ít người đàn ông thành đạt theo đuổi Leila, nhưng đều bị cô lạnh lùng từ chối, mà tổng giám đốc Cung thị tài phiệt này lại thừa nhận rằng trước đây hai người đã có tình cảm với nhau, còn ở trong phòng thay quần áo với Leila lâu như vậy mà không bị đuổi ra, xem ra quan hệ của hai người không hề đơn giản!
Sầm Tử Tranh nghe thấy Elena muốn đi vào, lập tức cuống quít trả lời, “A….không cần, một lát nữa…..Một lát nữa tôi sẽ tự xem, cứ để trong phòng làm việc của tôi!”
Cô vừa nói vừa dùng ánh mắt hung ác nhìn Cung Quý Dương, nhưng người này lại mỉm cười nhìn cô, khiến cô cảm thấy đau mắt muốn chết.
Cảm giác Elena đã đi xa, rốt cuộc Sầm Tử Tranh cũng không thể chịu đựng nổi gào to lên…..
“Cuối cùng là anh muốn thế nào? Tôi không có an nhàn sung sướng giống anh, tôi phải làm việc để nuôi sống bản thân, mong anh cách xa tôi một chút, không cần làm lãng phí thời gian của tôi!”
“Chỉ cần em đồng ý một lần nữa làm người phụ nữ của Cung Quý Dương, sau này cũng không cần phải vất vả như vậy!” Cung Quý Dương lập tức nói, giọng điệu và ánh mắt đều sáng quắc đến dọa người.
Sẩm Tử Tranh giống như nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên thế giới, nụ cười lạnh lùng trên môi càng rõ ràng hơn, “Tiên sinh Cung, tôi hy vọng anh hiểu rõ một chút, tôi có năng lực nuôi sống bản thân, nếu anh rảnh rỗi như vậy, thì phiền anh đi tìm những người phụ nữ khác!”
“Anh chỉ muốn em!”
Lời nói của anh sắc bén là kiên định, trong đôi mắt âm u là sự cố chấp.
Cô hơi ngẩn người, giữa hai hàng lông mày khẽ thoáng qua một tia nghi ngờ, nhưng sau đó liền cười lạnh lùng nói, “Thật xin lỗi, tôi không có phúc hưởng!”
Chân đã tê dại, hơn nữa do lâu không vận động bây giờ đã có chút run rẩy!
Đáng chết, người đàn ông này nhất định phải dùng tư thế này mới có thể nói chuyện với cô sao?
Dường như Cung Quý Dương cũng nhìn ra ý nghĩa của cô, không khỏi mỉm cười, nhẹ buông tay, để cho cô tự do!
Hô…..
Sầm Tử Tranh âm thầm thở ra một hơi, hai chân chạm đất vẫn có cảm giác an toàn hơn, nếu người đàn ông này mà rời đi, thì cô sẽ cảm thấy không khí ở đây càng thêm trong lòng rồi!
“Tiên sinh Cung, tôi chỉ muốn nói với anh một câu, duyên phận đã hết tức là đã hết, không cần phải cưỡng cầu, bằng không thì chỉ làm người khác bị thương, lại càng làm bản thân bị thương nặng hơn!”
Nói xong, cô liền xoay người đi ra khỏi cửa.
“Em có thể vứt bỏ tình cảm dành cho anh?” Cung Quý Dương cũng không bước lên ngăn cản, chỉ đứng im tại chỗ, thình lình hỏi một câu.
Bờ vai nhỏ bé của Sầm Tử Tranh không ngừng run lên, dường như có thể thấy cô đang không ngừng điều chỉnh hô hấp, cô không trả lời lại, bởi vì bản thân cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Nói không bỏ được, thì cô cảm thấy có lỗi với khoảng thời gian tám năm trước; ๖ۣۜDiễễn☃đàànL♓êêQuýý๖ۣۜ Đôn nói bỏ được, vậy thì ý nghĩ muốn quen biết người đàn ông này, hiệu quả đều giống nhau, đều rất nhớ nhung phần tình cảm này!
Trong lòng không khỏi phẫn hận…..Cung Quý Dương này đúng là lòng dạ đàn ông, ngay cả một câu hỏi thôi mà cô cũng không thể trả lời được!