- Đáng chết, là Thị Huyết trùng. Đoan Mộc Cuồng biến sắc, nguyên thần rình xuống, trong tay không ngừng rơi vào trên người Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn, thần sắc cũng âm hàn vô cùng. - Lão gia này, ngươi còn muốn bảo trụ linh hồn hai người bọn họ sao, đáng tiếc ngươi chậm một bước, bạo cho ta. Tiểu Song tiến lên mấy thước, pháp quyết trong tay đánh ra, theo đó là một đạo yêu lực ở trong tay bóp nát. - Bang bang. Hai tiếng bạo liệt vang lên, thân hình Đoan Mộc Cuồng lui mấy chục thước, Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn hóa thành một bãi máu loãng. - Khặc khặc, thì ra hai người các ngươi là người tu chân, hảo, hảo, các ngươi có lá gan không nhỏ, thù này, ta nhất định sẽ báo. Đoan Mộc Cuồng nhìn Đại Song Tiểu Song, trong mắt toát ra hỏa dược, hai nàng này nếu ở trước mặt hắn đánh chết Tứ Thiên Tôn, Ngũ Thiên Tôn, đây chính là khiêu khích. - Lão gia này, chúng ta sợ ngươi sao, chờ ta vài năm, ta thu thập ngươi. Thanh Đồng nhìn Đoan Mộc Cuồng nói, lúc này Thanh Đồng cũng biết chính mình không phải là đối thủ của Đoan Mộc Cuồng. - Nhạc Thành, ngươi còn núp ở sau, loại thủ đoạn đê tiện này ngươi cũng dùng tới sao, ngươi không nói chữ tín. Đoan Mộc Cuồng nhìn Nhạc Thành nói. - Ngươi dùng người uy hiếp ta, cái này không đê tiện sao, ta đây cũng từ ngươi học tập mà thôi. Nhạc Thành trả lời, Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn trở lại Hắc Ám Thần Điện gặp phải tai họa, Nhạc Thành đương nhiên không để cho hai người thuận lợi trở lại Hắc Ám Thần Điện, hắn đã sớm phần phó Đại Song Tiểu Song làm tốt chuẩn bị. - Khặc khặc. Đoan Mộc Cuồng cười lạnh, lập tức nói: - Hảo, hảo, ngươi chờ đó cho ta, chờ ta mở ra kết giới, chúng ta chậm rãi tính. - Ngươi muốn mở ra kết giới, không có dễ dàng như vậy, có ta ở đây, ngươi cũng đừng mơ mở ra kết giới. Nhạc Thành trả lời, mặc kệ thế nào, hắn cũng phải ngăn cản Đoan Mộc Cuồng mở ra kết giới, ma vương chạy ra khỏi phong ấn, chính mình là người thứ nhất chịu tai họa. - Ngươi còn ngăn cản không được ta đâu. Đoan Mộc Cuồng lạnh nhạt nói, sau đó vung tay hạ xuống, Hắc Ám Ma Kiếm tựa hồ sớm nắm trong tay, nói: - Ngươi muốn ngăn cản ta, chúng ta hôm nay thử xem ngươi có thể ngăn cản ta hay không, ta cũng không gấp mở ra kết giới. Nhạc Thành nhìn thấy Đoan Mộc Cuồng gọi ra Cáp Mô kính, lúc này cũng ngưng trọng, Âm Dương Kiếm cũng bị hắn lấy ra, hắn mới đột phá Đại Thừa kỳ trung kỳ, mà Đoan Mộc Cuồng là Đại Thừa kỳ hậu kỳ, không biết hắn có thể đối kháng được hay không. Nhưng Nhạc Thành cũng không sợ, ở tu chân, mặc dù hắn hiện tại Đại Thừa kỳ trung kỳ, nhưng có thêm tâm tình kiếp trước, còn có Hạo Thiên Tháp, hai vị chân hỏa, vượt cấp đối kháng cũng không phải quá khó khăn. - Nhạc Thành tiểu tử, hôm nay ngươi tự tìm chết. Không có gì vô nghĩa, vừa thấy Nhạc Thành nắm lấy Âm Dương Kiếm, Đoan Mộc Cuồng trầm quát một tiếng, một đạo kiếm quyết đánh ra, Hắc Ám Ma Kiếm kiếm quang bắt đầu khởi động, Đoan Mộc Cuồng trong lòng sát ý đại tăng, hiện tại hắn muốn đánh chết Nhạc Thành mới thôi. Đoan Mộc Cuồng vừa mới rơi xuống, Hắc Ám Ma Kiếm trong tay đột nhiên phát ra sóng âm kỳ dị, cả hai ngọn núi nhất thời bao phủ ở một mảnh hôn ám, ma khí ngập trời, mây đen cuồn cuộn, lúc này nhìn thấy khủng bố cực kỳ. Chính trong thời gian ngắn, cách xa mấy vạn thước Trần vân lão tổ, đám người Yêu Huyên đã không còn ánh sáng, mọi người ngước mắt ngóng nhìn, phát giác vùng trời toàn bộ bị hắc sắc quang mang che khuất, không trung không có gì sáng rọi, mặt trời chói mắt đều không thể xuyên thấu qua phiến mây đen. - Đây là thực lực người tu chân sao, quá cường hãn. Trần Vân, đám người Vũ Văn Lê thầm nghĩ trong lòng, mỗi người kinh ngạc không thôi, thực lựcnhư vậy không thể tưởng tượng nổi. - Đại Thừa kỳ hậu kỳ, đến. Nhạc Thành lúc này lộ ra chiến ý, nếu hắn có thể ở nơi này đánh chết Đoan Mộc Cuồng, thì kết quả vô cùng tốt đẹp. Lúc này tại trong hắc ám, Hắc Ám Ma Kiếm hình dạng như ẩn như hiện, vốn Hắc Ám Ma Kiếm lớn hơn mấy chục lần, Đoan Mộc Cuồng lúc này biến mất ở bên trong mây đen, quanh thân hóa thành một mảnh ma khí, Nhạc Thành cũng không cảm giác được vị trí của Đoan Mộc Cuồng. Hắc Ám Ma Kiếm thật lớn, đem tầm mắt bốn phương tám hướng toàn bộ cắn nuốt, sau đó tụ tập ma khí, một kiếm như núi đột nhiên phách xuống, không có gì kỹ xảo, chỉ có thuần túy lực lượng mà thôi. - Đến, Âm Dương Kiếm. Nhạc Thành lúc này giống như chiến thần, trên người hơi thở sắc bén tràn ngập ra, tại một mảnh hôn ám, một mảnh thanh mang quanh thân Nhạc Thành bao vây, quang mang màu xanh ở trong không gian hôn ám giống như bầu trời màu lam bình thường. Một tiếng kịch liệt vang lên, là thanh âm của lưỡi mác giao kích, cách xa mấy vạn thước mọi người thống khổ nghe thấy. Kim thiết thanh âm phát ra, chỉ thấy phiến đen thùi không thấy ánh sáng, một đạo thân hình màu đentừ trong mây đen chảy xuống, mà hai đạo kiếm quang cường hãn giao phong vào nhau sinh ra lực lượng vô cùng cuồng bạo, lực lượng thật lớn mạnh mẽ thổi quét xuống, ở sườn thúy phong nổ tung chấn động, lực lượng cường hãn thổi quét qua. - Vang ầm ầm. Một tiếng nổ dựng lên, cả thúy phong trong nháy mắt sụp đổ, dãy núi cao vút trong mây nhất thời bằng phẳng, mà ở bên trong đống hoang tàn đó xuất hiện một cái hố sâu. - Đoan Mộc Cuồng, thực lực của ngươi cũng không như vậy mà thôi, thử xem kiếm quang của ta biến ảo thành hàng vạn hàng nghìn. Bên trong không gian mây đen hôn ám, một tiếng cười vang lên, một đạo hắc bào phóng lên cao, thân ảnh vừa xuất hiện, kiếm quang che kín đầy trời, giống như nước sôi bên trong bọt khí vậy, còn phát ra tiếng "Ong ong" tê minh, hơi thở cường hãn tràn ngập phạm vi hơn mười dặm. Lúc này Nhạc Thành Đại Thừa kỳ trung kỳ, so với trước mạnh hơn không ít, lúc trước Nhạc Thành dùng Âm Dương Kiếm biến ảo hàng vạn hàng nghìn kiếm quang, cũng chỉ có thể biến hóa ra gần vạn đạo kiếm quang mà thôi, mà lúc này, Nhạc Thành có thể thi triển năm vạn đạo kiếm quang, uy lực lớn hơn năm lần, lúc này nếu Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn cùng Nhạc Thành đối chiến, chỉ cần một chiêu là có thể đánh chết hai người. Hiện giờ Nhạc Thành thực lực còn hơn mấy tháng trước mấy lần, chiêu này sử xuất uy lực kiếm quang chói mắt lan tràn, cả người Nhạc Thành cũng bị kiếm quang chói mắt bao vây. Ở bên trong kiếm quang, trên hư không phát ra "Ong ong" tiếng vang, sau đó phiêu phiêu đãng đãng cùng hoà vào nhau phá, tựa như có tánh mạng của mình, phát ra những tiếng thanh minh làm nhiếp lòng người. Lúc này khuôn mặt Đoan Mộc Cuồng cũng ngưng trọng, không khỏi nắm lấy Hắc Ám Ma Kiếm, hào quang đen thui từ Đoan Mộc Cuồng bắt đầu hướng bốn phía lan tràn, hắc ám vô cùng tận, không có một chút quang mang tiết ra, cả bầu trời bao phủ một mảnh Thiên ma khí khôn cùng vô tận. Nhìn thấy một kích Nhạc Thành chưa phân biệt được cao thấp, Đoan Mộc Cuồng cũng không dám khinh thường, hắn càng kiên định quyết tâm giết chết Nhạc Thành, đợi một thời gian thực lực Nhạc Thành nhất định trên mình, lúc đó Nhạc Thành là mối uy hiếp hắn lớn nhất. Bên trong Thiên ma khí, ma kiếm như ẩn như hiện, Hắc Ám Ma Kiếm chợt lóe lên, không gian hắc ám chia ra, thời điểm mọi người ngưng thần nhìn kỹ, đột nhiên phát hiện, cả hư không tựa hồ chuyển biến vì không thấy được năm ngón tay của mình. Bạn đang đọc truyện tại