Lúc này, Thủy Thiên Nhai với trạng thái hư nhược đang đi vào trong điện của thành chủ.
Ở bên ngoài phủ, tất cả mọi người đều đang chờ mong, Mạc Bách Lý lộ ra một vẻ đầy oán hận nhìn Thủy Thiên Nhai.
Thành chủ! Thành chủ mới chính là Thủy Thiên Nhai, Thủy Thiên Nhai sẽ trở thành thành chủ của Vô Song Thành.
Từ nay, Thủy Thiên Nhai sẽ đảm nhiệm chức vụ quan viên tứ phẩm, được một số lớn người ủng hộ sẽ tăng vận khí lên, tốc độ tu hành nhờ đó mà tăng lên gấp bốn lần so với người bình thường.
Thủy Thiên Nhai mang theo bệnh trong người đi tới phủ của thành chủ, nơi này từ nay về sau cũng chính là văn phòng của Thủy Thiên Nhai.
- Thủy Thiên Nhai xin bái kiến công chúa và thế tử.
Thủy Thiên Nhai hướng về phía hai người cung kính nói.
Thiên U công chúa hơi mỉm cười, còn Cổ Lâm thì trầm mặc.
Từ nay về sau, ở Vô Song Thành ngoại trừ Thiên U công chúa và Cổ Lâm ra, người có uy phong lớn nhất chính là Thủy Thiên Nhai.
Thủy Thiên Nhai bái xong hai người rồi nhanh chóng đi đến trước đài, nhìn dân chúng Vô Song Thành mà trong lòng tràn ngập cảm giác thư sướng.
- Thiên Nhai xin đa tạ các vị và triều đình đã tin tưởng, bây giờ tại hạ đã chính thức trở thành thành chủ Vô Song Thành, tại hạ xin hứa, từ nay sẽ cố gắng, không để cho mọi người phải thất vọng vì đã bầu chọn tại hạ.
Thủy Thiên Nhai cất tiếng nói.
Ở vị trí này có một trận pháp, đem thanh âm của Thủy Thiên Nhai truyền đi khắp thành.
- Thủy đại nhân.
- Thủy đại nhân.
Ở trong thành liên truyền đến tiếng hô vang.
Thủy Thiên Nhai liền mỉm cười tươi vui, tuy nhiên cũng có một đám người lạnh lẽo nhìn về phía y.
Những người này chính là những người mà trước kia đi theo Mạc Bách Lý. Nếu như không có Chung Sơn và Thiên U công chúa hỗ trợ thì Thủy Thiên Nhai tuyệt đối không có khả năng lên được chức vụ thành chủ này.
Tuy nhiên, hiện tại, Thủy Thiên Nhai lại không giống như vậy, lúc này kết quả cuộc tranh cử đã ngã ngũ, Đông thành và Tây thành cùng Bắc thành ba mặt đối đầu với Thủy Thiên Nhai đều bị thất bại, hơn nữa chiến thằng này còn rất thuyết phục, nhiều hơn đến cả trăm vạn phiếu.
Ngày hôm nay đối với Thủy Thiên Nhai tuyệt đối là một ngày huy hoàng. Thủy Thiên Nhai lúc này đã trở thành người cao nhất ở trong thành này sau Thiên U công chúa và Cổ Lâm.
Lúc này ở trong chỗ ở của Chung Sơn.
A Đại thân hình bám đầy bụi cùng với Chung Sơn ở khóe miệng có máu tươi, cùng nhau đi về phía trước.
- A Đại, tu vi của tướng quân cao như vậy, tại sao lại không thể xử lý ta?
Chung Sơn vừa đi vừa cười nói.
- Đấu pháp của tiên sinh quái dị, A Đại không có cách nào.
A Đại tỏ ra vô tội nói.
- Xem ra pháp lực của tướng quân vẫn chưa đủ đẻ khống chế.
Chung Sơn vừa đi vừa cười nói.
- Vâng tiên sinh.
A Đại cười cười gật đầu, hắn cũng biết rằng Chung Sơn không tức giận, chỉ là Chung Sơn đã khiến trong lòng A Đại bị đè nén.
Kim Đan tầng thứ hai sao? Mình đã đạt tới Nguyên Anh kỳ đỉnh phong rồi, mặc dù có thể nói là mình cố ý nhường cho tiên sinh, nhưng mỗi lần đều vô cùng chật vật.
Thiên U công chúa ở phía xa xa, ngồi gần một cái bàn trà nhìn, A Đại và Thủy Thiên Nhai cũng ở gần cạnh nàng.
- A Đại tiên sinh có lợi hại không?
Thiên U công chúa cười nói.
- Vâng, công chúa.
A Đại gật gật đầu nói.
Thiên U công chúa không tự giác được mà nở ra một nụ cười.
Chung Sơn nhấc một ly trà lên, khẽ nhấp một ngụm, ly trà này so với đan dược bình thường còn có hiệu quả hơn, cho nên Chung Sơn cũng không khách khí.
- Thiên Nhai xin bái tạ tiên sinh.
Thủy Thiên Nhai nói.
- Thủy đại nhân đã được bổ nhiệm rồi sao?
Chung Sơn buông chén trà hỏi.
- Vâng,vào buổi sáng hôm nay.
Thủy Thiên Nhai kích động nói.
- Nhận tức là tốt rồi, từ nay về sau, Chung Sơn còn phải nhờ cậy tiên sinh nhiều chuyện.
Chung Sơn cười nói.
- Tiên sinh nói chơi rồi, chỉ cần tiên sinh có lệnh, Thiên Nhai sẽ dốc hết sức/
Thủy Thiên Nhai lập tức nói.
- Ừ, được rồi, tại hạ muốn cho đại nhân một lời khuyên.
Chung Sơn cất tiếng nói.
- Tại hạ xin lắng nghe.
Thủy Thiên Nhai lập tức đứng thẳng người, lời khuyên của Chung Sơn tuyệt đối không phải là điều bình thường.
- Muốn khống chế được Vô Song Thành cần phải giữ được Vô Song quân.
Chung Sơn nói.
- Dạ, Thiên Nhai xin thụ giáo.
Thủy Thiên Nhai lập tức nói.
- Được rồi, Thủy Thiên Nhai, ngươi mau đi trước đi.
Thiên U công chúa nói.
- Dạ.
Thủy Thiên Nhai lập tức gật đầu rồi rời đi.
- Tiên sinh, hiện tại tu vi của tiên sinh thế nào rồi?
Thiên U công chúa nhìn về phía Chung Sơn hỏi.
- Qua một năm đã tới Kim Đan kỳ tầng thứ hai đỉnh phong, hiện tại với khí vận và hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, cộng với A Đại không ngừng kích thích nhưng vẫn không thể đột phá.
Chung Sơn nói.
Chỉ là trong lòng Chung Sơn vẫn vô cùng thỏa mãn, bởi vì đây không phải là Tiên thiên kỳ mà chính là Kim Đan kỳ đó, cần không đến một năm mà đã đạt tới Kim Đan tầng thứ hai đỉnh phong, bây giờ lại có thể đột phá.
- Ta ở đây chờ đợi tiên sinh thêm nửa năm nữa.
Thiên U công chúa nói.
- Đợi nửa năm nửa sao? Nửa năm sau có chuyện gì xảy ra vậy?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi.
- Lúc Thủy Thiên Nhai được bổ nhiệm, ta cũng nhận được một đạo thánh chỉ của thánh thượng.
Thiên U công chúa nói.
- Thánh chỉ ư?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi.
- Không sai, sau hai năm nữa,Đại Vũ đế của Đại Vũ đế triều sẽ sinh nhật ba ngìn năm, đến khi đó ta và Cổ Lâm sẽ đi chúc thọ.
- Đại Vũ đế, Nạp Lan Phiêu Huyết phải không?
Chung Sơn nghi ngờ hỏi.
- Không sai, chính là Nạp Lan Phiêu Huyết. Lúc đó Nạp Lan Phiêu Huyết sẽ đại thọ ba nghìn năm, và cũng là thời điểm ước chiến với Đại Uy Thiên Long bồ tát. Hai người đều là trung vị thân, là cường giả tuyệt thế, đây sẽ là đại chiến có môt không hai, đỉnh phong quyết đấu với nhau, cho dù là thánh thượng không có hạ chỉ, ta cũng muốn đi đến đó thăm thú một phen
Thiên U công chúa nói.
- Đại Uy Thiên Long Bồ Tát? Nạp Lan Phiêu Huyết? Hai năm sau?
Chung Sơn nhíu mày nghi hoặc hỏi, trong lòng hắn cũng có một cảm giác chờ mong.
- Bồ Tát? Đại Đế? Đây tuyệt đối là những cường giả lợi hại, đến lúc đại chiến, nhất định sẽ là gió thổi mây phun, trong lòng Chung Sơn cũng rất chờ mong.
- Chúng ta đợi tiên sinh nửa năm nữa, nếu như sau nửa năm tiên sinh vẫn không thể đột phá thì cũng phải đi đến Đại Vũ đế triều.
Thiên U công chúa nói.
- Vâng.
Chung Sơn gật gật đầu đáp.
Tuy Chung Sơn được Thiên U công chúa tôn là tiên sinh nhưng Chung Sơn biết rõ, Thiên U công chúa vô cùng kiêu ngạo, bởi vì mình có khả năng nên mới được nàng trọng dụng. ngoại trừ thánh thượng ra, lần này đi Đại Vũ đế triều, nàng không cần phải trưng cầu ý kiến của ai, mình trong mắt nàng chỉ là một thuộc hạ.
Chung Sơn trong lòng vô cùng minh bạch, hắn cũng không nói ra, dù sao với thân phận này, mình cũng không thể nói điều gì. Lần này, cuộc tranh cử ở Vô Song Thành, Chung Sơn đã lại ân tình mà mình nợ những năm trước.
Đồng thời, Chung Sơn cũng đã có thể nhận ra, lần này đi Đại Vũ đế triều, không chỉ đơn thuần là để chúc thọ mà khẳng định là còn mật chỉ khác mà công chúa không muốn nói ra.
Tuy nhiên, trong lòng Chung Sơn hiểu rõ, với thân phận của mình thì chỉ có thể hiểu như vậy, hiểu quá nhiều chuyện thì sẽ gặp nguy hiểm
Thiên Lang đảo, Đại Tình vương triều.
Trong một gian điện.
Ẩn khu của Chung Sơn, Cam Bảo Nhi, Ngụy Thái Trung, Anh Lan, Chung Chính, Lâm Khiếu, những người tối quan trọng của vương triều đang tụ tập ở đây.
- Bảo Nhị, trận pháp thiết kế ổn chưa?
Chung Sơn hoi.
- Chắc chắn sẽ không thể truyền thanh âm ra ngoài.
Cảm Bảo Nhi tự tin nói.
- Được.
Chung Sơn gật gật đầu.
Cô gia gia, người gọi chúng con tới để làm gì, có chuyện gấp phải không?
Anh Lan lập tức hỏi.
Trước mặt mọi người, Anh Lan mới xưng hô là bệ hạ còn lúc bình thường thì đều gọi là Cô gia gia, đương nhiên lúc này đều là người nhà cho nên Anh Lan cũng không cần phải ra vẻ.
Chung Sơn từ ái nhìn Anh Lan rồi cười nói:
- Đương nhiên, nếu không thì làm sao có thể có nhiều bí mật như vậy được?
- Rốt cuộc có chuyện gì vậy?
Anh Lan hỏi.
- Ta đã sắp xếp, các ngươi trong lòng cứ yên tâm.
Chung Sơn nói.
- Chuyện gì vậy?
Mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Chung Sơn.
- Chung Chính.
Chung Sơn đầu tiên nhìn về phía Chung Chính.
- Phụ vương.
Chung Chính lập tức bước lên.
- Ngươi ở đây lựa chọn ra một đám người có thực lực, bồi dưỡng cho thật tốt, nhanh chóng luyện họ đến Kim Đan kỳ.
Chung Sơn nói.
- Phụ vương, người muốn họ làm gì vậy?
Chung Chính nghi ngờ hỏi.
- Chờ sau khi bọn chúng đạt tới Kim Đan kỳ, ngươi hãy dẫn đầu bọn chúng tới Thần Châu đại địa, mau chóng thu nạp thiên hạ, lập nên vương triều ở Thần Châu.
Chung Sơn cất tiếng nói.
- Dạ, vi thần sẽ không phụ lòng bệ hạ.
Chung Chính kiên định nói.
- Ừ, ngươi hãy lựa chọn cho thật tốt, nhớ kỹ, chọn lấy một nhóm người có năng lực và trung thành, cho dù là những lão nhân mà có khả năng, thì cũng có thể ban linh dược để phản lão hoàn đồng.