- Đó là bổn phận của bọn thần! Các thần tử cung kính nói.
- Ban thưởng tầm thường, thượng triều ta sẽ cho các vị, hôm nay tìm các ngươi tới, chủ yếu là biểu đạt cảm kích trong lòng của trẫm, chuyện này không liên quan với công tích, lần này đối chiến chư Thánh, tuy rằng bên ngoài nhìn như vinh quang vô hạn, nhưng mà lại cực kỳ hung hiểm, cũng phiền chư vị phối hợp. Nếu không, cũng không thể đánh lui ba Thánh, chư vị vất vả, trẫm nhớ kỹ! Chung Sơn trịnh trọng nói.
Nghe được Chung Sơn nói vậy, trong lòng mọi người đều ấm áp.
- Thần chậm trễ đến Đại Tranh, suýt tạo thành sai lầm lớn, thần mời Thánh Vương giáng tội! Vương Khô cung kính nói.
Lần này, trong chúng thần, Vương Khô có thể nói là xuất lực to lớn nhất, 14 Tổ Tiên bao gồm cả hắn, đây chính là lực lượng chủ yếu mà Đại Tranh nghênh chiến chư Thánh. Nhưng mà, Vương Khô đúng là đã tới quá muộn, hiểm lại trong hiểm, lúc trước cũng may Niệm Du Du kịp thời đóng giả Đế Huyền Sát đi chấn nhiếp đám thánh.
Như vậy là cực kỳ hung hiểm, nếu không có một đám Tổ Tiên của Vương Khô từ Trường Sinh Điện đi ra, Huỳnh Hoặc cũng không nhất định tin tưởng đó là Đế Huyền Sát chân chánh.
- Ái khanh trên đường vì sao trì hoãn? Chung Sơn chất vấn nói.
Lúc này, Chung Sơn cũng không trấn an Vương Khô, mà lại chất vấn, nhưng mà chất vấn này khiến Vương Khô lại thả lỏng xuống, nếu Chung Sơn an ủi, ngược lại có vẻ khách khí. Chỉ có đối với người mình, Chung Sơn mới trực tiếp như vậy.
- Bẩm Thánh Vương, dọc đường đi thần gặp một sự tình, thậm chí còn thiếu chút nữa còn bại lộ hành tung. Vương Khô trịnh trọng nói.
- Ồ?
- Thần trên đường gặp người của Luân Hồi Thánh Vương, trên đường chúng ta thiếu chút nữa bị người của hắn đánh chặn! Vương Khô nói.
Trong quần thần, có một số người lộ ra vẻ nghi hoặc, hiển nhiên cũng không rõ ràng đối với Luân Hồi Thánh Vương này.
Vương Khô nói xong, một bên Dịch Diễn bước ra khỏi hàng.
Dưới ý bảo của Chung Sơn, Dịch Diễn bắt đầu giải thích: - Luân Hồi Thánh đình, trừ triều ta ra, là một Thánh đình mạnh nhất Bắc Châu, Thánh Vương tên gọi là Quân Thiên Hạ, là đại đệ tử của Luân Hồi Thánh nhân, đồng thời, hắn cũng là con trai ruột của Luân Hồi Thánh nhân, nhưng mà hắn cũng không chủ tu Thiên đạo Luân Hồi như Luân Hồi Thánh nhân, hắn lại nghiên cứu Địa ngục đạo trong lục đạo Luân Hồi. Cũng là chướng ngại lớn nhất của triều ta xưng bá Bắc Châu âm phủ.
- Luân Hồi Thánh đình? Một bên vài tên chúng thần gật gật đầu, trong lòng có một ít khái niệm. - Đương nhiên, Địa Ngục đạo Luân Hồi rất mạnh, nhưng chủ yếu vẫn là phụ thân của hắn, Luân Hồi Thánh nhân! Cho nên chư vị về sau phải chú tâm với Luân Hồi Thánh đình một chút! Dịch Diễn gật gật đầu, tiếp đó lui trở về.
Mọi người gật gật đầu.
Chung Sơn cũng nhìn về phía Vương Khô nói: - Nói tiếp!
- Vâng! Khi chúng ta tới, dọc đường đi phát hiện 1 Cương Vực trong đó đã bị Luân Hồi Thánh Vương chiếm cứ, biến thành lãnh thổ Luân Hồi Thánh đình, nhưng lại ẩn giấu rất kỹ, lúc chúng ta đi ngang qua vừa vặn là lúc cường giả Luân Hồi Thánh đình đang tàn sát thành viên hoàng thất Cương Vực kia. Vương Khô giải thích.
- Ồ, chính là ba người các ngươi mang về kia? Chung Sơn hỏi.
Lúc Vương Khô đến, đúng là mang đến ba người một thân thương tích.
- Đúng vậy, là ba tên Thái tử bị diệt vận triều! Vương Khô nói.
- Tốt! Chung Sơn gật gật đầu.
- Thủy Kính, công tác tư tưởng của ba người này sẽ do ngươi xử lý! Chung Sơn nói.
Một bên Thủy Kính tiên sinh lập tức bước ra khỏi hàng cười nói: - Ba tên vong quốc nô, Thánh Vương yên tâm, thêm một thời gian, nhất định bọn họ sẽ trở thành thần binh lợi khí triều ta đâm ngược trở về Cương Vực kia!
- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.
Những người khác cũng hiểu dụng ý của Chung Sơn, ngày sau, ba người này sẽ trở thành Lá cờ chính nghĩa phía sau Đại Tranh, mau chóng thu phục phiến Cương Vực kia!
- Lúc ấy, ta phái ra một gã Tổ Tiên cùng cao thủ Luân Hồi Thánh đình đánh nhau, ta và những người khác cũng không vọng động, cũng là lo lắng bị phát hiện, cho nên...! Vương Khô nói.
- Việc này không trách ngươi, Khô Lâu tộc đã dốc hết lực lượng, đúng là phải giữ bí mật, an nguy của Khô Lâu Đại Cương vô cùng quan trọng, không cho phép sơ suất! Chung Sơn gật gật đầu.
- Vâng! Vương Khô gật gật đầu.
Vương Khô lui trở về. Chung Sơn quay đầu nhìn về phía Lạc Tinh Trần.
- Hậu Nghệ thần tiễn? Hậu Nghệ tiễn pháp? Lạc Tinh Trần, ngươi lần này tại phương đông cũng thu hoạch không nhỏ a! Chung Sơn nhìn về phía Lạc Tinh Trần.
Lạc Tinh Trần lập tức bước ra khỏi hàng.
- Đây tất cả đều nhờ vào Thân tiên sinh, nếu không thuộc hạ cũng không có kỳ ngộ này! Lạc Tinh Trần lập tức nói.
- Ồ? Chung Sơn nhìn về phía Thân Công Báo.
Thân Công Báo đạp bước đi ra.
Giờ phút này, Thân Công Báo đối với quyết định ban đầu càng thêm kiên định, Đại Tranh đúng là không để cho mình thất vọng, cũng không để cho những bằng hữu kia của mình thất vọng.
Đánh lui ba Thánh, gần như khiến tám gã Tổ Tiên hoàn toàn tin phục, nhưng mà, một màn kế tiếp, khiến các Tổ Tiên lại kích động run rẩy.
Liên kết âm dương hai giới? Hoàng Tuyền Lộ?
Mọi người đều biết, thiên hạ chỉ có ba đường Hoàng Tuyền Lộ, tại Đông Châu, Nam Châu, Tây Châu, đều do thiên địa hình thành, rất nhiều nơi khác đều không có Hoàng Tuyền Lộ, nếu muốn xuống Hoàng Tuyền, không đi tới ba đường Hoàng Tuyền Lộ này thì căn bản không thể, trừ phi ngươi là Thánh nhân.
Nhưng mà, Chung Sơn lại lặng lẽ ở Bắc Châu mở ra một cái Hoàng Tuyền Lộ, thành viên trọng yếu Đại Tranh có thể tùy ý ra vào?
Đại Tranh tại dương gian có 1 Cương thế lực, thế lực tại âm phủ không ngờ lớn hơn nữa? Trong lúc nhất thời, tám gã Tổ Tiên tràn đầy kính sợ với Chung Sơn, cho dù Thân Công Báo cũng tràn đầy cảm kích.
Thân Công Báo tự nhiên cũng vô cùng cảm thán.
Đại Thương Thánh đình ngày xưa, Trụ Vương cũng không khoa trương như vậy a, liên kết âm dương hai giới? Đại Thương làm không được, làm được trình độ lớn nhất, cũng chính là tại Hoàng Tuyền Lộ Đông Châu mở ra một cái lối nhỏ mà thôi.
Trừ Phong Đô, dưới Cửu Hoa Sơn cũng có thể tiến vào Hoàng Tuyền Lộ, đó đã là kỳ tích rồi.
Nhưng mà Đại Tranh lại tùy ý ra vào?
Trên đường đi, Thân Công Báo từ trong miệng Lạc Tinh Trần chiếm được rất nhiều tin tức của Đại Tranh, những tin tức kia đã đủ khiến Thân Công Báo sợ hãi than thở rồi, không nghĩ tới Lạc Tinh Trần biết chỉ một góc băng sơn mà thôi.
Nhìn Chung Sơn, Thân Công Báo mới lắc lắc đầu nói: - Thần ngày xưa tại Đại Thương biết được rất nhiều bí mật Đại Thương, trong này bao gồm Hậu Nghệ huyệt, ta biết bên trong có kế thừa của Hậu Nghệ, nhưng mà chưa từng cho ai kế thừa, lúc ấy thấy Lạc Tinh Trần cũng dùng tên, cho nên qua đó cũng chỉ là thử thời vận, không thể tưởng được, Lạc Tinh Trần thật sự chiếm được Hậu Nghệ kế thừa.
- Hậu Nghệ huyệt? Cách đại kế thừa? Mọi người bỗng nhiên hứng thú.
- Bẩm Thánh Vương, kỳ thật Hậu Nghệ cũng có được thần thông thời gian, bởi vậy ta mới phù hợp! Lạc Tinh Trần lập tức nói.
- Hậu Nghệ cũng có thần thông thời gian? Chung Sơn ngoài ý muốn nói.
- Hậu Nghệ này không phải là cường giả Vu tộc thời đại Yêu Hoàng Thái Nhất dương gian ngày xưa sao? Vương Khô hỏi.
- Đúng vậy! Thân Công Báo gật gật đầu.
- Chúc mừng Lạc hộ pháp! Vương Khô nói.
- Đa tạ! Lạc Tinh Trần gật gật đầu.
- Thần thông thời gian, ngươi bây giờ nắm giữ như thế nào rồi? Chung Sơn nhìn về phía Lạc Tinh Trần hỏi.
- Còn đang lần mò, nhưng so với ngày xưa đã mạnh hơn rất nhiều, năm đó Hồng Quân lưu lại một ít ấn ký, ta cũng nắm giữ được phần lớn rồi! Lạc Tinh Trần nói. - Chỗ Ngọc Đế chiếm được đã nắm giữ phần lớn rồi? Chung Sơn vui vẻ nói.
- Vâng!
- Tốt! Chung Sơn hài lòng gật gật đầu.
- Thánh Vương, có một việc, thần tuy rằng không xác định, nhưng vẫn muốn bẩm báo một chút! Thân Công Báo lại lần nữa nói.
- Ồ?
- Lúc chúng ta rời khỏi Đông Châu, thần chiếm được một tin tức không xác định từ một lão hữu! Tuy rằng không xác định, nhưng...! Thân Công Báo cau mày một cái.
- Cứ nói đừng ngại! Chung Sơn khích lệ nói.
- Đông Châu, Tử Tiêu cung xuất hiện! Thân Công Báo nói.
- Tử Tiêu cung? Chung Sơn ánh mắt đọng lại.
- Đúng, đúng là Tử Tiêu cung, Hồng Quân Đạo tràng năm đó, trước khi Hồng Quân ngã xuống đã dùng đại năng lực rút ra một phần Cương Vực của đại thế giới ngưng ra Tử Tiêu cung! Thân Công Báo gật gật đầu nói.
- Tử Tiêu cung hiện, có lẽ Hồng Quân sẽ ngồi không yên! Một bên Thủy Kính phe phẩy quạt lông nói.
- Hồng Quân ngồi không yên? Lạc Tinh Trần không hiểu.
- Không sai, Thái Thượng, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề đều có thể sống lại, Hồng Quân thân là thiên hạ đệ nhất nhân năm đó, há có thể không sống lại? Ta nghĩ hắn khẳng định ẩn núp ở một góc nào đó, chờ đợi thời cơ, nhưng Tử Tiêu cung là mấu chốt, Tử Tiêu cung xuất hiện, nếu như rơi vào tay một ít tuyệt thế kiêu hùng, có thể Hồng Quân sẽ vì vậy mà mất đi rất nhiều thứ, nghe nói năm đó hắn phong ấn lực lượng bên trong, khẳng định hắn muốn thu hồi Tử Tiêu cung nhất! Thủy Kính gật gật đầu khẳng định nói.
Thân Công Báo gật gật đầu, tiếp đó lại lần nữa nói: - Thần nghe nói, lúc Thánh Vương rời khỏi Đông Châu, còn có người tìm, trong này bao gồm Gia tộc họ Bách (ai không thích thì có thể gọi là Bách thị gia tộc). Lúc chúng ta đi, nghe nói đệ nhất Thánh nhân đương kim thiên hạ Trình Hầu đã ở xuất hiện Đông Châu. Ta nghĩ, Trình Hầu cũng đủ tài cán mang đi Tử Tiêu cung.
- Thánh nhân đệ nhất thiên hạ, Trình Hầu? Chung Sơn nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.
Chúng thần biết Chung Sơn đang suy tư, cũng không tiếp tục nhiều lời. Suy nghĩ một hồi, Chung Sơn lại lần nữa hỏi: - Đại Tần ở ngay Đông Châu, lúc ấy Doanh, Quỷ Cốc Tử phản ứng gì?
- Khi đó thần cũng đặc biệt chú ý Đại Tần, nhưng mà, người Đại Tần phảng phất cũng không chú ý đối với chuyện này vậy! Thân Công Báo lộ ra một cỗ nghi hoặc.
- Đại Tần không chú ý? Không thể vậy à? Thủy Vô Ngân lắc đầu tỏ vẻ không tin.
- Đương nhiên, có lẽ bọn họ làm rất bí ẩn, tin tức đạt được cũng không nhất định hoàn toàn đúng! Thân Công Báo lập tức nói.
Thân Công Báo vừa tới Đại Tranh, còn thiếu cọ sát, vì vậy đối với nghi hoặc của Thủy Vô Ngân cũng tận lực nhân nhượng.
Nhưng mà Chung Sơn tự nhiên hiểu được thái độ làm người của Thân Công Báo, không có tám thành nắm chắc, Thân Công Báo tuyệt đối sẽ không ăn nói lung tung.
- Doanh nếu không chú ý tới Tử Tiêu cung, vậy khẳng định là có thứ quan trọng hơn dời tầm mắt của hắn. Chung Sơn hai mắt híp lại khẳng định nói.
- So với Tử Tiêu cung còn quan trọng hơn? Triệu Sở Hướng không khỏi kinh ngạc.
- Xem ra, lần này Đông Châu không ít đại sự! Chung Sơn cuối cùng xác định nói.
- Thánh Vương, việc này Đại Tranh ta muốn hay không...? Thân Công Báo nhìn về phía Chung Sơn. Trong mắt lóe lên vẻ khát vọng.
Chung Sơn nhìn về phía Thân Công Báo, nhìn một hồi nói: - Hồng Quân năm đó phong ấn ngươi rất khó giải sao?
- Vâng, thậm chí, thần còn lợi dụng nhân tình Đại Thương mời Thánh nhân xem xét, nhưng mà không thể giải phong! Thực lực bây giờ của thần chỉ kém Đại Tiên một đường! Thân Công Báo khổ sở nói.
Tu vi Tổ Tiên, thực lực Thiên Tiên, bất cứ người nào đều biệt khuất. - Tận tình tĩnh dưỡng, qua mấy ngày nữa theo trẫm Đông tiến! Chung Sơn nói.