Dù Tào Tư Thanh vô tư đến mấy, cũng hiểu được trong chuyện này có vấn đề. Cô ấy còn có ấn tượng khá tốt với Thẩm Loan, cảm thấy anh ta là bạn nam có tố chất tốt nhất lớp, không ngờ lại cứ dây dưa với Hứa Thanh Lăng. Không thích thì không thể nói thẳng à, học người ta mập mờ, không từ chối, không chủ động, không chịu trách nhiệm, đúng là đồ đểu cáng!
Mà Uyển Nguyệt không phải là bạn thân của Hứa Thanh Lăng sao? Đây chẳng phải là đang cướp người trong lòng của bạn thân sao? Mấy cô gái trao đổi ánh mắt với nhau, đều nhìn về phía Hứa Thanh Lăng, nhưng lại thấy cô đang… cắm cúi ăn cơm!
Đã lâu không vận động tốn sức như vậy, Hứa Thanh Lăng cảm nhận được một cảm giác đói rõ ràng. Nếu là trước đây, thấy mấy bạn nữ đều bỏ đũa xuống, chắc chắn cô sẽ không ăn nữa, sợ bị các bạn nam chê cười. Bây giờ cô không quan tâm nhiều như vậy, cảm giác đói đã lâu không có khiến cô cảm nhận được sức sống trong cơ thể trẻ trung. Cô chỉ ngồi đó chuyên tâm ăn tối, không hề để ý đến những gì bọn họ nói.
"Đồ bơi không phải là vấn đề. Bọn mình cũng không mang quần bơi mà, lát nữa đến đó mua là được thôi. Ở đây nhà nào cũng mở suối nước nóng, bán đồ bơi đầy đường, giá cũng không đắt."
Bố mẹ Lý Chính Kỳ mua biệt thự ở gần đây, cậu ta rất quen thuộc nơi này: "Bây giờ đang là mùa thấp điểm, tắm suối nước nóng một người chỉ có hai mươi đồng thôi. Đi thì cùng nhau đi cho vui."
Triệu Tử Bối thấy bạn trai muốn đi, đương nhiên là không chịu lạc bầy, hỏi mấy bạn nữ nhưng các bạn đều không muốn đi, thế là mặt mày lộ vẻ thất vọng: "Mấy cậu không đi, thế mình một mình tắm một bể à?"
Cuối cùng Thân Thuấn cũng nhoẻn miệng cười, vai giật giật: "Nếu cậu muốn, cũng có thể ở riêng một phòng với Lý Chính Kỳ tắm, bọn tôi đảm bảo coi như không thấy."
Mặt Triệu Tử Bối đỏ bừng, quay qua vỗ một cái: "Cút đi!"
Hứa Thanh Lăng ăn xong, rút khăn giấy lau miệng. Cô cảm thấy đồ lót của mình thấm đầy mồ hôi, bây giờ chỉ muốn tìm một chỗ để tắm rửa.
Nghĩ đến đây, cô liền nói với Triệu Tử Bối: "Lát nữa tôi đi với cậu, tiện thể tìm chỗ tắm luôn."
Có lẽ vì giọng điệu của cô quá bình thản, chuyện tắm suối nước nóng qua lời cô nói, trong nháy mắt đã mất đi sắc thái mờ ám, trở nên bình thường như ăn cơm, uống nước vậy.
Tào Tư Thanh vừa nghe thấy "tắm rửa", liền túm lấy cánh tay cô: "Vậy mình cũng đi!"
Nhóm nữ sinh nhanh chóng gom được ba người, mấy cô gái khác thấy tình hình này, cũng không chống lại được sức hút của hoạt động tập thể, bắt đầu dao động.
Uyển Nguyệt không ngờ mọi người lại nhanh chóng đổi ý như vậy, lúc này mà nói không đi thì có vẻ mất hứng. Cô ta liếc nhìn Hứa Thanh Lăng, thấy cô đang túm tụm với Tào Tư Thanh nói chuyện gì đó, vẻ mặt điềm nhiên, khiến cô ta cảm thấy khó chịu trong lòng.
Bình thường cô ta nói gì, Hứa Thanh Lăng cũng đều phụ họa theo cô ta, nghe theo cô ta, lần đầu tiên Uyển Nguyệt cảm thấy ý kiến của mình bị phớt lờ, cái cảm giác này rất khó chịu, thậm chí còn làm cho niềm vui vì được Thẩm Loan bày tỏ hảo cảm với cô ta giảm đi vài phần.
Lý Chính Kỳ tìm một nhà mà trước đây cậu ta từng đi cùng bố mẹ, trọn gói tắm suối nước nóng và hát karaoke.
Nhà nào ở thị trấn suối nước nóng cũng tự đào bể dẫn nước suối nóng. Một bể tắm đơn sơ cộng thêm một cánh cửa gỗ là thành một "bể tắm riêng". Hứa Thanh Lăng tắm xong, ngâm một lúc, thay quần áo khô ráo, thả tóc rối ra rồi đi ra ngoài.
Nhà tắm tư nhân này có quy mô lớn nhất trong thôn, có một khoảng sân rất rộng, trong sân trồng đủ loại rau, cây ăn quả và nhiều hoa trúc đào. Ông chủ dựng một cái ban công nhỏ, đặt hai hàng ghế cho khách nghỉ ngơi.
Khoảng sân nhà nông yên tĩnh, khiến Hứa Thanh Lăng nhớ đến sân nhà bà nội Thẩm Loan ở quê, cũng được trồng đủ loại cây ngăn nắp như vậy. Khi nào nấu cơm thiếu hành, tỏi thì cứ ra vườn hái.
Thẩm Hưng Bang ra ngoài bươn chải, còn người phụ nữ thôn quê chất phác kia luôn ở quê chăm sóc người già và con cái.
Sau này Thẩm Hưng Bang gặp cô gái Thượng Huệ Lan lớn lên ở thành phố, hai người cùng nhau hợp tác làm ăn, chung tay thành lập tập đoàn Viễn Tinh, công việc kinh doanh ngày càng lớn mạnh, tình cảm cũng nhanh chóng thăng hoa, tốt đẹp như mật ngọt.
Thượng Huệ Lan mãi đến khi mang thai mới biết Thẩm Hưng Bang đã có vợ con ở quê. Thẩm Hưng Bang giấu bà ta, ép người vợ ở quê ly hôn.
Có lẽ vì cảm thấy có lỗi, Thẩm Hưng Bang đã cho vợ cũ 5% cổ phần. Nhưng bà ấy không hiểu những điều này, trực tiếp giao phần cổ phần đó cho con trai Thẩm Thiệu Chu.
Tình cảm Thẩm Thiệu Chu với mẹ rất sâu đậm, vào dịp lễ tết đều phải về quê thăm bà ấy. Hồi nhỏ Thẩm Loan nghỉ hè cũng thường xuyên về thăm bà nội. Kiếp trước, sau khi kết hôn với Thẩm Loan, Hứa Thanh Lăng thường xuyên cùng anh ta về quê.
Người phụ nữ nông thôn có đôi mắt đã sớm đục ngầu, mỗi lần nhìn thấy cô, ánh mắt từ ái có thể làm tan chảy lòng người. Chỉ khi nhắc đến chồng, trong mắt mới thoáng qua sự oán hận và căm ghét.
Hứa Thanh Lăng dựa vào lan can gỗ, ánh mắt nhìn thẳng vào bầu trời đêm đen kịt. Thì ra, bầu trời đêm mười mấy năm trước và bầu trời khi cô nằm trên sàn nhà thuê nhìn thấy không khác gì, điều khác biệt là tâm trạng của cô đã thay đổi.
Chân Thẩm An Ngô không sao, kiếp này Thẩm Loan sẽ không thể trở thành người kế nghiệp của Viễn Tinh. Còn về anh ta và Uyển Nguyệt, Hứa Thanh Lăng lại hy vọng hai người họ có thể ở bên nhau.
Không, cô không chỉ hy vọng, mà còn muốn giúp họ dọn dẹp chướng ngại vật. Để Thẩm Loan thuận lợi cưới được nàng thơ thời niên thiếu của mình, không có toan tính, không có ngóng trông ngày đêm, dễ dàng cưới được nàng thơ, một cuộc hôn nhân hoàn mỹ như anh ta mong muốn...
Phía sau vang lên tiếng bánh lăn bật lửa của bật lửa, mùi thuốc lá bay tới, Hứa Thanh Lăng hoàn hồn.
Thân Thuấn không ngờ trong góc này lại có người, đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của Hứa Thanh Lăng, tay đang kẹp thuốc lá khựng lại giữa không trung, cười ngượng: "À... tôi đổi chỗ..."
"Không cần." Hứa Thanh Lăng đứng lên, đi vài bước đến gần, đưa tay về phía cậu ta: "Cho tôi một điếu."
Thân Thuấn ngạc nhiên nhìn cô, một lúc sau mới nhe răng cười, đưa bao thuốc và bật lửa. Hứa Thanh Lăng vẩy lú đầu một điếu và lấy ra nhét vào miệng, ấn bật lửa, ngọn lửa đỏ rực bùng lên, cô vội vàng cúi xuống.
Cơ thể trẻ trung chưa trải qua sự kích thích của thuốc lá, ho khan mấy tiếng. Hứa Thanh Lăng hút liền hai hơi mới đè được cơn ngứa trong phổi.
Cô vốn không hút thuốc uống rượu, sau chuyện đó, cả đêm không ngủ được, ngoài rượu, thì chỉ có thuốc lá bầu bạn.
Thân Thuấn ban đầu chỉ thấy thú vị, nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy đầu óc có chút rối loạn, không ngờ cô lại biết hút thuốc thật, động tác lại còn rất thành thạo.
Dưới bóng đêm, mái tóc ướt của cô xõa trên vai, đôi môi đỏ mọng, bỗng chốc không biết cô hay là hoa trúc đào bên cạnh buồn chán hơn.
Cậu ta lùi lại vài bước, nhìn cô: "Hút thuốc bao lâu rồi?"
Hứa Thanh Lăng ngẫm nghĩ: "Nửa năm?"
Thân Thuấn không tin: "Nửa năm mà đã thành thạo như vậy rồi?"
Hứa Thanh Lăng chỉ mỉm cười, nửa năm đó, cô có thể hút hai ba bao một ngày.
Những người khác vẫn còn đang tắm suối nước nóng, hai người trốn sau một táng trúc đào lớn, đối diện với màn đêm mênh mông nhả khói.