Nghe được tên khốn Lý Giang lại hèn hạ như vậy đem chuyện của mình báo cho Lan Hinh, Tạ Phi Thiên tâm "Hồi hộp" một chút, cứ như cả người bị rơi xuống hầm băng.
Xong, từ đây họa mi ngừng hót, hôm trước ở khách sạn, Thượng Quan Đồng từng nhắc qua Âu Dương Yên là bạn gái của mình, hiện tại Lý Giang lại đứng ra nói, bây giờ Lan Hinh không tin cũng khó ah, bằng chứng quá nhiều rồi, Phi Thiên ngươi chết chắc ah.
"Lý Giang, ngươi trước đi lên ngủ đi! Tạ Phi Thiên, ngươi lưu lại cho ta!" Lan Hinh nghiêm mặt lạnh lẽo đầy sát khí, Tạ Phi Thiên tựa hồ nhìn thấy được cả tầng sát khí quanh người nàng phát ra.
Lý Giang đắc ý liếc nhìn Tạ Phi Thiên khẽ hừ một tiếng, quay đầu rời đi.
Nghĩ thầm trong lòng, ta không chiếm được Âu Dương Yên, ta cũng sẽ không cho ngươi sống tốt đâu Tạ Phi Thiên, ngươi không phải là thành tích rất tốt sao? Ngươi không phải là còn ở trường học tập ôn thi sao? Ta xem các ngươi sống yên với Lan lão sư không?
Nhìn Lý Giang đi lên lầu, tiến vào kí túc xá nam, Lan Hinh mới quay đầu lại nhìn Tạ Phi Thiên.
"Lan Hinh tỷ, ta cùng ŧıểυ Yên..." Tạ Phi Thiên vội vã giải thích, lại bị Lan Hinh cắt đứt.
"Không cần nói nữa, chuyện ngươi với "ŧıểυ Yên" của ngươi, trong lòng ta đã rõ ràng.
Ta chỉ hy vọng ngươi nhớ tới lời hứa của ngươi với ta mà thôi, đi học cho giỏi! Những chuyện khác, thi đại học xong lại nói! Sau này, xin gọi ta Lan Hinh lão sư!" Lan Hinh nói xong, xoay người rời đi, lạnh nhạt không lộ ra tý cảm xúc.
Nhìn Lan Hinh bóng lưng rời đi khá là cô đơn, Tạ Phi Thiên thật muốn chạy đuổi theo nàng, đem nàng ôm vào trong lồng ngực, nói cho nàng biết trong lòng ta trong tim ta nàng quan trọng bao nhiêu, nhưng mà,
Đằng sau lưng hắn kí túc xá nam, hắn vẫn là không dám. Bỡi Lý Giang tên khốn kiếp kia vẫn đứng ngay hành lang nhìn, nếu như bị hắn nhìn thấy mình với Lan Hinh có tư tình, tình cảm chuyện này hậu quả sẽ rất lớn, không chỉ mình, mà Lan Hinh làm sao có mặt mũi nhìn các học trò cơ chứ.
"Lẽ nào ta đồng thời thích các nàng là ta, thật sự sai rồi hả?
Không, trong các nàng bất luận cái nào, ta cũng không muốn từ bỏ, ta tin tưởng, ta nhất định sẽ cho các nàng hạnh phúc, ta cũng tin tưởng, chỉ cần ta chân thành đối với các nàng, các nàng cũng sẽ nhất định tiếp nhận ta!" Tạ Phi Thiên đứng đó nhìn bóng lưng cứ lặng im suy nghĩ, lần sao phải cẩn thận hơn rồi ah.
...
"Tiên sư nó, Bà chằng đó lại buông tha cho tên khốn này, học giỏi thì rất đáng gờm sao, có thể châm chước sao?" trên lầu ba của kí túc xá nam trong bóng tối Lý Giang hung tợn nói:
"Tạ Phi Thiên, ta sẽ cho mầy thấy, kết cục của kẻ tranh đoạt nữ nhân với ta sẽ ra sao, ôi... Con mẹ nó, tên khốn này ra tay thật ác độc!" Lý Giang hung tợn khuôn mặt, thì động tới vết thương ở cằm, đau đớn dùm tay che lại bò lên giường ngủ.
...
Ngày thứ hai, Tạ Phi Thiên lên lớp đã không thấy Lý Giang, nghe nói là sáng sớm thức dậy liền thu dọn đồ đạc rời khỏi trường rồi.
Còn Âu Dương Yên thì có thể gặp được rồi, chỉ có điều nàng giống như đang trốn tránh Tạ Phi Thiên, không cho hắn bất kỳ cơ hội nào tới gần.
Điều duy nhất hắn mừng và thở phào bây giờ chính là, Lan Hinh có thông báo phải đi dự hội thảo về việc thi đại học ở chổ xa rồi, hiện tại không thể tìm hắn gây sự.
"Tên Béo, cho ngươi cái này nè." Tạ Phi Thiên nhìn tên Béo thu thập đồ vật, đem cái vòng đầu sói còn lại cũng đưa cho hắn luôn.
Nghĩ tới việc tối hôm qua tên béo lại dám lấy đồ mình mua đưa cho Tô ŧıểυ Thơ, còn giả mạo là hắn đã mua hai năm trước, Tạ Phi Thiên nghĩ tới là muốn đá cho mập mạp này một cái. Nhưng biết sao được bọn hắn là anh em mà huynh đệ thì tính toán làm gì vật ngoài thân này.
Cái vòng kia giờ đã nằm trong tay Tô ŧıểυ Thơ, nếu như mình bây giờ còn giữ lại cái này, cũng không có ý nghĩa gì rồi, lỡ may bị Tô ŧıểυ thơ nhìn thấy, thì thật là khó sử không biết phải làm sao.
Vì lẽ đó Tạ Phi Thiên cảm thấy vẫn là nên đưa nó luôn cho tên béo, để cho bọn họ xứng một đôi đi.
Nhìn thấy Tạ Phi Thiên đưa tới vòng tay, Viên hạo tự nhiên cũng rõ ràng ý tứ của Tạ Phi Thiên, mau mau đưa tay nhận lấy, trên mặt còn lộ ra một tia xấu hổ.
"Thiên ca, thật sự, cám ơn ngươi, tối hôm qua ta..., khà khà."
"Tên Béo, thành thật nói cho ta nghe, tối hôm qua ngươi có phải đã tận dụng thời cơ, đem nàng đẩy rồi không?" Tạ Phi Thiên giả bộ nghiêm túc nói nhỏ.
"Không có, chúng ta chỉ là coi clip một chút xnxx, rồi nắm cái tay, ôm ôm eo nhỏ, hôn môi một chút mà thôi. Mới lần đầu hẹn hò, ngươi coi ta là thánh nện rồi hả?"
"Đjxmm~, ngươi cũng biết đây là lần đầu hẹn hò à?" Tạ Phi Thiên cực kỳ hâm mộ nhìn tên Béo đang cười đắc ý.
"Thiên ca, ngày hôm qua ngươi cũng cùng lớp trưởng đi ra ngoài mà, có phải là làm cái gì rồi không?" Tên Béo bắt đầu cười gian quay lại chăm chọc Tạ Phi Thiên.
"Không có làm được gì, mà còn cùng Lý Giang bem một trận đây." Tạ Phi Thiên chỉ vào vài dấu móng tay trên cổ.
"Thiên ca, sau này mấy chuyện đánh nhau, ngươi là không thích hợp ra tay rồi, đều giao cho huynh đệ ta đi, chỉ cần ca nói một câu, ta đánh cho tên đó đái ra quần mới thôi!" Tên Béo vỗ ngực nói.
"Được rồi, chuyện của ta chính ta sẽ tự giải quyết. Ngươi cũng thế, đều có người yêu rồi, cũng thu liễm một chút, đừng cứ mãi nghĩ đến chuyện đánh nhau, lẽ nào ngươi định mang Tô ŧıểυ Thơ đi lăn lộn hả.
"Cái này ta biết, nhưng mà ai nếu như dám tìm Thiên ca gây phiền toái, ta đương nhiên sẽ không để hắn sống yên.
Thiên ca, ta phải đi rồi, nhưng ta còn sẽ thường xuyên đến trường học thăm ngươi."
"Thăm ta??? ngươi thăm ŧıểυ Thơ thì có?"
"Khà khà, như thế, đều giống nhau mà sẵn tiện đi luôn?" Viên hạo hướng về Tạ Phi Thiên phất tay vỗ lên vai một cái xong nhấc balo túi xách lên, bước đi,...
....
Tại thành phố G, góc nào đó trong một cái hẽm nhỏ, Lý Giang đang đi theo sau lưng Ngưu Siêu, trên mặt mang nụ cười nịn nọt.
"Ngưu ca, Hào ca đến cùng là đang ở chổ nào ạ?"
"Sắp rồi, đến ngươi sẽ biết, hỏi nhiều như vậy làm gì? Lý Giang, nếu như không phải xem ở ngươi từ nhỏ đã theo ta cùng lăn lộn, ta đời nào dẫn ngươi đi ra mắt hào ca cơ chứ? Ngươi biết Hào ca là ai không? Là Hắc Hổ bang Thiếu Bang Chủ, chờ lão Bang chủ thoái vị rồi, hắn chính là bang chủ, đến lúc đó chúng ta chí ít cũng được giao cho một khu làm đầu lĩnh, tiền bạc mỹ nữ không thiếu ah." Ngưu Siêu bước đi tập tễnh ở phía trước, nhìn hắn cái bộ dáng đi, thì chắc là do hậu quả của Tạ Phi Thiên cho một cước vào dái rồi ah.
Lý Giang nghe tới đây cũng nở nụ cười nham hiểm, ta đu được cành cây to rồi ah, học hành làm củ khoai gì chứ, ra đời lăn lộn không sung sướиɠ hơn sao.
Ngưu Siêu rốt cục dừng ở một tòa nhà khá bình thường biệt thự bốn tầng, nhìn tới mấy tên ŧıểυ đệ canh gác chào hỏi một tý sao đó, dẫn Lý Giang đi lên lầu.
"Hào ca, chúng ta tìm được chổ của Tạ Phi Thiên rồi." Ngưu Siêu hướng về một thanh niên đang ngồi trên salon nhìn về phía tivi, trên đùi còn có một mỹ nữ váy ngắn đang ngồi lên cạ cọ, cuối người khom mình chào hỏi.
"Hừm, nói mau, hắn đang ở đâu?" Lục Hào nhấn cái đầu ra khỏi hai đôi bồng đào, ngẫn mặt nhưng vẫn còn nhìn nữ nhân kia đáp.
"Đây là ŧıểυ đệ Lý Giang ta vừa mới thu nhận, hắn vừa vặn cùng lớp với Tạ Phi Thiên." Ngưu Siêu chọc chọc Lý Giang đang đứng say mê nhìn đôi ngực căng tròn bóng ưởn của nữ nhân.
Lý Giang hiểu ý, nỗ lực đem ánh mắt của mình thu lại rồi, tiến lên một bước nói:
"Hào ca, Tạ Phi Thiên là bạn học cùng lớp với ta, ta có thể giúp ca dẫn dụ hắn rời khỏi trường."
"Nếu có thể đem hắn dụ ra, các ngươi tại sao còn không bắt hắn tới đây gặp ta? Còn chờ cái gì hả?" Lục Hào đột nhiên đứng lên gầm hét.
"Hào ca, chúng ta đánh không lại Tạ Phi Thiên, bằng vào chúng thì không nên... Muốn hướng Hào ca xin một ít thuốc." Ngưu Siêu xoay người nói.
"thôi được rồi, đi tới chổ A Thiên nơi đó lĩnh đi, nói ta bảo lấy thuốc." Lục Hào khoát tay áo nói.
....
Buổi trưa vừa ăn xong cơm, Tạ Phi Thiên liền nhận được một cuộc gọi từ một số xa lạ:
"Âu Dương Yên bây giờ đang ở trong tay bọn ta, nếu như ngươi có gan, chạy ra trước cổng trường đi."
Tạ Phi Thiên cả kinh, cúp điện thoại, hướng về cổng trường phóng đi.