Trọng Sinh Thập Niên 80: Tôi Là Ông Trùm Đánh Cá, Cùng Điềm Thê Bạo Phú

Chương 4: Hôm nay cha không đòi tiền của mẹ nữa sao?

Trước Sau

break

Chỉ thấy nước canh đục ngầu đang sôi sùng sục trong nồi, là gạo tẻ, hạt kê, những miếng khoai lang thỉnh thoảng nổi lên.

Rất rõ ràng, những thứ này là do Đồng Lan đã đi đến từng nhà hàng xóm để vay mượn, nên mới nấu lẫn lộn các thứ với nhau.

Anh đặt xô cá trước mặt Đồng Lan, nhẹ giọng nói.

“A Lan, hôm nay anh bắt được không ít đồ tốt, cơm cứ để anh làm đi, em và các con chờ ăn là được.”

Đồng Lan kinh ngạc khi thấy một xô cá đầy, lông mày nhíu lại đã hơi giãn ra, trong nhà đã lâu không có những loại hải sản này rồi.

Kể từ khi Lâm Nam nói muốn đầu tư thì không còn ra biển nữa, một mình cô trông hai đứa con cũng rất khó có thời gian rảnh rỗi.

Đặc biệt là sau khi Lâm Nam vì muốn trả nợ mà định đem các con đi gán nợ, cô càng không dám rời xa con nửa bước.

Mà hôm nay Lâm Nam lại bất ngờ bắt được nhiều cá như vậy, cô nhất thời có chút ngẩn người.

Lâm Nam thấy vẻ mặt Đồng Lan có phần dịu đi liền thừa thắng xông lên, móc hết tiền lẻ trong túi ra nhét vào tay Đồng Lan.

“A Lan, em cầm số tiền này, mua chút đồ dinh dưỡng cho các con, chúng cần phải lớn.”

Nhưng lời này truyền đến tai Đồng Lan lại biến thành ý khác, lập tức mặt mày cô hoảng sợ, vội vã chộp lấy cái chổi bên cạnh bếp.

Như một con hổ phát điên, cô vung chổi đánh Lâm Nam khiến anh phải liên tục dùng cánh tay chống đỡ.

“Có phải em hiểu lầm gì không, sao đột nhiên lại động thủ?”

“Số tiền này ở đâu ra? Anh thực sự đi tìm bọn cho vay nặng lãi để bán con sao?”

Lâm Nam bất lực thở dài, thấy Đồng Lan đã mấy lần tự đánh trúng mình, anh lo lắng Đồng Lan sẽ bị thương.

Nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng kéo cái chổi qua, rồi lùi lại hai bước thề thốt.

“Số tiền này là Lý Hoa đưa cho anh trên đường, tổng cộng là 5 đồng, cá cũng là anh bắt ở hang đá ngầm.”

“Em yên tâm, dù anh có bán mình cũng tuyệt đối sẽ không bán con, nếu không anh sẽ bị sóng biển đánh chết!”

Đồng Lan thấy Lâm Nam nghiêm túc hơn bao giờ hết, hơn nữa số tiền trên tay cũng chỉ là tiền lẻ, rõ ràng là được dành dụm lại.

Sự đề phòng trong lòng cô dịu xuống, nhìn thoáng qua vết đỏ trên cánh tay Lâm Nam, cô cúi đầu bước ra khỏi bếp.

Lâm Nam xoa xoa cánh tay, rồi bắt đầu bận rộn trong bếp.

Đầu tiên là rửa sạch cua xanh cho vào xửng hấp, đặt lên trên nồi canh tạp nham đang nấu để tận dụng hơi nóng mà hấp chúng.

Sau đó sơ chế bốn con cá da bò, dùng chút dầu còn sót lại trong nồi khác để chiên xào, đổ nước lã vào thêm chút muối rồi đem hầm.

Hai nồi bốc lên mùi thơm của thịt, nhờ đấy mà khôi phục lại chút hơi ấm và khói lửa gia đình cho căn nhà nhỏ sắp tan vỡ này.

...

“Ăn cơm thôi!”

Lâm Nam bày biện cơm canh bát đĩa ra, gọi Đồng Lan và các con tới ăn cơm.

Sau khi cả nhà ngồi xuống, bầu không khí vốn có chút ấm cúng bỗng chốc biến mất.

Đồng Lan ôm các con im lặng không nói gì, Lâm Tuyền và Lâm Thanh thì cúi đầu lén nhìn Đồng Lan, mấy mẹ con đều không dám động đũa.

Trên bàn ăn chỉ có tiếng bụng đói kêu "ùng ục" của hai đứa trẻ.

Lâm Nam hiểu rằng tất cả là do trước đây anh quá khốn nạn, đã tạo thành bóng ma tâm lý cho ba mẹ con, hiện đang có một tầng ngăn cách đầy gai nhọn chắn ngang giữa họ.

Anh đầy vẻ áy náy gắp từng đũa thịt cá đã hầm nhừ vào bát cho ba mẹ con, rồi bóc thêm cho mỗi người một con cua xanh lớn đầy gạch vàng.

“A Lan, em và các con ăn những thứ này trước đi, chiều nay anh sẽ đánh thêm cá lớn về cải thiện bữa ăn cho các con.”

Vì vừa hiểu lầm Lâm Nam, lúc này Đồng Lan cũng không còn quá phản kháng nữa.

Cô tự mình uống một ngụm nước canh cá hầm, đợi không có vấn đề gì mới để hai đứa trẻ động đũa.

Ban đầu, Lâm Tuyền và Lâm Thanh chỉ ăn vài miếng một cách dè dặt, càng ăn càng thấy ngon, chúng nuốt nhồm nhoàm nhét đầy miệng.

“Ăn chậm thôi, tất cả cua lớn này đều là của các con.”

Lâm Nam cười tủm tỉm bóc cua, thấy bát cơm của các con vơi đi, anh lập tức gắp thêm thịt vào.

Lâm Thanh ăn đến nổi miệng dính đầy dầu cua, ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn Lâm Nam một lúc lâu, rồi mới rụt rè hỏi.

“Hôm nay cha không đòi tiền của mẹ nữa sao?”


 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc