Trọng Sinh Làm Học Sinh Của Ông Xã

Chương 5: Trọng Sinh Làm Học Sinh Của Ông Xã

Trước Sau

break

“Đúng vậy...” Giọng nói trầm thấp của anh vang lên. Nhiếp Chi Văn đi vào nhà, đóng cửa lại.
Viên Hi sững sờ đứng ngoài cửa, nhìn cánh cửa nhà đóng chặt, nước mắt không nhịn được mà rơi xuống: “Em cũng rất nhớ anh...”

Cho đến trước khi nhập học, Viên Hi đều không gặp lại Nhiếp Chi Văn nữa. Ngày nào cô cũng cố tình đi dạo trước nhà anh, nhưng lại không gặp được.
Đêm trước ngày khai giảng, cô lại mơ thấy anh...
Viên Hi tắm rửa xong, vừa mới từ phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy Nhiếp Chi Văn đeo cặp kính gọng vàng đang ngồi trên sô pha đọc sách. Anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô thì cười gọi: “Hoan Hoan, tới đây ngồi...”
Nhiếp Chi Văn vỗ vỗ chỗ trống trên ghế sofa bên cạnh, ra hiệu cho cô ngồi xuống.
Cô cũng ngoan ngoãn lại ngồi, mông cô vừa chạm vào ghế sô pha thì Nhiếp Chi Văn đã vươn tay ôm cô vào lòng, hôn cô.
Một tay anh đỡ gáy cô, tay kia tháo chiếc kính vướng víu trên mặt xuống ném sang một bên. Đầu lưỡi ướt át của anh trượt vào trong miệng cô, mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt. Viên Hi hơi nhíu mày, anh bắt đầu hút thuốc lá từ bao giờ? Lúc trước, rõ ràng là anh không uống rượu, cũng không hút thuốc lá.
Thế nhưng, mùi thuốc lá trong miệng anh bất giác khiến cho cô an tâm vô cùng. Cô không tự chủ được mà ôm chặt lấy anh, hai chân gác lên sofa, cuộn tròn tiến vào trong vòng tay anh.
"Em có nhớ anh không? Hoan Hoan?” Anh cắn nhẹ lên vành tai cô, bàn tay luồn vào trong váy ngủ của cô, gạt qυầи ɭóŧ sang một bên, vuốt ve phần thịt mềm trên mép ŧıểυ huyệt của cô.
Viên Hi bị nụ hôn của anh làm cho choáng váng, đầu óc quay mòng mòng. Cô thở hổn hển đáp lại: “Em rất nhớ anh, ông xã, em thực sự rất nhớ anh...”
Cô ôm chặt lấy thắt lưng anh, còn bàn tay của anh thì vẫn rong ruổi trên người cô. Anh dùng hai ngón tay, cẩn thận từng ly từng tí mà cắm vào trong dâm huyệt ẩm ướt của cô...
Cô hung hăng mở hai chân về phía anh, tựa như không hài lòng với mấy ngón tay này. Cô dang rộng bắp đùi, chỉ vào phần thịt đỏ trên ŧıểυ huyệt của mình, thở gấp: “Ông xã, em rất nhớ anh, thực sự rất nhớ anh...”
Cô nói xong thì không biết sao lại rơi nước mắt. Nước mắt dừng trên khóe môi, Nhiếp Chi Văn nhẹ nhàng hôn cô một cái.
"Hoan Hoan, đừng rời bỏ anh, đừng rời bỏ anh, được không?” Nhiếp Chi Văn ôm lấy cô, kích động lên tiếng. Cô cảm giác như ŧıểυ huyệt của mình càng lúc càng siết chặt lại hơn, dâm dịch ở bên trong chảy ra điên cuồng.
Trong lúc nhất thời, cô cúi đầu kiểm tra, lúc này mới phát hiện ra dươиɠ ѵậŧ to lớn của Nhiếp Chi Văn đã cắm vào được một phần ba rồi. Cô rên lên một tiếng, vươn tay sờ soạng phần ©ôи th!t còn thừa ra ngoài, chậm rãi nhắm mắt lại, chờ đợi thứ to lớn của anh tiến hết vào...
Khoảnh khắc tiếp theo, cô cảm thấy ŧıểυ huyệt của mình sưng lên, cảm giác căng trường lập tức xuất hiện, một luồng rỉ nước từ trong tử ©υиɠ cô trào ra.
“Ưm... Ông xã... sướиɠ quá... Ah...”
...
"Hi Hi, Hi Hi, Hi Hi, mau tỉnh lại đi, cậu đang mơ cái gì mà chảy cả nước miếng ra thế! Mau dậy, không lát nữa lại đi học muộn bây giờ!”
Bạn cùng phòng vỗ nhẹ mặt cô, cố gắng đánh thức cô dậy. Thân thể Viên Hi chấn động một cái, lúc này mới tỉnh.
“Đi học? Học gì?” Viên Hi ngủ mơ mụ mị đầu óc, lúc tỉnh dậy vẫn còn tưởng mình là Diệp Hoan đã tốt nghiệp đại học Hải Thanh được mấy năm.

 

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc