Trọng Sinh Làm Học Sinh Của Ông Xã

Chương 13: Trọng Sinh Làm Học Sinh Của Ông Xã

Trước Sau

break

“À... Tại vì lúc em ngồi xe của nhà em cũng ngồi ghế lái phụ, cho nên... em theo thói quen...”
Cô chột dạ giải thích, nắm chặt lấy dây an toàn, thấy Nhiếp Chi Văn cũng không ý kiến gì thì mới thở phào một hơi.
ŧıểυ khu và Nhiếp Chi Văn cách nhà cha mẹ anh chưa tới bốn mươi phút lái xe. Lúc đầu lên xe Viên Hi vẫn còn vô cùng hào hứng, nhưng khi đến trước cửa nhà lại bắt đầu chần chừ.
Cha mẹ Nhiếp Chi Văn ra mở cửa, đối diện với nữ sinh xa lạ này, ban đầu cả hai còn nghi hoặc nhíu mày, sau đó lập tức khách khí mời cô vào nhà.
"Cha, mẹ, đây là Viên Hi, học sinh của con, bởi vì dạo này thành tích học tập của cô ấy không tệ nên con mời cô ấy tới nhà chúng ta ăn một bữa.”
Vien Hi nhìn Nhiếp Chi Văn nói dối không chớp mắt thì cũng lập tức mỉm cười phụ họa với anh, nhưng cô vừa mới lên tiếng đã bắt đầu hối hận rồi: “Cha, mẹ... Con là Viên Hi...”
Ba người kia lập tức trợn tròn mắt nhìn cô, Viên Hi cũng bị câu chào của mình làm cho ngây ngẩn cả người, ngơ ngác đứng đờ ra một chỗ.
Cuối cùng, vẫn là Nhiếp Chi Văn lên tiếng trước, thay đổi chủ đề: “Con trai con đâu?”
“Thằng bé vừa mới ngủ, con nhẹ tay nhẹ chân một chút, đừng làm thằng bé tỉnh.”
“Vâng, mẹ và cha ra ngoài mua chút đồ ăn tiếp đãi khách khứa giúp con.”
Chờ sau khi cha mẹ Nhiếp Chi Văn ra ngoài, dây thần kinh đang căng cứng của Viên Hi mới dám thả lỏng ra. Rõ ràng cô đã sớm quen thuộc với nơi này, thế nhưng hôm nay đến đây lại căng thẳng giống như lần đầu tiên đến vậy.
Viên Hi ngồi xuống ghế sofa, lúc này mới dám buông lỏng hoàn toàn. Cô quay sang hỏi Nhiếp Chi Văn: “Đứa bé cũng tên là Hoan Hoan sao?”
Nhiếp Chi Văn cau mày, quay đầu, hỏi lại: “Sao lại là cũng?”
“Chẳng phải vợ của thầy tên là Diệp Hoan sao? Đứa bé cũng tên là Hoan Hoan?” Viên Hi thuận miệng nói ra, hoàn toàn không chú ý đến chuyện ánh mắt của Nhiếp Chi Văn đã bắt đầu trở nên cảnh giác.
“Sao em biết vợ tôi tên là Diệp Hoan?”

“Em... Em... Em đoán...” Viên Hi chột dạ, tùy tiện tìm một lý do, muốn di dời sự chú ý của anh. Cô lập tức nói muốn vào phòng vệ sinh một chút, Nhiếp Chi Văn một mặt hoài nghi nhìn cô, đang định chỉ đường cho cô thì lại thấy Viên Hi thuần thục đi về phía phòng vệ sinh, không chút do dự mở cửa đi vào. Nhìn thấy hành động này của anh, mối nghi ngờ trong lòng anh càng sâu hơn.
Một lúc sau, Viên Hi từ phòng vệ sinh đi ra, Nhiếp Chi Văn lập tức đứng lên khỏi ghế, ánh mắt lăng lệ nhìn cô: “Sao em biết được phòng vệ sinh nhà tôi ở đâu? Em lại đoán à?” Nhiếp Chi Văn nhíu mày.
Viên Hi khẩn trương đưa hai tay ra sau lưng, lắp bắp: "Ừm, đúng vậy, em cũng... cũng đoán thôi...”
Cảm giác được có điều gì đó không ổn, Viên Hi vô thức muốn chạy, nhưng cô còn chưa kịp ra ngoài thì đã bị anh giữ lại.
“Rốt cuộc thì em là ai? Tại sao lại quen thuộc nhà của tôi như thế?” Anh nắm chặt cổ tay cô, khiến Viên Hi đau đớn kêu lên một tiếng.
“Thầy Nhiếp, thầy mau buông ra, em đau...”
“Rốt cuộc mục đích của em là gì?”
“Em không có mục đích gì cả.”
Hai người đang cãi nhau mà quên mất đứa trẻ đang ngủ, Viên Hi lập tức nảy ra một suy nghĩ, cô vòng tay ôm lấy cổ anh, cưỡng hôn anh.
Nhiếp Chi Văn trừng mắt nhìn cô, nhưng nụ hôn của Viên Hi lại càng lúc càng sâu hơn, mang theo tính xâm nhập rõ ràng. Nhiếp Chi Văn nhìn cô gái trước mắt, cảm giác quen thuộc lập tức xông tới. Kỹ thuật hôn của Diệp Hoan vẫn luôn rất tốt, trong giây phút đó, anh phảng phất giống như lại nhìn thấy cô vậy.

 

break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc