Trọng Sinh Làm Học Sinh Của Ông Xã

Chương 10: Trọng Sinh Làm Học Sinh Của Ông Xã

Trước Sau

break

"Thầy Nhiếp, thầy vất vả thế sao? Cuối tuần thầy cũng không nghỉ ngơi để dành thời gian cho con sao?" Viên Hi vừa đi phía sau vừa nói, đột nhiên suýt chút nữa đụng phải tấm lưng rộng rãi của Nhiếp Chi Văn.
“Thầy Nhiếp, sao thầy đang đi lại đột nhiên dừng lại thế? Em suýt chút nữa đã va phải thầy rồi...” Viên Hi ngẩng đầu nhìn anh, lùi về sau mấy bước.
“Sao em biết tôi có con?” Trong ánh mắt của Nhiếp Chi Văn tràn đầy vẻ hoài nghi.
“Em... Em... Em đoán.” Viên Hi chột dạ, không dám nhìn anh, vội vàng vọt lên đi trước anh.
Sau đó, Viên Hi thức thời không nói gì nữa, hai người một đường im lặng.
Cuối cùng, lại một lần nữa trở lại khu nhà của mình, Viên Hi vô cùng hưng phấn, vừa thấy quen thuộc vừa thấy xa lạ.
Thói quen của con người thực đáng sợ, trước kia cô là Diệp Hoan, nhưng bây giờ sống lại lần nữa, cô đã trở thành Viên Hi...
“Đặt đồ ở đây được rồi, cảm ơn..” Nhiếp Chi Văn khách sáo nói một câu cảm ơn, sau đó đi vào trong nhà bếp, hỏi cô có muốn uống gì không.
“Cà phê đá, nhiều sữa…” Cô theo thói quen nhắc đến đồ uống yêu thích của Diệp Hoan khi còn sống, khiến Nhiếp Chi Văn sửng sốt.
“Được...”
Vài phút sau, Nhiếp Chi Văn bưng tách cà phê sữa đá đi đến chỗ cô, Viên Hi vươn tay ra nhận. Cô cầm không chắc, làm tách cà phê không cẩn thận rơi xuống đất, cà phê lập tức đổ hết lên chiếc váy trắng của Viên Hi.
“Xin lỗi...” Nhiếp Chi Văn lập tức ngồi xổm xuống, nhặt mảnh vỡ dưới đất.
Anh không nhìn thấy gương mặt của Viên Hi lúc này, tất nhiên cũng không nhìn ra được vẻ đắc ý của cô, vừa rồi là cô cố ý...
“Không sao, em vào phòng vệ sinh xử lý một chút...” Viên Hi mỉm cười, không hề luống cuống, ngựa quen đường cũ mà đi về phía nhà vệ sinh.
Nhiếp Chi Văn nhíu mày: Cô biết nhà vệ sinh ở đâu?
Năm phút sau, Nhiếp Chi Văn nghe được tiếng Viên Hi ở trong phòng vệ sinh gọi mình: “Thầy Nhiếp? Thầy Nhiếp? Thầy có đó không? Có thể cho em mượn một chiếc khăn tắm sạch được không ạ? Chắc em phải tắm một chút.”
Nhiếp Chi Văn giật mình, nhưng vẫn đi lấy khăn tắm cho cô.
Anh vào phòng thay đồ, lấy một chiếc khăn tắm mới đi ra, vừa mới quay người lại thì đã trợn trừng cả mắt. Viên Hi đứng trước mặt anh, toàn thân trần trụi, nước từ trên tóc theo cổ chạy xuống, đọng trên hai núm vυ" hồng hào của cô, rồi lại chảy dọc xuống, len lỏi vào mảnh cỏ nơi riêng tư...
Anh ngẩn người mấy giây, thậm chí còn quên mất phải đưa khăn tắm cho cô.
“Thầy Nhiếp, em có đẹp không?” Viên Hi cười cười, cố gắng phô bày thân thể mình ra trước mặt anh. Thiếu nữ vừa mới tắm xong, thân thể mang theo mùi hương thơm ngát. Không thể không thừa nhận, trong giây phút đó, Nhiếp Chi Văn đã đánh mất phương hướng.
“Em, em, em, em làm gì thế hả?” Nhiếp Chi Văn lập tức phủ khăn tắm lên người cô, che đi những bộ phận chủ chốt.
“Sao em không mặc xong quần áo rồi mới ra ngoài?” Mặt Nhiếp Chi Văn đỏ bừng lên, cố gắng không nhìn vào cô.
“Chẳng phải tại thầy đi lấy khăn tắm lâu quá đó sao?” Viên Hi hơi nũng nịu, cô nhìn thấy Nhiếp Chi Văn có ý trốn tránh mình thì trong lòng cảm thấy hơi thất lac, đồng thời cũng hơi giận dữ: “Thầy Nhiếp, cảm ơn thầy, em phải đi về rồi...”
Nhiếp Chi Văn vội vàng gọi cô lại: “Em như thế này mà về thì kiểu gì cũng bị hiểu lầm. Em mặc quần áo lại cho tử tế, sấy tóc cho khô rồi hẵng về. Váy của em tôi để trong máy sấy, lát nữa khô là có thể mặc...”

 

break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc