Ánh mắt Cố Lăng Sách dừng lại trên những hộp đồ ăn kia. Tinh Bạch cũng đầy tò mò, lập tức mở đoạn video mà quản gia Lâm gửi đến.
Tay nghề quay phim của quản gia Lâm khá ổn, vừa nhìn thấy Tô Tửu nấu ăn, lại vừa thấy được những món ăn tinh xảo hấp dẫn được bày ra. Mỗi món trông đều rất ngon mắt, khiến người xem phải nuốt nước miếng.
Trong video còn cài đặt chế độ trải nghiệm vị giác đồng thời, mùi hương thơm nức tỏa khắp căn phòng. Hàn Phong vốn định rời đi, nhưng vừa ngửi thấy mùi thơm lan ra, lập tức đứng chôn chân tại chỗ, không đi nổi nữa.
"Có chuyện gì?" – Cố Lăng Sách nghiêm giọng nhìn hắn.
Hàn Phong cười gượng, không còn mặt mũi nào tiếp tục nấn ná. Nếu hắn dám nói thật là vì mùi thơm quá khiến hắn chẳng muốn rời đi, thì liệu có bị điện hạ đá thẳng ra ngoài không?
Chờ Hàn Phong rời đi, Cố Lăng Sách mới quay lại nhìn màn hình.
Tinh Bạch là trí năng có tính cá nhân hóa cao, đôi khi cũng nghịch ngợm một chút, nhưng vẫn biết chừng mực – đoạn video kia chưa từng bị phát tán ra ngoài.
Người trong video chính là người trên tờ giấy đăng ký kết hôn, nhưng hình ảnh trong video lại có phần dịu dàng hơn, sắc mặt tái nhợt khiến nàng trông càng thêm yếu ớt, mỏng manh.
Chàng trầm mặc, mở giao diện thông tin hôn nhân, kéo xuống tận cùng danh sách. Cuối cùng, chàng lựa chọn thiết lập tài khoản tài chính chung.
Đứng dậy, bước đến chỗ hộp giữ ấm, lần lượt mở từng hộp một – bên trong vẫn còn nóng hổi, mùi thơm chưa hề tan đi.
Chàng vốn không phải người để tâm đến chuyện ăn uống, vậy mà lúc này lại không kiềm được, lấy bát đũa ra, bắt đầu ăn.
Tại Thủ Đô Tinh, Tô Tửu vừa ăn cơm xong, uống thuốc rồi nằm phơi nắng ngoài ban công thì quang não đột ngột báo tin. Nhìn thấy nội dung, mắt nàng lập tức sáng rỡ.
Chủ nhân, trượng phu Cố Lăng Sách của ngài đã mở quyền truy cập tài khoản tài chính chung cho ngài.
Tài khoản tài chính chung – không giới hạn hạn mức!
[Cho nên hôm nay lấy lòng đại lão là đúng đắn?]
Nếu lúc này Cố Lăng Sách có mặt ở đây, yêu tiền như mạng như nàng thể nào cũng nhào tới ôm chặt hai tay hắn, nói vài câu ngọt ngào cho hả dạ mới thôi.
Đúng lúc ấy, trên Tinh Võng hiện ra một thông báo mới khiến nàng chú ý.
Bấm vào xem, không ngờ lại là tin do chính Cố Lăng Sách công bố.
“Bản nhân đã kết hôn, kho gene xác nhận. Nếu có kẻ bôi nhọ, hạ thấp danh dự thê tử ta – hẹn gặp tại toà án quân sự.”
Mặt Tô Tửu bỗng đỏ bừng. Có người ra mặt bảo vệ, cảm giác này thật sự rất đáng giá.
Tuy ngoài mặt nàng không màng người khác nghĩ gì, nhưng những gì nên có thì vẫn phải có. Nàng thật lòng nghi ngờ đầu óc Tô Nhuế có vấn đề, người tốt như vậy lại không biết trân trọng.
Lạnh lùng chút thì đã sao? Không có giá trị sinh sản thì thế nào? Chừng đó có đáng để buông tay không?
Tâm trạng tốt lên thấy rõ, Tô Tửu quyết định: từ giờ phải ôm chặt cái đùi lão công này cho chắc.
Nàng chỉnh lại chậu hoa biến dị Phục Mạch Thảo ra nơi nắng tốt hơn, rồi thẳng hướng phòng huấn luyện mà đi.
Bình thường, nếu không có chuyện gì, Lâm thúc Lâm thẩm cũng ít ghé nhà, bởi vậy trong nhà, nàng gần như tự do tuyệt đối.
Sau hai ngày điều chỉnh bằng dược tề, vấn đề ở tim của nàng đã cải thiện đáng kể, cơ thể cũng bắt đầu thích ứng với những bài huấn luyện nâng cao thể lực.