Trọng Sinh Chốn Tinh Không: Phu Nhân Tướng Quân Trà Xanh Rợn Người

Chương 19

Trước Sau

break
Lời nói tuy nhẹ nhưng hàm ý rất rõ ràng — đừng để phủ Công tước mất mặt, phải luôn ghi nhớ những ân tình và lợi ích từ nơi này.

Tô Tửu mỉm cười ngây thơ, “Mẫu thân, ta biết rồi, nhất định sẽ sống thật tốt cùng Đại hoàng tử.”

Nhìn dáng vẻ khờ khạo như không hiểu lời mình nói, Công tước phu nhân Tô Vận không khỏi tức giận vô cớ, phất tay ra hiệu: “Đi thu dọn cho xong, đừng để người bên hoàng cung phải đợi ngươi.”

“Vâng, mẫu thân.”

Mãi đến khi Tô Tửu rời đi, Tô Vận mới chợt nhớ ra chuyện chính còn chưa kịp nói.

Bản ý của bà là muốn lợi dụng việc Đại hoàng tử quanh năm không ở Thủ Đô Tinh, lo con gái buồn tủi, nên định giữ nàng lại phủ Công tước để tiện lui tới. Như thế, những lợi ích từ hoàng thất sẽ không ngừng đổ về phía họ.

Thế mà đứa con ngốc này lại không biết đường tính toán, còn dám nói thẳng với Hoàng hậu rằng sau khi thành thân sẽ lấy điện hạ làm trọng, nàng nguyện ở lại phủ hoàng tử để chờ chàng.

Về đến nhà còn định khuyên nhủ lại, vậy mà bị nàng làm cho tức một trận, rốt cuộc quên béng luôn chuyện chính.

Tô Nhuế thấy mẫu thân đứng im lặng, nhịn không được lại hỏi: “Mẫu thân, thật sự đã thành rồi phải không?”

Lúc nãy đã nghe lén được cuộc trò chuyện giữa mẫu thân và Tô Tửu, nhưng nàng vẫn muốn tận tai nghe xác nhận mới yên tâm.


Tô Vận tức giận liếc nhìn đứa con gái lớn một cái: “Thành.”

“Nếu đã chọn rồi thì cứ yên ổn mà sống cho đàng hoàng.”

Dạo gần đây, con gái lớn của bà càng lúc càng nóng nảy. Cuộc hôn sự này một khi đã định thì tuyệt đối không cho phép có thêm bất cứ biến cố nào nữa.

Phủ Hầu tước Rhine đang trên đà xuống dốc, nhưng Trung tướng Cáp Nạp Nhĩ dù sao vẫn còn đôi chút ảnh hưởng tới phủ Công tước.

Còn con gái thứ, chỉ cần miễn cưỡng giữ được quan hệ với hoàng thất là đủ. Mong nàng được Đại hoàng tử sủng ái? Chi bằng tin heo mẹ biết leo cây còn dễ hơn!

“Mẫu thân, cứ yên tâm đi! Con gái của người đây mị lực tuyệt đối không thua kém ai đâu!” Vừa được xác nhận, gương mặt Tô Nhuế lập tức nở rộ, hưng phấn đến mức không thể che giấu được nụ cười.

Đời trước, nàng đã khiến Cáp Nạp Nhĩ mê mẩn đến điên đảo. Lần này, nếu đã có lòng quyến rũ, chẳng phải càng dễ như trở bàn tay?

Tô Tửu thu dọn xong hành lý, vẫn không thấy Tô Vận xuất hiện thêm lần nào, trong lòng hơi lấy làm lạ.

Với tính cách danh lợi rõ ràng của phủ Công tước, chẳng lẽ lại không đến đòi nàng mấy thứ sính lễ kia sao? Thật là quá bất thường!

Nếu Tô Vận biết được suy nghĩ này, chắc chắn sẽ tức đến hộc máu tại chỗ.

Bà không muốn sao? Là không dám thì đúng hơn!

Nếu dám động vào sính lễ mà hoàng thất ban tặng, bất kể là ai, cũng sẽ lập tức bị ném ra rác tinh để cải tạo không thương tiếc.

Lúc Tô Tửu trở lại đại sảnh, quản gia của phủ hoàng tử – Lâm thúc – đã có mặt từ sớm. Người trong phủ Công tước thì cung kính vây quanh, ai nấy đều lộ rõ vẻ nịnh bợ.

Thấy Tô Tửu bước tới, Lâm quản gia vốn dĩ đang điềm đạm ngồi đó lập tức đứng dậy hành lễ với nàng: “Phu nhân!”

“Lâm quản gia, ta đã chuẩn bị xong rồi, có thể đi ngay.” Ở phủ Công tước này, nhiều chuyện khiến nàng khó xử, Tô Tửu đã mong chờ được rời khỏi nơi này từ lâu.

Lâm quản gia không hề có ý phản đối, thái độ còn đặc biệt kính cẩn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc