“Biết rồi. Ta đã xin kích hoạt thời gian ‘đóng băng hôn nhân’ kéo dài một năm. Sau thời gian đó, sẽ tự động ly hôn.”
Dứt lời, hắn tắt luôn video.
Lúc này, tâm trí hắn đều đặt tại Biên Cảnh Tinh, hoàn toàn không có dư hơi lo nghĩ chuyện hôn nhân. Hơn nữa, với tình trạng hiện tại, nếu có ai đi theo hắn, e rằng chỉ chuốc lấy khổ.
Nghĩ tới tình trạng tinh thần lực bất ổn của bản thân, Cố Lăng Sách đưa tay day thái dương đang nhức nhối. Loại thuốc mới của đợt thử nghiệm trước vẫn để lại di chứng khá nghiêm trọng.
Hắn trầm giọng ra lệnh:
“Tinh Bạch, báo với Tiêu Dục, nói loại thuốc lần trước có tác dụng hạ thấp chỉ số ô nhiễm tinh thần lực. Xem thử có thể cải tiến để giảm bớt tác dụng phụ hay không.”
Tinh Bạch – hình cầu màu bạc – lập tức bay lên giữa không trung, giọng máy nhẹ nhàng vang lên:
“Chủ nhân, bác sĩ Tiêu nói sẽ đến ngay để kiểm tra số liệu cơ thể ngài.”
Đôi mắt tròn của Tinh Bạch chuyển thành dãy số đếm ngược thời gian, ý nhắc rất rõ:
11 giờ đêm mà còn gọi người tới, hai người đúng là cuồng công việc.
Cố Lăng Sách chẳng thèm để ý ánh nhìn phun tào đó, tiếp tục xử lý công việc trên quang não.
Tiêu Dục đến rất nhanh, cả hai người lập tức sang phòng y tế bên cạnh. Một vòng kiểm tra trôi qua, kết quả hiển thị trên màn hình khiến cả hai không khỏi ngạc nhiên:
Chỉ số ô nhiễm tinh thần lực giảm đến 10%.
Với thể trạng hiện tại của Cố Lăng Sách, dược tề thông thường hoàn toàn không có tác dụng. Lần này vốn chỉ là dược thử nghiệm đặc biệt, nhóm nghiên cứu cũng chỉ dự đoán hiệu quả tối đa là 5%. Không ngờ lại đạt tới gấp đôi!
Thông thường, khi chỉ số ô nhiễm tinh thần lực đạt 90%, đối tượng sẽ bị cưỡng chế cách ly để tránh biến thành “đọa thú” gây hại cho xã hội.
Chỉ riêng ý chí lực đặc biệt của Cố Lăng Sách mới được cho phép kéo ngưỡng kiểm soát lên tới 95%. Nhưng trước khi rời Thủ Đô Tinh, chỉ số của hắn đã vượt ngưỡng an toàn – đạt đến 91%.
Đây là mức trị số cực kỳ nguy hiểm. Bọn họ đã nghiên cứu chế tạo suốt một thời gian dài nhưng vẫn chưa thể đẩy lùi nó xuống được. Hiện tại, các số liệu hiển thị là 81%, chỉ thiếu chút nữa là trở lại mức an toàn là 80%.
Loại dược tề kia thật sự lợi hại đến vậy sao?
“Điện hạ, ngoài chứng đau đầu ra, người còn cảm thấy chỗ nào không khỏe không?”
Kết quả này hiển nhiên cũng nằm ngoài dự đoán của Cố Lăng Sách.
Hắn cẩn thận hồi tưởng lại tình trạng sau khi uống thuốc hôm đó.
“Có đau đầu, giá trị ô nhiễm giảm xuống, sau gáy thì có chút thanh tỉnh hơn... nhưng hình như ta đã quên mất chuyện gì đó.”
Cứ cảm thấy có gì đó không ổn, sau đó phó quan đến kiểm tra cũng không phát hiện điều gì bất thường, nhưng việc giá trị ô nhiễm đột ngột giảm mạnh như vậy lại càng khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.
Quên mất cái gì sao? Tiêu Dục không dám qua loa, liền nói: “Ta sẽ quay lại phòng thí nghiệm kiểm tra thêm lần nữa.”
Lô thuốc đã đưa cho Cố Lăng Sách vẫn còn giữ lại mẫu thử, bất kể là điểm nào bất thường cũng cần phải điều tra rõ ràng.
Tại phủ Công tước Thủ Đô Tinh, khi Tô Tửu và mọi người vừa từ hoàng cung trở về, Tô Nhuế đã nóng lòng chạy tới.
Ánh mắt của Tô Vận ngăn nàng nói tiếp, sau đó nghiêm túc dặn dò Tô Tửu: “Sau này ngươi là Đại hoàng tử phi, lời nói hành động phải biết chừng mực. Đừng quên, dẫu gả đi rồi thì ngươi vẫn là người của phủ Công tước.”