Bữa cơm thứ nhất trên thảo nguyên, do đại vương tử của tinh cầu Lạp Hỗ tự tay nấu, ŧıểυ đội sáu người ăn vô cùng thỏa mãn.
Đợi Hạ Mạt nuốt xong một miếng nấm mỹ vị cuối cùng vào bụng, Trương Lợi vỗ vỗ tay, “Các vị mời chú ý, nhiệm vụ kế tiếp của chúng ta chính là tìm ra tổ của kiến cánh. Trước khi tìm được tổ của kiến cánh thì tốc độ không phải là điều quan trọng. Đương nhiên, nếu như chúng ta có thể sớm hoàn thành huấn luyện thì không còn gì tốt hơn, mọi người nhất định cũng giống tôi, đã không kịp đợi muốn trở về chiếc giường mềm mại ấm áp ngủ nướng!”
Lời này lập tức đạt được Hạ Mạt, Lance cùng Vu Triết nhất trí chấp nhận.
Để lại đủ thời gian cho mọi người vui sướиɠ, Trương Lợi nói tiếp: “Hạ Mạt, tinh thần lực của cậu đã khôi phục hoàn toàn chưa?”
Hạ Mạt chưa hết thèm liếʍ môi một cái, “Đã hoàn toàn khôi phục.”
“Vậy là tốt rồi. Nếu như chúng ta có thể tìm ra tổ kiến trong một thời gian ngắn thì vô cùng tốt, nếu như không thể, vậy có nghĩa là chúng la lại phải bắt đầu giằng co, trước khi Vu Triết giải mã được mật mã gốc, cậu chính là nguồn năng lượng bổ sung của cơ giáp duy nhất.”
“Ây…”
Robot nhiên liệu bổ sung là môn học bắt buộc của cơ giáp chế tạo sư, cơ giáp chế tạo sư sơ cấp bình thường có thể sử dụng nguồn năng lượng sẵn có để bổ sung, nhưng mà trên thảo nguyên căn bản không có nguồn năng lượng sẵn có! Nói cách cậu phải dùng ion phân giải cùng với ion hợp thành để tạo ra nguồn năng lượng!
Ta đi!
Hạ Mạt yên lặng chửi bậy, bây giờ cậu ngay cả cơ giáp chế tạo sư sơ cấp cũng không phải thế mà liên tiếp bắt cậu làm những chuyện mà chỉ có cao cấp cơ giáp chế tạo sư mới có thể làm, đây là tiết tấu muốn bức tử cậu ah?!
Trương Lợi không nhìn thẳng khuôn mặt mướp đắng của cậu, nhìn về phía thiếu niên tóc đỏ, “Vu Triết!”
“Hả?”
“Nhiệm vụ duy nhất của cậu bây giờ chính là nhanh chóng phá giải mã gốc. Nếu như tổ kiến khó tìm ra chỉ sợ cậu còn cần phải xâm nhập hệ thống mới được.”
“Rõ.”
Dựa theo an bài của Trương Lợi, ŧıểυ đội sáu người liền xây dựng cơ sở tạm thời ở tại chỗ.
Lance, Hạ Mạt, Vu Triết ba người lưu thủ trận địa, mà Randall, Trần Khiết cùng Trương Lợi thì phụ trách tìm kiếm tung tích của tổ kiến ở phụ cận.
Xác định tốt phân công, ba người Randall lập tức trang bị cơ giáp, chạy về ba phía khác nhau.
Vu Triết ngồi xếp bằng ngồi dưới đất, để quang não ở vị trí 30cm trước mặt. Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào màn hình, cái miệng mập mạp khẽ nhếch, con mắt nhanh chóng qua lại trên ra-đa quét hình.
Lance thân là đội quân y của đội ngũ bây giờ vô cùng rảnh rỗi, vật tư trên thảo nguyên phong phú, y rửa sạch sẽ những thực vật được dùng làm thuốc, thả dưới ánh mặt trời tự nhiên hong khô.
Hạ Mạt đại khái là người khổ não nhất trong ba người, bởi vì cậu căn bản không có một chút khái niệm nào với chuyện chuyển đổi nguồn năng lượng này thì làm sao có thể tiến hành chuyển đổi năng lượng?! Xoắn xuýt hồi lâu, cậu len lén nhìn sang Vu Triết đang ngồi bên cạnh, “Thân ái…”
“Làm cái gì vậy?” Vu Triết nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, thần sắc hờ hững.
Hạ Mạt xoa xoa tay, “Tôi, tôi muốn hỏi một chút cậu có tư liệu gì về chuyển đổi năng lượng không?”
“Cậu chưa từng học qua?”
“Không có.”
Vu Triết giật mình, lông mi màu đỏ sậm nhướng cao, tự nhủ: “Đúng vậy, anh là hài tử nhà nghèo làm sao có thể học được tri thức về chế tạo cơ giáp…”