Kiều Vũ Phi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Anh ta thường đi cùng Bùi Chinh, nhưng chưa từng thấy anh Bùi quen biết người phụ nữ này.
Chưa để Bùi Chinh kịp trả lời, Khúc Như Thúy đã nhanh tay kéo một tảng đá ngồi xuống cạnh anh.
Phải nhanh tay lẹ mắt mới không sợ bị cướp mất người đàn ông của mình.
Đường Đường đột nhiên ôm bụng kêu lên: "Ối, bụng con đau quá..."
Bùi Chinh lập tức đứng dậy, bước đến hỏi han: "Đường Đường, con bị sao thế?"
Kiều Tri Ý vội vàng kiểm tra cho Đường Đường, cô bé nói: "Con không sao đâu ạ, chỉ là hơi lạnh bụng thôi, bố ơi, bố bế con lên ngồi với..."
Bùi Chinh bế Đường Đường ngồi xuống bên cạnh Kiều Tri Ý: "Con thấy đỡ hơn chưa?"
Đường Đường cười toe toét: "Dạ đỡ nhiều rồi ạ..."
Khúc Như Thúy tức giận đến nghiến răng.
Chết tiệt!
Trong sách nói cháu gái của Bùi Chinh là Bùi Dĩ Đường là một tiểu ma nữ, quả nhiên không sai.
Cô bé này tâm tư khó dò còn hơn cả củ sen nhiều mắt.
Nhưng sau này cô bé này sẽ bị Bùi Chinh chiều hư, lớn lên sẽ rất ngang ngược, lại còn ngốc ngếch, thích một tên khốn nạn, gây không ít phiền phức cho Bùi Chinh...
Không được, cô ta phải nhanh chóng chinh phục Bùi Chinh, sinh cho anh bảy tám đứa con, tuyệt đối không để tài sản rơi vào tay người ngoài.
Bạch Lạc Mai dùng que gỗ đảo đống lửa, cất tiếng hỏi: "Khoai lang chín rồi, mọi người muốn ăn không?"
Bạch Lạc Mai hỏi Khúc Như Thúy, nhưng lúc này Khúc Như Thúy nào còn tâm trạng ăn uống, cô ta muốn ngồi cạnh Bùi Chinh nhưng bên trái anh đã có Kiều Vũ Phi, bên phải là... ừm?
Phải chăng cô gái kia chính là người mới chuyển đến nhà họ Bùi?
Trong sách viết là ai nhỉ?
Thế là Khúc Như Thúy hỏi Bạch Lạc Mai cô gái ngồi cạnh Bùi Chinh là ai, Bạch Lạc Mai đáp: "À, cô ấy là em gái của Vũ Phi, Kiều Tri Ý, mới từ thành phố đến..."
"Kiều Tri Ý?" Khúc Như Thúy thốt lên: "Có nhầm lẫn gì không?"
Bởi vì cô ta vừa kinh ngạc vừa thốt lên nên đã thu hút ánh mắt của những người xung quanh.
Kiều Vũ Phi hỏi: "Em gái tôi thì sao?"
"Sao có thể? Sao lại là cô ta?" Khúc Như Thúy nhìn Kiều Tri Ý với vẻ mặt khó tin: "Cô đến rồi, vậy còn Kiều Tâm Nguyệt thì sao?"
Cô ta nhớ trong sách có tình tiết là sau vài năm Kiều Tâm Nguyệt ly hôn với Bùi Chinh, đến thành phố nhận người thân, đuổi đi thiên kim giả, dùng mối quan hệ của cha ruột để làm ăn, còn luôn đối đầu với Bùi Chinh.
Còn thiên kim giả đó chỉ là một nhân vật phụ, sau khi thân phận bị bại lộ càng không được cha ruột yêu thương, nói chung là không có nhiều đất diễn.
Nghe thấy phản ứng dữ dội của Khúc Như Thúy, Kiều Tri Ý không khỏi nghĩ, chẳng lẽ đối phương cũng... trùng sinh?
Thế giới này thật kỳ lạ, sao lại có nhiều người trùng sinh đến vậy?
Cứ quan sát thêm đã!
Hai người nhìn nhau, Kiều Tri Ý thoải mái mỉm cười.
Khúc Như Thúy cũng cười gượng gạo đáp lại.
Có thể việc cô ta xuyên sách đã tạo ra hiệu ứng cánh bướm khiến rất nhiều thứ thay đổi.
Thôi kệ đi, thiên kim giả chỉ là nhân vật phụ, không cần để tâm đến.
Kiều Vũ Phi nói: "Kiều Tâm Nguyệt bây giờ chắc là đổi tên thành Lâu Tâm Nguyệt rồi, bị nhầm với em gái ruột của tôi, hiện đang sống ở thành phố, sao nào, trước đây cô có quen biết Tâm Nguyệt à?"
Khúc Như Thúy cười gượng: "Cũng không hẳn, chỉ là hơi bất ngờ thôi..."