Trời Đất! Diễn Viên Mờ Nhạt Nhà Ai Vừa Lên Sân Khấu Đã Hôn Vai Ác Chó Điên Chứ

Chương 6: 006. Kịch bản tế trời

Trước Sau

break

Trans: Thuỷ Tích

[Ngôi sao can đảm thẳng tiến về trước] chính là chương trình tạp kỹ mà Thẩm Liên nhận. Y dùng thời gian ba ngày lật xem hai mùa trước, được đến kết luận là bình thường.

Đi theo phong cách phiêu lưu trong rừng. Cây gãy, dòng nước xiết, muỗi rắn, thú hoang dã thường lui tới, nghe rất thú vị nhưng thật ra khách mời tham gia chỉ có thể chơi quá lắm được một cấp độ.

Bởi vì mỗi người đều là dễ vỡ, va chạm vấp ngã sẽ khiến tổ chương trình lo sợ sốt vó, vốn không thể phát huy đến tận cùng.

Cho nên nói đến cùng, chủ yếu là đi theo con đường ngược fan.

Không mời được ngôi sao hàng top, tới đa số đều là khách quen của một ít phim điện ảnh truyền hình, cho dù không thể nhớ ra tên cũng có thể làm khán giả quen mặt, hoặc là ca sĩ đang nổi, ngoài ra còn có người mới do nhà đầu tư nhét vào.

Còn về chướng ngại vật trong chương trình, Thẩm Liên cười khẽ, thứ này có khác gì Anipop không?

Ngày tham gia chương trình, bảy giờ Thẩm Liên đã rời giường, ra ngoài không thấy Sở Dịch Lan, nghe dì Phân nói năm giờ hơn anh đã đến công ty rồi.

Không hổ là người mình thích, Thẩm Liên thầm nghĩ.

Bởi vì y cũng là một người cuồng công việc.

Trong ba ngày này, Thẩm Liên muốn có phương thức liên lạc của Sở Dịch Lan nhưng Sở gia không nể mặt, nói có việc gì cứ tìm trợ lý.

Thói quen cũ, Thẩm Liên tự mình bắt xe tới hiện trường quay chụp.

Thành viên chính thức của [Ngôi sao can đảm thẳng tiến về trước] có ba người, hai nam một nữ.

Triệu Lâm: Ba mươi tuổi, một mét bảy mươi tám, tốt nghiệp Học viện điện ảnh thủ đô, tham gia diễn phim truyền hình rất nhiều, rất có khiếu biểu diễn. Nhưng hình tượng không phù hợp thẩm mỹ của người trẻ hiện giờ, mặt vuông, tướng mạo trung hậu, là anh cả trong đoàn.

Lý Gia Bác: Hai mươi bảy tuổi, cao một mét tám, lúc mới ra mắt do có vẻ ngoài trắng nõn, tính cách rộng rãi đã tạo ra không ít tiếng vang, gọi tắt là "Anh trai ánh mặt trời". Nhưng không gặp được công ty tốt, lúc sau nhận đều là chương trình tạp kỹ, một chút độ nổi tiếng chẳng mấy chốc đã tiêu hao hết, vì thế dần chuyển hướng sang diễn viên hài, bây giờ không nóng cũng không lạnh.

Khách mời nữ chính thức: Chu Oánh Ngọc, hai mươi lăm tuổi, một mét bảy, vẻ ngoài xinh đẹp, từng dựa vào một bài hot lên một thời gian nhưng những album phát hành sau đó đều bình thường. Tuy nhiên, kỹ năng hát nhảy đều không tệ, gần đây công ty cố ý cho cô và một người mới kết hợp tranh đấu.

Mà trừ thành viên chính thức ra, còn lại sẽ mời ba đến bốn khách mời.

Địa điểm quay chụp trong một khu rừng nguyên thủy được bảo tồn hoàn thiện. Năm đó vì mảnh đất này mà nhà đầu tư tiêu phí không ít tiền của, bây giờ đương nhiên muốn kiếm lại một ít.

Trong khu vực an toàn bên ngoài tạm thời dựng phòng nghỉ và một dãy nhà tập thể cho nhân viên công tác, điều kiện thật sự không tốt lắm.

Còn rất xa, Thẩm Liên phải tốn tận hai trăm đồng tiền bắt xe đến nơi.

Y tìm từ trong đống quần áo có vấn đề về thẩm mỹ của chủ cũ ra một bộ đồ tạm chấp nhận. Một cái quần túi hộp màu xám đậm phối hợp với áo thun màu xanh dương, sau đó đeo một cái ba lô, bên trong là một cái áo khoác và mấy thứ đồ dùng tẩy rửa.

Nhân viên công tác thấy Thẩm Liên bước từ trên xe taxi xuống tưởng là đồng nghiệp, kết quả nhìn một hồi mới ngớ người ra.

Người nọ dẫn Thẩm Liên tới phòng nghỉ cho khách mời.

Thành viên chính thức đều đã tới. Thẩm Liên ngược sáng đứng trước cửa, chỉ thấy một bóng dáng cao thẳng tuấn tú, y chào hỏi từng người một.

Giọng Thẩm Liên dễ nghe, nghiêng về "chất giọng công tử" mà trên mạng miêu tả. Lúc chậm rãi nói chuyện sẽ làm cho người ta có loại cảm giác thoải mái như đón gió mùa xuân.

Mấy người Triệu Lâm vốn đang vui tươi hớn hở, đến khi nghe cái tên "Thẩm Liên", nụ cười đều trở nên cứng ngắc.

Bởi vì một tháng trước Thẩm Liên còn bị mắng chửi trên toàn mạng xã hội, sợ tới mức Weibo của phòng làm việc và chính chủ đều khóa, fan trốn chạy hỗn loạn, mắt thấy nhất định sẽ biến mất khỏi giới giải trí.

Ai ngờ người ta trở mình, chạy tới đây tham gia chương trình tạp kỹ.

Mấy người Triệu Lâm không nói lời nào, Thẩm Liên cũng không sao cả. Y cõng ba lô đi vào, nhìn khắp một vòng tìm thấy một cái ghế đơn trong góc, rất phù hợp với mình.

Ánh sáng rõ nét, mặt mũi và hơi thở quanh người thanh niên càng rõ ràng hơn.

Trong mắt Lý Gia Bác vốn có chút hả hê bị giấu đi, giờ phút này đột nhiên biến mất không thấy nữa.

Thẩm Liên trông rất thong dong, đùi phải hơi gập, khoác lên trên đùi trái, trong lơ đãng lại toát ra điệu bộ của người đi trước.

Ba người Triệu Lâm nhìn nhau, sắc mặt đều mang theo nghi hoặc và hoang mang.

Nhưng mà rất đẹp trai, Chu Oánh Ngọc thầm nghĩ.

Chẳng bao lâu sau, ba khách mời còn lại cũng trước sau xuất hiện.

Cùng lúc đó, tổ camera cũng tiến vào theo.

Để tạo chút mánh lới hấp dẫn cho chương trình, phân đoạn tự giới thiệu trước khi mở màn là phát sóng trực tiếp, sẽ nhìn thấy gương mặt thật sự của nhóm khách mời.

Gần như là vừa phát sóng, đã có người xem xông vào.

[Đã lâu không gặp Tam kiếm khách, dính lên chị Oánh Ngọc.]

[Mau mau mau, Phương Khoa của tôi!]

Khách mời Phương Khoa, hai mươi ba tuổi, nổi lên nhờ hai bộ phim chiếu mạng, tương lai rất rộng mở, fan cũng nhiều. Mày rậm mắt to, rất có tinh thần.

[Túc Túc cố lên nha!]

Phùng Túc Túc, hai mươi bảy tuổi, một khách mời nữ khác. Cao một mét sáu, để tóc ngắn màu đỏ rượu, là người có sức ảnh trên mạng, có hơn mấy chục ngàn fan. Nhân vật COS thường vượt vòng, gần đây đang có xu hướng phát triển vào giới giải trí.

[Người còn lại là ai? Tôi rất chờ mong.]

Để thay đổi sự hứng thú của khán giả, phó đạo diễn cũng tự xuất hiện, tươi cười dào dạt nói: "Lần này chúng tôi còn mời được một vị khách mời cấp bậc cao nữa nha!"

Vừa dứt lời, màn ảnh chuyển tới cửa.

Một thanh niên mặc quần áo thể thao màu trắng cười đi vào, từ đầu xuống chân, không có chỗ nào là không được xử lý tỉ mỉ. Mặt mày nét nào ra nét đó, làn da trắng nõn, nhất là lông mi thật dày, thân cao chừng một mét bảy mươi tám, cười rộ lên có hai má lúm đồng tiền, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã làm người ta có ấn tượng tốt.

Có thể nói là khá đáng yêu.

[Con mẹ nó! Trịnh Ca???]

Ôi chao! Thẩm Liên nhướng mày.

Cuối cùng đã hiểu vì sao ngày đó ở quán cà phê Tiền Cao chịu cho y tham gia chương trình này rồi.

Rõ ràng đám người này muốn lấy mình tế trời mà.

Phải biết rằng fan của Trịnh Ca vừa mới xé chủ cũ xong, cảm xúc vẫn còn chưa tiêu.

Còn có, dù cho là thời điểm nào thì thân phận "tiểu tam" cũng đều bị mọi người hô đánh cả.

Đúng vậy, môi lần đều là Chu Đường Tư gọi chủ cũ đến nhưng cuối cùng vì danh dự của Trịnh Ca, Chu Đường Tư không hề do dự hy sinh chủ cũ, tạo thế lực cho người trong lòng của gã.

Hay lắm, thủ đoạn tạo sức nổ này, kéo xé tranh đấu, nguyên tố gì cũng có.

Còn sợ không có người xem sao?

Quả nhiên, bởi vì Trịnh Ca mà phòng làm việc giấu kín không kẽ hở, lúc này fan mới nghe được tin tức tới rồi.

[Tôi muốn cạp phòng làm việc! Vậy mà không chịu nói trước!]

[Trò chơi mạo hiểm, anh trai mới vừa trật chân xuất viện lại tham gia chương trình này, sẽ không tái phát chứ? Thật là lo lắng mà.]

[Gọi Chu tổng! Mau đưa anh trai nhà anh về đi!]

Trên mạng có không ít người gặm CP, mà thời gian này Trịnh Ca đang rất nổi, trên màn hình đều là khen ngợi hắn ta. Hình tượng của hắn ta cũng đã đè ép Phương Khoa và Lý Gia Bác.

[Khách mời mới chỉ có ba người thôi sao?]

"Khụ khụ." Phó đạo diễn ho nhẹ một tiếng, "Còn có một vị khách mời nữa."

Phó đạo diễn nói tới đây đột ngột dừng lại, thật sự không phải cố ý mà là ông ta cũng thấy khó mở miệng.

Cuối cùng, phó đạo diễn tựa như bị bỏng miệng hô nhanh hai chữ: "Thẩm Liên!"

[???]

[???? Anh lặp lại lần nữa xem, ai?]

[Tổ chương trình ngu ngốc sao? Cố ý hả?]

[A a a, tôi muốn bắt xe tới đó giết chết Thẩm Liên! Thứ chó chết sao cứ quấn lấy anh trai mãi thế, âm hồn không tiêu tan à!]

Màn ảnh rất phối hợp dời đi.

Không biết Thẩm Liên đứng lên từ khi nào, lúc này đang tựa vào bên cạnh ghế, có thể nhìn thấy một đôi chân thật dài. Trông y không vui chút nào, cũng đúng, bởi vì lấy nhầm kịch bản tế trời mà. Nhưng Thẩm Liên không có tóc mái che chân mày, gương mặt có thêm phần ngạo mạn, trở nên rất có sức hút.

Thẩm Liên cắm hai tay vào túi, đáp lại ánh mắt mọi người, nhẹ nhàng gật đầu: "Xin chào mọi người."

Lấy lòng nịnh nọt gì đó là không có khả năng, nên chơi thế nào thì chơi thế ấy, không quen.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc