Phòng khách sạn 5 sao.
Tùy Biện quét thẻ đi vào trong phòng, nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước ào ào. Phòng tắm được thiết kế trong suốt, làm cảnh xuân bên trong bị nhìn không sót chút gì. Sương mù tràn ngập trong phòng tắm, tuy cách một khoảng cách cũng có thể mơ hồ trông thấy đường cong lả lướt của phụ nữ hấp dẫn đang tẩy rửa thân mình. Cô hơi xoay người, đẫy đà tròn trịa từ góc độ của anh nhìn lại, hiếm khi bụng dưới của anh khô nóng.
Có lẽ là ánh mắt anh quá mức nóng bỏng, người phụ nữ trong phòng tắm quay đầu lại nhìn đến anh, không có một chút kinh ngạc nào. Cô tiếp tục tắm rửa thân mình, chẳng được bao lâu liền bọc áo tắm dài màu trắng, tóc dài nhỏ nước vào trong áo tắm.
Người phụ nữ đi đến trước mặt anh, mở miệng: “Làm ở đâu?”
Giọng điệu lão luyện làm Tùy Biện nhíu mày, anh liếc mắt một cái liền nhận ra người phụ nữ trước mắt chính là bartender trống mái khó phân biệt trong buổi tiệc kia. Đôi mắt mị hoặc lòng người như vậy, muốn không bị nhận ra là không có khả năng.
Lạc Vũ nhận thấy được sự thay đổi của người đàn ông, môi đỏ khẽ mở: “Ngài yên tâm, tôi là xử nữ, chưa bị người khác chạm qua.”
Nhưng thực rõ ràng, thái độ của người đàn ông cũng không chút nào thay đổi. Lạc Vũ suy nghĩ, tiếp tục mở miệng: “Tôi cần tiền, trùng hợp giá cả anh ra là nhiều nhất. Chuyện khác cũng không liên quan gì tới anh. Còn làm không?”
“Bình thường em hầu hạ người ta như vậy à?” Tùy Biện nhướng mày, giống như không quá vừa lòng.
Lúc này Lạc Vũ mới nhẹ nhõm thở phào, cô lưu loát cởi bỏ áo tắm, áo tắm dài to rộng liền rơi xuống thảm.
Da như ngưng chi, không chỗ nào không bóng loáng mê người. Hai vυ" đầy đặn dáng ngực cực đẹp, không phải quá lớn nhưng lại gãi đúng chỗ ngứa hấp dẫn ánh mắt của Tùy Biện. Cherry trên núi tuyết kiêu ngạo ngẩng đầu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ, anh không phải người trọng dục nhưng cũng không phải Liễu Hạ Huệ. Ánh mắt Tùy Biện từ bộ ngực đi xuống phía dưới, bụng nhỏ phẳng lì, ngay cả mắt rốn lõm vào cũng thật sự thuận mắt, càng không cần bàn tới vùng tam giác mê người kia. Lông tơ rậm che đậy sự thẹn thùng của phụ nữ, càng hấp dẫn người ta tìm tòi đến tột cùng!
Ánh mắt nóng rát của người đàn ông quét từ trên xuống dưới, lúc này Lạc Vũ mới bắt đầu có chút căng thẳng. Ngày đó trong phòng, người đàn ông cấm dục như gay, hiện tại hoàn toàn trái ngược. Nhưng tiền đã trả cho bệnh viện rồi, cô biết, cô đã không còn đường lui nữa.
“Còn cảm thấy tôi không gần nữ sắc sao?” Tùy Biện đi về phía trước, duỗi tay nâng cằm Lạc Vũ, đầu hơi cúi xuống, tràn vào mũi là mùi bạch ngọc lan, làm cho Tùy Biện vui vẻ thoải mái. Anh mở cánh môi gợi cảm, dùng lưỡi dài liếʍ mυ"ŧ hai cánh môi mềm mại ngon miệng. Môi đỏ bị người đàn ông liếʍ mυ"ŧ lóe lên ánh sáng mê người, cực kỳ gợi cảm.
Người phụ nữ dưới thân rốt cuộc cũng nhắm cặp mắt anh khí mị hoặc kia, lông mi thon dài khẽ run lên, mây đỏ trên mặt không ngừng trôi nổi. Tùy Biện vừa lòng đứng lên, hơi thở giống đực mãnh liệt rốt cuộc cũng biến mất, lúc này Lạc Vũ mới mở to mắt, nhìn thấy trong cặp mắt sâu không lường được kia toàn là du͙© vọиɠ.
“Nghĩ kỹ chưa? Tôi không ép uổng gì đâu nhé?” Tùy Biện từ từ mở miệng.
“Ừm.” Lạc Vũ lập tức trả lời.
“Lại đây, giúp tôi cởi quần áo!”
Lạc Vũ đi lên trước, duỗi tay cởi bỏ cúc áo sơmi của anh, lại bị anh một phen khống chế. Anh cúi đầu đột nhiên hôn lên môi Lạc Vũ, bất thình lình làm Lạc Vũ theo bản năng muốn phản kháng. Đôi môi gắt gao khép kín quyết không cho lưỡi dài hung mãnh xâm nhập. Tay Tùy Biện đột nhiên đi vào giữa đùi cô, bàn tay dày rộng đè nặng cấm địa chưa bao giờ bị người xâm phạm, Lạc Vũ cả kinh, cái miệng nhỏ khẽ mở lại bị lưỡi anh nhân cơ hội chui vào.
Một hương vị mát lạnh dễ ngửi tràn ngập trong khoang miệng Lạc Vũ, lưỡi anh đang tùy ý quấy loạn trong miệng cô, cuối cùng mới câu lấy cái lưỡi thơm mềm của cô không ngừng quấn quýt, mυ"ŧ mát. Cô ngon thật, trong miệng có hương kẹo bạc hà, rất rõ ràng, cô còn chuyên nghiệp mà ăn kẹo cao su trước.
Lạc Vũ chưa bao giờ cùng tiếp xúc thân mật như vậy với đàn ông, bàn tay đè ở giữa đùi nhẹ xoa đoá hoa non mềm của cô, cô cảm giác rất khó chịu, cả người nóng lên, hình như dưới đó còn chảy ra thứ gì. Lạc Vũ gấp gáp muốn thoát khỏi lưỡi của anh, trong lúc giãy giụa lại bị anh hung hăng quấn lấy không thể động đậy.
Cái miệng nhỏ bị lưỡi người đàn ông xâm chiếm, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống. Mũi anh dán ở trên mũi cô, cùng cô tranh giành không khí vốn đã không nhiều lắm. Quanh thân toàn là mùi hương của anh, thật phiền! Cảm giác thân dưới khô nóng càng ngày càng mạnh mẽ, anh hôn càng sâu, đầu óc Lạc Vũ thoáng trống rỗng.
Nước dâm từng chút chảy ra làm dơ bàn tay người đàn ông, cũng quấy nhiễu nụ hôn của Tùy Biện.
Người đàn ông đột nhiên ngừng dây dưa, nhìn chất lỏng trong suốt trong lòng bàn tay, trước mặt Lạc Vũ… liếʍ sạch lòng bàn tay ướt át.
Lạc Vũ ngây ngốc, anh có phải biến thái không! Tuy rằng nhiều năm làm việc ở vũ trường nhưng sinh hoạt cá nhân của Lạc Vũ vẫn luôn rất sạch sẽ, đối với chuyện tìиɧ ɖu͙© thì cũng chỉ giới hạn trong sách vở.
“Sao đấy? Không dơ, em có muốn nếm thử không?” Tùy Biện cười, làm gì còn bộ dáng đứng đắn nữa.
Lạc Vũ lập tức lắc đầu, vội mở miệng: “Anh ơi, tôi chỉ chấp nhận làm việc đó bình thường. Tuy rằng anh đã trả tiền nhưng tôi cũng không thể nhận giao dịch như vậy. Tiền nợ anh, tôi sau này sẽ từ từ trả lại.” Vừa nói vừa cúi người muốn nhặt áo tắm dài trên mặt đất, lại bị Tùy Biện dẫm dưới chân.
Lạc Vũ bảo vệ cảnh xuân trước ngực, ngẩng đầu nhìn anh: “Chẳng lẽ anh muốn cưỡng gian sao?”
“Đương nhiên không phải, trước tiên tôi phải dạy em cái gì mới là hành sự bình thường chứ!” Tùy Biện một phen bế Lạc Vũ nhỏ bê đi đến trên chiếc giường kingsize, ném cô lên trên, ngay sau đó đè lên người cô. Bàn tay to tách hai chân cô ra, vật cứng dưới háng cọ xát qua lại cửa hoa ướt át. Chỉ trong một lát, vải dệt nơi đũng quần người đàn ông đã dính đầy dịch yêu động tình của thiếu nữ.
Lạc Vũ cố nén không phát ra bất cứ thanh âm gì, vào lúc cô sắp hỏng mất, anh lại ngừng cọ.
Tùy Biện nhìn chằm chằm Lạc Vũ, tay nhẹ vuốt ve gương mặt cô: “Em ướt nhanh quá, nơi đó có thấy nóng, trướng, luôn muốn bị thứ gì đó cứng rắn – như là dươиɠ ѵậŧ của tôi cắm vào không?”
“Anh!”
“Suỵt!” Ngón trỏ đặt lên cánh môi đáng yêu còn muốn lải nhải, Tùy Biện cắt lời cô!
“Đừng vội, tôi sẽ làm em vui vẻ, giao hết cho tôi.” Anh cởi bỏ cà vạt, đứng dậy, nâng cánh tay Lạc Vũ lên, thắt một cái nơ bướm xinh đẹp ở trên cổ tay mảnh khảnh của cô.