Cậu bỏ chân xuống, bắt đầu mặc quần áo vào, vì dây đai chống bung áo sơ mi nơi làm việc đã bị Thẩm Lan Phong lấy mất, nên cậu phải vén vạt áo vào sâu để tránh lúc đi bị bung ra ngoài.
Sau khi mặc âu phục vào chỉnh tề, Đường Đường rửa mặt mấy lần, nhiệt độ hạ xuống mới cảm thấy màu sắc tìиɧ ɖu͙© trên mặt mình phai bớt.
Cậu hít sâu một hơi, thấy cửa phòng thí nghiệm được Lâm Thanh Tễ mở ra, vội vàng chỉ huy cặp chân bủn rủn bước nhanh ra như thể có một con sói đang đuổi theo mình.
Thẩm Lan Phong buồn cười, sải bước đi nhanh thoe phía sau: “Chạy cái gì, các anh không ăn thịt em đâu.”
Đường Đường giật giật khóe miệng, nhìn thấy bảng hiệu phòng hội nghị cách đó không xa, liền chống lại thân thể đau đớn khó chịu, tăng nhanh tốc độ.
Cậu bước tới cửa, để tránh Thẩm Lan Phong cậu đẩy cửa phòng họp ra trước, bất ngờ được chào đón bởi mùi thơm nồng của trà.
Chiếc bàn dài trong phòng họp gọn gàng ngăn nắp, người của hai người Thẩm và Hoắc ở hai bên, Phó viện sĩ Vương đang ngồi ở ghế chính, trông như đang gục xuống.
Đây không phải là điều kỳ lạ nhất mà là xung quanh không có ai lên tiếng, giám đốc điều hành của hai công ty đang cầm những chiếc cốc tỏa hương hoa cúc, miệng còn lẩm bẩm liên tục cái gì đấy như đang đọc thần chú.
Tay Đường Đường khi đẩy cửa khựng lại một lúc, không biết vì lý do gì, đột nhiên có cảm giác vừa đi nhầm vào địa điểm tổ chức bán hàng đa cấp, lúc này hai người đàn ông phía sau cũng tới, họ theo khoảng trống nhìn vào bên trong.
“......”
Chủ tịch Thẩm gõ cửa trước, “Làm sao vậy?”
Lâm Thanh Tễ cũng cười hỏi: “Mọi người, đây là...”
Các giám đốc điều hành cấp cao đang tự lẩm bẩm trong đầu "Đừng tức giận" ngừng niệm, Phó viện sĩ Vương sắp gục ngã, nhìn thấy người của mình, hai mắt cũng đột nhiên sáng lên.
Tốt quá! Viện sĩ Lâm, rốt cuộc cậu cũng đến rồi u hu hu hu...
Trời mới biết Phó Viện sĩ Vương người làm khoa học, bị hai bên tư bản móc mỉa nhau mà thành ra như vậy. Lâm Thanh Tễ vừa bước vào, người đàn ông trung niên rơm rớm nước mắt vỗ vỗ vai anh ta rồi phóng ra khỏi phòng họp nhanh như bị ma đuổi, trông có vẻ đã đã bị đám tư bản để lại sang chấn tâm lý không hề nhẹ.
Về phần các quản lý cấp cao sắp bị trà hoa cúc và câu thần chú tinh lọc, vừa nhìn thấy ba người ở cửa, họ lập tức sục sôi khí thế, trong mắt như cháy lên hai ngọn lửa.
Như đang muốn nói... Nhào vô chiến tiếp nào!
Chủ tịch Thẩm đột nhiên có cảm giác hai tập đoàn đứng đầu thành phố Z sớm muộn gì cũng tiêu tùng. Hắn cố nhịn, nhủ thầm sau khi về phải cho đi kiểm tra IQ hết đám lãnh đạo, xem có bị bệnh não gì không, có thế thì nếu tiêu tùng cũng là bên Hoắc Đình Trầm tiêu trước!
Nhưng dù sao thì hôm nay cũng đã muộn, và cuộc họp này vẫn phải xong.
Công nghệ ảnh ba chiều vẫn còn non nớt, phòng thí nghiệm cần kinh phí và tập đoàn cần chia sẻ kỹ thuật hoàn chỉnh. Nhóm lãnh đạo cấp cao cãi nhau cũng đơn giản là đều muốn cướp đi hàng ngon với ít kinh phí nhất.
Đến lĩnh vực Đường Đường am hiểu, cậu định nhân cơ hội đó sẽ dạy cho những kẻ dám cưỡng bức mình một bài học.
Trợ lý Đường ngồi trên ghế văn phòng, đôi mắt sau cặp kính gọng đen sắc sảo, đôi môi xinh đẹp mím chặt, lời nói như hạt châu, sắc bén như thành một con người khác, làm lãnh đạo bên Thẩm căng thẳng lau mồ hôi, mà cả người bên mình cũng sững sờ.
Trợ.... trợ lý Đường hôm nay đang khó ở.
Những người điều hành tập đoàn Thẩm mồ hôi nhễ nhại, nhanh chóng đưa mắt ra hiệu với chủ tịch nhà mình, nhưng lại phát hiện chủ tịch đang chống đầu mỉm cười nhìn người ta, không biết đang suy nghĩ gì.
Rất tiếc, tôi đang bận!
Lâm Thanh Tễ nghe Đường Đường bình tĩnh phân tích, không dấu vết chuyển biến tình cảm, tim đập nhanh một cách kỳ lạ, ngón tay xoa xoa vào nhau.
Phải nói rằng Đường Đường có một sức hấp dẫn riêng khi đàm phán nghiêm túc, tự tin và sắc sảo, khí chất như cá gặp nước trên bàn đàm phán có thể thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Hai người lúc đầu chỉ tham lam thân thể của cậu, nhưng bây giờ, người trợ lý ưu tú khiến tất cả các giám đốc lão làng phải sợ hãi vừa nãy thôi còn nằm dưới thân họ khóc lóc van xin sự thương xót vài giây trước, vài giây sau là có thể cắn cổ họ bắt họ phải trả giá đắt.
Thật sự là khiến người ta dâng trào máu nóng ...
Tư thế ngồi của Thẩm Lan Phong thay đổi, đôi mắt đào hoa đa tình hơi cong lên, như quá đỗi cưng chiều nhìn Đường Đường khí phách.