Đoàn trưởng Hạ đứng ở bên cạnh kích động tới mức run tay: “Này! Thật quá xuất sắc! Đây là kỷ lục mà tương lai khó có người nào đánh đổ được nha! Anh đã cho người ghi chép lại rồi! Dục Hàn, anh đây phải báo lên trên, thành tích này của cậu cũng đủ để xin bằng khen hạng ba nha!”
Là sáu trăm cái đó!
Mãi đến khi Cố Dục Hàn trở về nghỉ ngơi, đám người tan đi mà huyền thoại của anh vẫn khiến người ta bàn tán không ngớt tới tận đêm khuya còn chưa ngớt.
“Cậu nói xem doanh trưởng Dương vô duyên vô cớ chọc đoàn trưởng Cố làm gì? Tôi thấy người lợi hại như đoàn trưởng Cố sở dĩ chưa bao giờ mang trò vòng bụng qua xà này ra thách đấu là vì người ta chướng mắt trò này. Hơn sáu trăm cái, trời ơi, tôi có sống lại thêm mười kiếp nữa cũng không làm được nhiều như vậy đâu!”
“Chậc chậc, tôi thật muốn liều mạng với ông trời, đều là con người mà tại sao lão Cố nhà người ta lại trâu bò như vậy!”
“Sau này lão Dương thật không còn mặt mũi bới lông tìm vết nữa, đoàn trưởng Cố đi làm nhiệm vụ thì anh ta nói không cho anh ta cơ hội, đoàn trưởng Cố diễn tập thực chiến thì anh ta bảo là ăn may, trong bụng tên khốn này chỉ chứa toàn là nước sao?”
...
Khi Cố Dục Hàn về đến khu nhà ở, vì sáu trăm vòng kia mà cơ thể đã phải chịu thách thức rất lớn, cũng may Hà Loan Loan biết y thuật nên đã giúp anh xử lý một chút, anh nặng nề chìm vào giấc ngủ nhưng cũng không cảm thấy quá khó chịu.
Mà doanh trưởng Dương sau khi trở về đã không ngừng nôn mửa, cả người khó chịu đến mức chết đi sống lại.
Hà Loan Loan luôn nhìn anh bằng ánh mắt sùng bái, lúc hai người ở trong phòng, cô không nhịn được nâng mặt anh lên hôn bẹp một cái.
“Anh biết không? Hôm nay anh vô cùng đẹp trai!”
Cố Dục Hàn vừa lòng ngước mắt nhìn cô: “Sớm biết mấy trò vòng bụng qua xà này có thể khiến em trở thành như vậy thì từ ngày đầu quen em anh đã biểu diễn cho em xem một trận rồi.”
Cô lại mò sang cắn anh một cái: “Lần này là đủ rồi, em không muốn lần sau anh lại làm chuyện giống thế này nữa, gây tổn thương thân thể quá nhiều. Ông xã à, em thật thích anh quá đi!”
Hà Loan Loan nói xong lại nâng mặt anh lên hôn một cái.
Bàn tay to vuốt dọc theo hõm eo cô, vuốt ve da thịt mềm mại tinh tế của người phụ nữ.
Mãi đến khi anh đã cơn nghiện thì Hà Loan Loan mới được thả ra.
Khuôn mặt nhỏ của cô đỏ bừng, dựa vào ngực anh, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh, ôm càng ngày càng chặt, dường như sợ sẽ mất đi anh.
Cố Dục Hàn rốt cuộc cũng phát hiện cô có gì đó không đúng: “Em làm sao vậy? Sao anh cứ cảm thấy em đang có tâm sự gì đó.”
Hà Loan Loan quả thật có tâm sự, cô cố ý giữ Hà Linh ở đây lâu như vậy chính là vì phòng ngừa việc Cố Dục Hàn gặp chuyện ngoài ý muốn như đời trước.
Nếu Hà Linh Linh ở nơi cô không nhìn thấy được, ra tay với Cố Dục Hàn, cô thật sự không có cách nào bố trí phòng vệ.
Mấy ngày nay, cô cố ý khiến cho bản thân trông rất bận rộn, trên thực tế vẫn luôn âm thầm quan sát Trần Thúy Hoa và Hà Linh Linh.
Hai người kia đã bắt đầu hành động.
Mà ngày Cố Dục Hàn qua đời ngoài ý muốn ở kiếp trước cũng càng ngày càng đến gần.
Mắt cô ươn ướt, ngẩng đầu lo sợ không yên nhìn Cố Dục Hàn: “Em có tâm sự thật, mấy ngày nay em vẫn luôn gặp ác mộng. Em biết người chính trực như anh không tin vào mấy thứ mộng mị linh tinh, nhưng mà em... Đại khái là em quá thích anh nên lúc nào cũng sợ anh xảy ra chuyện.”
Cố Dục Hàn vô cùng thích nghe những lời này, anh rất muốn nghe cô nói cô nói thích anh, nhớ anh.
Người đàn ông vuốt ve gương mặt Hà Loan Loan: “Anh đảm bảo với em, ông xã sẽ không xảy ra chuyện gì. Có phải anh có chỗ nào làm không tốt nên em mới không có cảm giác an toàn?”
Trong mắt Hà Loan Loan tràn ngập lo lắng: “Không phải tại anh mà là vì Hà Linh Linh, em phát hiện mẹ con bọn họ hình như đang toan tính gì đó.”
Bí mật mưu đồ xem nên chuẩn bị cái bẫy tiếp theo cho cô như thế nào!
Nhưng cô không muốn vạch trần bẫy rập này, cô muốn trở tay đánh Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa một cú thật mạnh!