Cơm có thể để sáng mai ăn nhưng chiến lợi phẩm của cô đã không thể chờ đợi được nữa.
“Cô tỉnh rồi à?”
Ngu Du từ từ tỉnh lại, cảm giác như cả thể xác và tinh thần đều được thư giãn.
Cô ngớ người một lúc rồi mới ngồi dậy.
Chẳng phải khi người chơi đăng xuất cơ thể sẽ biến mất sao?
Sao lần này lại có hoạt ảnh khác vậy?
“Tôi nghe nói những người ngoại lai như các cô sẽ đột nhiên biến mất nhưng xem ra cũng không phải vậy.” Cô gái du đãng giả ngồi một bên, nhấm nháp chiếc bánh mì đen: “Thể chất của cô là 3 à?”
Ngu Du nhìn thuộc tính của mình” “… Ừ.”
“Thật sao?”
Ngu Du: “…” Đừng nghĩ tôi không nghe ra sự chế giễu trong lời nói của cô.
“Thể chất của người ngoại lại các cô thật sự rất yếu.” Cô ấy nói: “Sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất, chẳng được mấy người trên 6. Hầu hết đều không đạt yêu cầu, tôi chưa từng thấy ai tệ đến thế.”
Ngu Du: “… Thủ Hộ Giả là nghề gì?”
Cô hiếm khi nghe NPC nói về các thuộc tính, liền tranh thủ hỏi.
“Thủ Hộ Giả?” Du đãng giả vẫn với vẻ mặt thờ ơ, nói: “Đó đương nhiên là một nghề rất quan trọng rồi, còn quan trọng hơn cả pháp sư một chút…”
Ngu Du: “… Bọn họ làm gì?”
Du đãng giả cảm thấy không thú vị bĩu môi: “Chữa trị, bảo vệ, nhiều lắm, nói không hết, dù sao thì cũng rất quan trọng.”
“Họ cần thuộc tính gì?”
“Ý chí, họ yêu cầu cao hơn mấy người đấy, phải có 7 điểm ý chí mới có thể chuyển nghề.” Cô ấy nói: “Dù sao thì đừng nghĩ nữa, ý chí là chỉ số duy nhất không thể thay đổi, ban đầu là bao nhiêu thì đến khi trở thành huyền thoại vẫn vậy, giá trị của nó…”
Ngu Du: “Tôi có thể kiêm chức không?”
Du đãng giả đơ người.
“Ý chí của của cô là 7 sao? Không thể nào, cô… Không phải tinh thần của cô rất cao sao?”
Ngu Du nghi ngờ nhìn cô ấy: “Tinh thần cao thì ý chí không thể cao sao?”
Du đãng giả dần mất khống chế được vẻ mặt.
Cô ấy phải mất một lúc lâu mới lấy lại bình tĩnh: “Cô thật là… Khó trách học viện lại quan tâm tới cô như vậy…”
Ngu Du: “???”
Học viện khi nào lại quan tâm đến cô vậy?
Không phải là cho cô nợ mấy cái tiểu thuật thôi sao, vậy mà cũng có thể gọi là quan tâm à?
Đều là kế hoạch được dàn dựng thôi, chỉ là muốn lừa cô nạp tiền.
Du đãng giã đã hồi phục lại: “Cô có muốn xem chiến lợi phẩm của mình không?”
“Đương nhiên rồi.” Ngu Du lập tức nở một nụ cười tươi.
Du đãng giả dẫn cô vào kho, dọc đường, các vệ binh đều cười với cô, Ngu Du cũng đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ.
Cô thật sự rất phấn khích.
Du đãng giả cũng cười vui vẻ: “Đậy, đều ở đây hết.”
Đồ của cô lại được để riêng trong một kho nhỏ, chiếm gần nửa không gian.
Vừa vào, Ngu Du đã quên mất NPC, cô liền cầm một quyển trục lên xem.
【Quyển trục: Triệu hồi sói.】
【Quyển trục: Phép thuật nghe lén.】
【Quyển trục: Ảo ảnh thứ cấp.】
【Quyển trục: Phong tường thuật.】
Khóe miệng Ngu Du điên cuồng nhếch lên, những thứ này đều là thứ cô chưa từng nghe trong các loại pháp thuật cấp một, nói cách khác…
Du đãng giả đứng bên cạnh, khoanh tay, không làm gì.
Ngu Du lập tức cầm lấy lọ thuốc,【Nước thuốc trị liệu thần thánh (nhỏ)】*3, 【Nước thuốc phục hồi chậm (nhỏ)】*5, 【Nước thuốc: Thuật vỏ cây】*1.
Tổng cộng chín lọ thuốc, bốn quyển trục.
【Túi ngủ】: Tăng tốc độ hồi phục thể lực và tinh thần 25%.
Ngay cả rương cũng được mang về, Ngu Du liền mở ra.
【Giày sắt trại Mộc Tâm】*1.
【Giày da trại Mộc Tâm】*2.
【Vòng tay da trại Mộc Tâm】*1.
【Cung dài gỗ đàn hương tinh xảo】*1.
【Đoản đao trại Mộc Tâm】*1.
【Đao dài trại Mộc Tâm】*1…
Rương không lớn, nhưng những thứ này đã đầy ắp bên trong, rõ ràng là lũ quái vật đã cố gắng hết sức rồi.