Trò Chơi Xâm Lấn Hiện Thực

Chương 2: Thảm họa thứ tư đang đến!

Trước Sau

break

Cô còn nhận được một nhiệm vụ học viện…

[Tiêu diệt côn trùng gây hại (1)]: Giết mười con côn trùng.

(Quan Đại chấp chính thành Ngân Nguyệt sắp đến thị sát trấn Nguyệt Loan, sao có thể để ngài ấy nhìn thấy đám sâu bọ bẩn thỉu này được.

Giết sạch chúng, những thứ còn lại tùy bạn xử lý.)

Trên đường đi, Ngu Du phải liên tục hỏi NPC mới tìm được vị trí của hang côn trùng ở cửa Đông.

Có lẽ cô là một trong những người chơi đầu tiên vào game nên tiến độ cũng nhanh nhất.

Dọc đường, cô không khỏi cảm thán về độ chân thực của NPC trong “Vĩnh Ám”, thậm chí còn thực sự cho cô mua chịu.

Vừa bước ra khỏi cổng thành, ánh sáng rõ ràng đã tối hẳn, mặt đất vốn còn có thể nhìn thấy rõ nay đã trở nên mờ mịt.

Không có map nhỏ, Ngu Du chỉ có thể dựa vào mắt mình để tìm quái.

*

[Thuật gió lốc.]

[Cấp bậc: 0 (Tiểu thuật).

Hệ: Nguyên tố.

Khoảng cách thi phép: Gần.

Phạm vi thi phép: 3 mét.

Thời gian duy trì: 1 phút.

Tiêu hao: 1.

Thời gian niệm phép: 1 giây.

Độ thuần thục: Nhập môn (0/100).]

[Bốc cháy.]

[Cấp bậc: 0 (Tiểu thuật).

Hệ: Chú pháp.

Khoảng cách thi phép: Gần.

Thời gian duy trì: Tức thời.

Tiêu hao: 5.

Thời gian niệm phép: 3 giây.

Độ thuần thục: Nhập môn (0/100).]

[Tia ăn mòn.]

[Cấp bậc: 0 (Thuật vặt).

Hệ: Tố năng.

Khoảng cách thi triển: Xa.

Phạm vi thi triển: 20 mét.

Thời gian duy trì: Tức thời.

Tiêu hao: 5.

Thời gian niệm phép: 3 giây.

Độ thuần thục: Nhập môn (0/100).]

*

Đi không xa khỏi cổng thành, trước mắt là một bãi đá lộn xộn, ánh sáng càng thêm mờ tối.

Ngu Du không biết hình dạng của bọn côn trùng trông như thế nào, cố nhịn xuống cảm giác muốn niệm Thuật chiếu sáng.

Chưa nói đến lượng máu ít ỏi của bản thân, ngay cả tinh thần lực cũng chỉ có vỏn vẹn 27 điểm. Mỗi lần dùng Bốc cháy hay Tia ăn mòn đều tốn 5 điểm, cô không thể lãng phí.

Mặt đất xám nâu phát ra tiếng sột soạt mỗi khi giẫm lên, một mùi máu tanh nhàn nhạt lượn lờ quanh cánh mũi.

Ngu Du có chút khó chịu.

Mặc dù biết đây chỉ là trò chơi, nhưng cô vẫn hạ thấp bước chân theo bản năng, lo lắng sẽ có một con côn trùng to tướng lao ra bất chợt.

“Xè xè…”

Ngu Du dừng bước.

Cô rón rén tiến về phía phát ra âm thanh.

Một tổ kén màu trắng nằm lọt thỏm trong đống đá lộn xộn, xung quanh là vô số tơ nhện bọc quanh những tảng đá cao bằng người. Dưới ánh sáng u tối, sâu bên trong đen thẳm như vực thẳm, trông vừa rùng rợn vừa đáng sợ.

Trên mặt đất, những con côn trùng to cỡ trái dưa hấu bò lổm ngổm, phát ra âm thanh “xè xè”.

Mà nơi sâu hơn trong bóng tối còn có những con to cỡ cối xay đá đứng bất động.

Ngu Du: “…”

Làm phiền rồi, cáo từ.

Cô lập tức quay đầu bỏ chạy, đứng ở cổng thành làm công tác tư tưởng suốt nửa ngày.

Sau cả buổi lẩm bẩm, cô mới bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để diệt lũ côn trùng này.

Dù chỉ thoáng nhìn, cô vẫn kịp xác nhận:

Những con côn trùng đó chính là “côn trùng”.

Không phải loại to bằng cối xay đá, mà là loại nhỏ bằng trái dưa hấu.

Dạo một vòng quanh đó, cô phát hiện ra vấn đề…

Lũ côn trùng đều ở trong tổ, cô làm sao đánh được?

Chẳng lẽ phải lao thẳng vào tổ bọn chúng?

Đương nhiên là không thể.

Thuật gió lốc, Bốc cháy, Tia ăn mòn, Thuật chiếu sáng.

Ngu Du suy tư hồi lâu, tiếp tục điều tra địa hình.

Rất nhanh, cô tìm được một vị trí thiên thời địa lợi nhân hòa.

Nó đủ cao, dễ trèo, cách tổ côn trùng không quá 20 mét, tầm nhìn rộng rãi, tiện bề chạy trốn.

Quan trọng nhất là… lũ côn trùng không trèo lên được.

Cô quyết định dùng Tia ăn mòn để dụ quái.

Ngu Du bắt đầu niệm câu chú ngữ tối nghĩa kia, sau ba lần đọc sai, may mắn đến lần thứ tư cô đã niệm thành công.

Ánh sáng xanh biếc u ám ngưng tụ trên đầu ngón tay cô.

Lúc này, cô mới nhận ra một vấn đề.

Kỹ năng này cần dẫn đường bằng thị giác?

Nếu bắn trượt thì sao?

Ánh sáng xanh biếc bắn ra như tia chớp.

Hang côn trùng lập tức xao động.

Tinh thần lực -5, còn lại 22 điểm. Mấy lần niệm thất bại trước đó không bị trừ tinh thần lực.

Rất nhanh, ba con côn trùng bằng trái dưa hấu bò ra khỏi tổ.

Ngu Du thở phào.

Nếu bọn quái tân thủ mà biết kéo cả đàn ra, vậy cô còn đánh đấm cái gì nữa?

Quái ngu như vậy mới là đúng.

Làm gì có con côn trùng nào thông minh chứ.

Ba con trùng bò được một đoạn, sau đó tản ra, bắt đầu chạy vòng vòng, cách chỗ cô khoảng 7 - 8 mét.

Dường như phạm vi thù hận của chúng khá ngắn?

Ngu Du nghĩ ngợi, lại phóng thêm một Tia ăn mòn.

Tinh lực còn 17.1 điểm, ngoài số đã tiêu hao, còn hồi lại 0.1 điểm.

Lần này, ba con côn trùng lập tức giật mình, lao thẳng về phía tảng đá cô đứng.

Và tất nhiên, chúng bị kẹt bên dưới.

Ngu Du thở phải một hơi, đổi sang dùng Bốc cháy.

Một con trùng bỗng dưng bốc cháy, ngọn lửa đỏ sậm thiêu đốt nó, khiến nó ré lên đau đớn. Hai con còn lại lập tức tránh xa.

Ngu Du thi triển Thuật gió lốc.

Ngọn lửa không có bất kỳ thay đổi nào, gió cũng không thể lay động nó.

Có lẽ lúc trước cô nên chọn ma pháp lửa, vì nó có thể cùng hệ với Thuật gió lốc, đều thuộc hệ nguyên tố, trong khi Bốc cháy lại thuộc hệ chú pháp.

Đây chỉ là suy đoán của Ngu Du, cần phải kiểm chứng, nhưng cô cảm thấy tám phần là đúng.

Cách phân loại pháp thuật trong trò chơi này khác hẳn so với những trò trước đây, không đơn thuần chỉ là Phong – Hỏa – Lôi – Điện. Chỉ tính riêng các tiểu thuật, Ngu Du đã thấy có nhiều hệ khác nhau như [Tố năng], [Nguyên tố], [Biến Hóa], [Thông dụng],…

Đáng tiếc là trang web chính thức của game lại tối đen như mực, ngoài đồng hồ đếm ngược ra thì chẳng có gì khác, ngay cả danh mục pháp thuật cũng không công bố. Quả thật là quá ngạo mạn.

Không còn gì để nói nữa, lũ côn trùng này rất ngoan cố, nhất định phải tấn công cô, dù thế nào cũng không chịu rời đi. Ngu Du chỉ có thể vừa hồi phục tinh thần lực, vừa tiếp tục chiến đấu.

Sát thương của Tia ăn mòn thực sự là vô cùng cảm động, đánh trúng côn trùng cũng chỉ khiến nó mất một phần năm lượng máu. Nhưng sau khi trúng đòn, cơ thể nó sẽ phát sáng xanh lè, cộng thêm Bốc cháy thiêu đốt một lúc, vừa đủ để khiến nó mất nốt phần máu còn lại.

Có lẽ hiệu ứng ăn mòn này mang tính ăn mòn theo thời gian, nhưng vì các kỹ năng trong game đều không có phần miêu tả chi tiết, Ngu Du chỉ có thể ghi nhớ lại, quyết định khi nào thoát game sẽ lên diễn đàn phản ánh.

Sau một khoảng thời gian dài chờ đợi, cuối cùng cô cũng giết đủ mười con.

Mỗi con mang lại 7 đến 8 điểm kinh nghiệm, bây giờ cô đang ở cấp 1, điểm kinh nghiệm 75/100.

Ánh mắt cô lại vô thức nhìn về phía hang côn trùng.

*

Trong hiện thực, một làn sương mù dày đặc từ phương xa dâng lên, dần dần bao trùm mặt đất, nuốt chửng tất cả mọi thứ.

Lúc này, bên trong tòa thị chính của thị trấn Nguyệt Loan, tiếng ồn ào vang lên không ngớt.

“Quan Chấp chính đại nhân! Tôi muốn kiện đám người ngoại lai này!"

“Chúng cạy rương của tôi!”

Người đàn ông gào lên giận dữ: “Còn muốn tụt cả quần của tôi nữa chứ!!!”
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc