Máu tươi bắn ra, du đãng giả gục xuống ngay lập tức.
Vệ binh du đãng giả thở hổn hển, kinh ngạc nhìn Ngu Du.
Không phải cô chỉ là pháp sư học đồ thôi sao?
Ngu Du cũng cực kỳ phấn khích.
Cấp 4 (471/10000).
Một con quái cho hẳn 400 điểm kinh nghiệm, cái gì thế này?
Đây là túi kinh nghiệm biết đi còn gì!
Cô xem nhật ký chiến đấu và thấy tên du đãng giả kia có 59 máu, phần lớn máu đều bị vệ binh chém rớt nhưng Tên lôi điện của của cô lại đánh ra 17 điểm sát thương, còn kèm hiệu ứng tê liệt ngắn.
Một phép thuật cấp một mà gây được sát thương cao như vậy?
Nếu sau này tinh thần lực của cô cao hơn, mức độ thuần thục tên lôi điện cao hơn thì chẳng phải là có thể thuấn phát Tên lôi điện sao?
Quá mạnh rồi!
Vệ binh phải nghỉ ngơi một lúc mới thoát khỏi trạng thái tê liệt, cô ấy cũng rất phấn khởi: “Cô biết dùng phép cấp một à?”
Ngu Du hoàn hồn lại, vui vẻ gật đầu: “Nhưng tôi chỉ biết một thôi, chưa kịp học thêm phép thuật khác.”
Vệ binh như chợt nhớ ra điều gì: “Tôi nhớ rồi, pháp thuật ở học viện các cô là phải mua bằng tiền.”
Ngu Du chớp chớp mắt.
Vệ binh mỉm cười hiền hòa: “Một phép như thế thì cô cần bao lâu mới dùng lại được?”
Ngu Du tiếc nuối đáp: “Khoảng hai mươi phút.”
Vệ binh không hề thất vọng, ngược lại còn vỗ vai cô một cái thật thân thiện: “Vậy thì từ từ hồi phục, rồi đợi thời cơ như vừa rồi, tung ra một cú là được.”
“Không biết sao phó đội trưởng đội vệ binh còn chưa tới nữa...” Cô ấy lẩm bẩm rồi chuẩn bị quay lại chiến trường.
Ngu Du: “Bị người chặn lại rồi.”
Vệ binh khựng bước: “Hả?”
Ngu Du liền kể lại sơ lược tình hình.
Vệ binh: “??? Cô sao biết?”
Ngu Du chỉ về phía chiến trường: “Đám du đãng giả ban đầu đều có mặt, không thì cái tên thừa ra hồi nãy này từ đâu ra chứ?”
Vệ binh nét mặt khó coi nhưng cuối cùng vẫn nhập trận.
Còn Ngu Du thì chạy đi lục xác.
Được dai kỹ năng【Tiềm hành】【Bóng ảnh nhảy】cùng với một quyển trục【Quyểnn trục: Nhập ảnh】.
【Bóng ảnh nhày】nghe tên thôi đã thấy là kỹ năng đắt đỏ, khóe miệng Ngu Du không kiềm được mà nhếch lên.
Cuộn trục cô quyết định giữ lại.
【Tiềm hành】chắc cũng dễ bán, du đãng giả chắc chắn đều cần.
Ngu Du lục lọi xong thì chẳng còn gì nữa.
Cô quay lại một vị trí gần chiến trường, cảnh giác quan sát sau lưng, đồng thời đợi hồi năng lượng.
Đẹp trai được năm giây mà phải hồi phục tận hai mươi phút, đúng là phi lý.
Nếu mà là game bình thường thì đã bị chửi cho sấp mặt luôn rồi.
Đang ngồi chờ, Ngu Du lại nổi hứng tò mò.
Cô quay lại lột quần áo tên du đãng giả.
【Mặt nạ du đãng giả】【Mũ trùm du đãng giả】【Giáp da trại Mộc Tâm】【Giày da trại Mộc Tâm】【Quần da trại Mộc Tâm】
Ngu Du cũng không rõ mình mang tâm trạng gì khi làm chuyện này.
Ghê quá đi mất.
Su này việc lột chiến lợi phẩm phải để cho người khác làm với được, mắc ói quá.
Sao mấy cái không quan trong này lại phải làm thật như thế làm gì? Ọe.
Cô ghét bỏ nhét hết đống đồ vào túi hành lý bên hông, không thèm nhìn thêm nữa.
Trại Mộc Tâm?
Là phe địch à?
Không thì sao lại có trang bị theo bộ quy chuẩn thế kia?
Ngu Du lại bắt đầu chuẩn bị Tên lôi điện, nhưng vệ binh vừa thấy động tác của cô thì biểu cảm có chút là lạ.
Ngu Du đã quen với sự thông minh của NPC, không mấy bận tâm mà tiếp tục vận chú.
Vân Luân lần trước nói gì ấy nhỉ, hệ triệu hoán ở bậc một có một pháp thuật triệu hồi cung tên, không biết có phải là có thể tạo ra vô hạn mũi tên không, nếu thật sự được thì…
Tia sét ngưng tụ, Tên lôi điện xinh đẹp lại hiện lên lần nữa. Ngu Du đã canh sẵn thời điểm, bắn!
Du đãng giả quân địch –1.
Nghề du đãng giả rất đặc biệt, máu ít, thủ yếu, một khi bị làm cho tê liệt thì cực dễ bị kết liễu.
Ưu điểm là tốc độ nhanh, có thể tàng hình, sát thương chắc cũng không thấp, nhưng khi rơi vào hỗn chiến thì lại dễ bị giết.
Lần này người đoạt mạng lại là một chiến sĩ ra tay nhanh hơn.
Tuy vậy, Ngu Du lại khiến hiệp sĩ bên địch chú ý, một mũi tên bay thẳng đến chỗ cô.
Ngu Du không muốn tốn tinh thần lực nên né ra sau thân cây trốn.
Trận chiến này kéo dài cả ngày trời, đúng là một trận căng bàng quang.
Ngu Du thỉnh thoảng xem diễn đàn, theo dõi tình hình dưới chân núi, đợi hồi phục rồi lại bắn một phát Tên lôi điện.
Cô lần lượt tiễn đi các du đãng giả và chiến sĩ phía địch, như cọng rơm cuối cùng đè gãy lưng lạc đà, khiến bên địch dần dần sụp đổ, tan rã.
Tuyến sau cũng rất mạnh mẽ, do người chơi liều mạng, nên không có kẻ địch nào trốn thoát. Ngu Du lo lắng cả ngày, nhưng sau lưng không hề có địch xuất hiện.