“Ồ?”
Tô Bằng nghe thấy người này nói chuyện, ánh mắt chuyển động, nhìn thoáng qua trong thương đội bên kia, vị nữ tử ăn mặc quần áo lụa trắng, cũng mang mạng che mặt, dáng người uyển chuyển kia.
Đối với mỹ nữ, Tô Bằng ngược lại không có hứng thú, người xinh đẹp Tô Bằng cũng gặp nhiều rồi, không đến mức sinh ra gợn sóng gì.
Có điều thân phận của đối phương vẫn khiến cho Tô Bằng cảm thấy chút hứng thú.
Nghe thủ lĩnh mã phỉ khăn đỏ kia quát gọi, đối phương dường như là con gái của thành chủ thành Khâu Từ Càn, mục đích của Tô Bằng chính là thành Khâu Từ Càn, bởi như vậy chẳng những có thể kết bạn đi đường lại có thêm một người dẫn đường, hơn nữa sau khi đến thành Khâu Từ Càn, có lẽ thân phận của đối phương còn có thể mang đến không ít tiện lợi cho mình.
Dù sao có một số việc, cũng không phải võ công cao thì có thể chiếu cố được, quen biết con gái lão đại bản địa yêu thích nhất, đối với Tô Bằng cũng có ích lợi.
Vì vậy Tô Bằng hờ hững nhẹ gật đầu, nói:
“Dẫn ta đi đi.”
“Anh hùng, xin mời theo ta.”
Tiểu đầu lĩnh thương đội này nghe thế, trên mặt lộ ra sắc mặt vui mừng, cung kính nói, nói xong, dẫn đường cho Tô Bằng, cùng nhau đi đến vị trí xe ngựa thương đội.
Tô Bằng và người này cùng đi đến gần thương đội, được cung kính chỉ dẫn, đi tới vị trí trung tâm trong thương đội.
Chỉ thấy nơi này, nữ tử che mặt lụa trắng kia, đi đến trước mặt Tô Bằng, nhẹ nhàng thi lễ, nói:
“Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, tạ ơn ân cứu mạng của anh hùng.”
Tô Bằng nhìn về phía nữ tử này, nhìn gần, phát hiện nàng thật sự rất xinh đẹp, da thịt trên mặt cùng trên tay lộ ra ở bên ngoài, mặc dù không phải rất trắng, nhưng lại có loại mùa lúa mạch vô cùng khỏe khoắn, hơn nữa vô cùng láng mịn, Tô Bằng nhìn da thịt sáng bóng lộ ra phía ngoài của nàng, thậm chí so với Linh Mị Nhi còn xinh đẹp hơn rất nhiều.
Tóc Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, thì lại màu vàng thẫm, giống như màu vàng hòa tan, vô cùng óng mượt, ở thế giới Tô Bằng, tuyệt đối có thể trở thành người đại diện cho hãng dầu gội nổi tiếng nhất thế giới mà không cần chỉnh sửa vi tính, gương mặt, có phần không giống với người Trung Nguyên. Sống mũi cao thẳng, có một chút mỹ cảm của nữ nhân phương Tây, có chút phong tình dị quốc, đôi mắt cũng vô cùng xinh đẹp, hết sức linh động, trong ánh mắt tự có một loại thần thái, khiến người khác cảm thấy cô gái này tuyệt không phải là người không có tư tưởng đầu óc, dưới sống mũi, mặc dù được khăn lụa che mặt, nhưng khăn che mặt khá là trong suốt, loáng thoáng có thể thấy được, ngũ quan của nàng vô cùng tinh sảo. Thoáng phối hợp sống mũi cao cao, dường như có chút cảm giác giống như tượng điêu khắc Hy Lạp.
Tô Bằng nhìn thấy, ấn tượng đầu tiên đối với nàng không tồi, vì vậy chắp tay nói:
“Tiểu thư tiểu thư đa lễ, ta cũng là đi ngang qua nơi này, nhìn thấy mã phỉ tàn sát bừa bãi, cho nên thuận tiện ra tay mà thôi.”
“Anh hùng không cần khiêm tốn. Ngài thuận tiện ra tay, lại cứu vãn tánh mạng hơn hai trăm người thương đội ta, Uyển Nhi cảm tạ thế nào cũng đều không đủ.”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nói với Tô Bằng.
Tô Bằng nghe thế, mỉm cười, trong lòng thú vị thầm nghĩ ngươi nếu như làm thế nào cũng không cảm ơn đủ, vậy thì hôm nay cứ lấy thân đền đáp thị tẩm thì như thế nào?
Có điều đây cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng Tô Bằng, hắn còn không đến mức háo sắc đến loại trình độ này.
“Uyển Nhi còn không biết tục danh anh hùng, không biết anh hùng có thể cho Uyển Nhi biết được không?”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi lại nhìn thoáng qua Tô Bằng, nói với Tô Bằng.
“Ha ha, đương nhiên có thể. Ta chính là Tô Bằng quận Giang Ninh.”
Tô Bằng trả lời nói.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi chớp chớp mắt, dường như chưa từng nghe nói qua danh tiếng của Tô Bằng, đây cũng không trách được nàng, Tây Vực dù sao có chút vắng vẻ, không phải tất cả tin tức trong Trung Nguyên, đều có thể truyền đến nơi đây được.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi rốt cuộc là người Tây Vực, không giống như là người Trung Nguyên yêu thích khách sáo, ngược lại mở to mắt nói cái gì cửu ngưỡng đại danh, nàng dừng một chút, chuyển chủ đề, nói:
“Tô anh hùng, ngài nói ngài là đi ngang qua đây, trên con đường này, chính là đi đến thành Khâu Từ Càn của phụ thân ta, nếu như đi về hướng tây, chính là sa mạc, vào sâu hơn nữa chính là Đại Nguyệt quốc ngoại quốc... Ngài đi đường này, là muốn đi đâu?”
“Ta chính là muốn đi thành Khâu Từ Càn thăm bằng hữu.”
Tô Bằng mỉm cười, trả lời nói.
“A, vậy thì thật vừa vặn, không bằng Tô anh hùng cùng đi với ta đến thành Khâu Từ Càn, hiện tại cách nơi đó cũng không xa, chỉ có tám chín mươi dặm, gấp rút một chút thì sáng sớm ngày mai đã có thể đến nơi.”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi mời Tô Bằng.
“Chính là có ý này.”
Tô Bằng gật đầu, đồng ý.
...
Hộ vệ thương đội rất nhanh liền xử lý chiến trường, thu hồi binh khí kẻ địch, cũng giết chết những mã phỉ còn sống kia, sau đó thương đội khâm liệm thi thể của người bên mình, tiếp tục lên đường.
Chỉ là những người trong hộ vệ thương đội thu thập chiến trường kia, khi nhìn về phía ánh mắt Tô Bằng, đã không phải là kính sợ, mà là sợ hãi, gần như là sợ hãi.
Tô Bằng lúc này, lại ngồi ở trong xe của Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, cùng mỹ nhân Tây Vực này nói chuyện phiếm. Tô Bằng sở dĩ ngồi vào xe ngựa Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, còn là vì xảy ra một chuyện nhỏ nhặt.