Nhắc tới, lời phán này cực kỳ dễ phán đoán, nếu đại sư huynh là người si tình kia, như vậy từ lời phán xem ra, người hắn yêu mến, chính là người tuyệt tình kia.
Vấn đề là, người đại sư huynh Từ Đạo Kỳ yêu mến, đã thành hôn rồi, chính là Đông Phương Uyển Nhi hiện tại vẫn đang nằm trong quan tài băng phỉ thúy, chẳng lẽ người vô tình trong lời phán của Vân Toán Tử kia, chính là Đông Phương Uyển Nhi kia?
Điều này khiến cho Tô Bằng có chút nghi ngờ, dù sao Đông Phương Uyển Nhi vẫn còn mê man, làm sao có thể nói là vô tình.
“Mặc kệ như thế nào, đại sư huynh có được lời phán như vậy, không phải là chuyện tốt làm gì.”
Trong lòng Tô Bằng, thầm nghĩ như vậy.
“Tiểu sư đệ, mặc dù ngũ sư thúc cho đại sư huynh lời phán như vậy, nhưng chưa hẳn chính là tuyệt đối, ngũ sư thúc cũng nói, hành vi con người, mỗi thời khắc đều ảnh hưởng vận mệnh của chính mình, đại sư huynh chân thành vô cùng, có lẽ sẽ không xuất hiện chuyện bị khổ vì tình kia, hơn nữa theo như lời ngũ sư thúc nói, chưa hẳn chỉ cảm tình giữ hắn và Đông Phương sư tẩu, chúng ta làm sư đệ, cũng không tiện nói nhiều.”
Từ Đạo Kỳ thấy Tô Bằng giống như đang nghĩ ngợi lung tung, bèn nói với Tô Bằng.
“Ta hiểu mà.”
Tô Bằng gật đầu, hắn cũng không có muốn nói gì với đại sư huynh về vấn đề này.
“Được rồi, tiểu sư đệ, ta cũng có một số việc, về trước đây, đi trước một bước.”
Trần Kỳ Trận nói với Tô Bằng, Tô Bằng gật đầu, cáo từ chia tay.
...
Sau khi Tô Bằng tạm biệt Trần Kỳ Trận, thì tiếp tục ở trên núi tu hành Tam Hợp kiếm, tàn thức của mình.
Kinh nghiệm thực chiến của hắn đã không nhiều, Tô Bằng đã bắt đầu lo lắng, mấy ngày này phải luyện hóa viên nội đan đại yêu thứ hai, bằng không quả thật không thể tiếp tục duy trì được.
Bởi vì đã thăng cấp lên tiểu cảnh giới sơ ngộ cảnh giới Song Hợp, cho nên Tô Bằng có thể nhìn thấy sử dụng kinh nghiệm thực chiến thăng cấp kinh nghiệm cảnh giới đằng sau Tam Hợp kiếm, tàn thức. Quả nhiên, kinh nghiệm thực chiến cần thiết thăng cấp lần nữa.
Từ cảnh giới sơ ngộ Song Hợp tăng lên tới cảnh giới thuần thục, cần năm vạn kinh nghiệm thực chiến, tăng lên tới cảnh giới viên mãn Song Hợp, cần mười vạn kinh nghiệm thực chiến.
Tô Bằng nhìn sau đó không khỏi líu lưỡi, như vậy tính ra, toàn bộ Tam Hợp kiếm, tàn thức từ cảnh giới hợp lực thấp nhất tăng lên tới viên mãn Song Hợp, ít nhất cần ba mươi vạn kinh nghiệm thực chiến.
Tiêu tốn chính là con số quá khổng lồ này.
“Nhà địa chủ cũng không có đồ dư...”
Kể từ sau khi tiêu hao kinh nghiệm thực chiến, Tô Bằng không khỏi thường xuyên lầm bầm những câu này.
Đây vẫn là một phần võ công cần thăng cấp, nếu như đã thăng cấp kiếm pháp chủ chiến, thân pháp không công kia có cần thăng cấp hay không? Cuốn Lăng Vân Phi Độ kia Tô Bằng còn chưa sử dụng, phỏng chừng cũng phải gần mười vạn kinh nghiệm thực chiến.
Lại qua một ngày, đại sư huynh còn phải truyền thụ võ công kiếm ý cho Tô Bằng, Tô Bằng thật là để tâm đến cái này, bởi vì võ công có liên quan đến kiếm ý, đều có thể xem như là át chủ bài, không biết võ công kia, có phải cũng có thể dùng kinh nghiệm thực chiến thăng cấp cảnh giới hay không?
“Không được, kinh nghiệm thực chiến thật sự là quá ít, làm sao có thể thu được lượng lớn kinh nghiệm thực chiến?”
Tô Bằng lại bắt đầu đau đầu.
Có điều, đây xem như phiền não hạnh phúc, dù sao tiêu hao mỗi một điểm kinh nghiệm thực chiến, đều đại biểu cho thực lực Tô Bằng tăng lên.
Tô Bằng cứ ở trong phiền não hạnh phúc này, tiếp tục tu luyện kiếm pháp của mình, tinh thần phấn chấn nghênh đón mỗi một ngày.
...
Trong nháy mắt, lại trôi qua nửa ngày.
Hôm nay, Tô Bằng đăng nhập vào trò chơi rất sớm, sau khi vào trong trò chơi, hơi rửa mặt một chút, liền đi đến đất bằng trên núi bản thân luyện kiếm mỗi ngày.
Hôm nay, chính là thời gian hẹn với đại sư huynh Từ Đạo Kỳ, đại sư huynh trong hôm nay, sẽ truyền thụ cho Tô Bằng võ công cần dùng kiếm ý khởi động.
Tô Bằng rất để tâm đến chuyện này, Tam Hợp kiếm, tàn thức của mình, mặc dù đã tu hành đến cảnh giới Song Hợp, mặc dù chỉ là sử dụng võ công này, gặp lại lão hòa thượng Đại Không tự kia cũng có sức để liều mạng, nhưng Tô Bằng lại có cảm giác nguy cơ sâu sắc, hắn có một loại dự cảm, cảm giác được Đại Không tự đụng đến mình, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Ngoại trừ lần đó, Tô Bằng đã không chỉ một lần từ chỗ những người có lai lịch khác nhau nghe được lời tiên đoán thiên hạ sắp sửa đại loạn, nếu là loạn thế, như vậy một thân võ công cường hãn, càng có chỗ đứng vững chãi.
Võ công kiếm ý, là điểm mấu chốt Tử Hà môn khác biệt với các môn phái khác, Tô Bằng trước đó thi triển võ công kiếm ý, chỉ có thể coi là hình thức nguyên thủy, căn bản không có chiêu thức, Tô Bằng rất muốn biết, một khi trong chiêu thức dung nhập kiếm ý, sẽ có loại uy lực như thế nào, có vượt qua Tam Hợp kiếm, tàn thức hay không?
Hết thảy đáp án, chính là hôm nay, hôm nay Tô Bằng có thể chính thức mở mang kiến thức võ công độc môn Tử Hà môn.
Mang theo chờ mong cùng ước mơ, tinh thần Tô Bằng vô cùng phấn chấn, đi lên đất bằng luyện kiếm trên núi.
Đợi đến khi Tô Bằng đi đến nơi luyện kiếm, phát hiện đại sư huynh Từ Đạo Kỳ đã chờ ở chỗ này.
Tô Bằng thấy Từ Đạo Kỳ, tinh thần phấn chấn, bước lên trước, nói với Từ Đạo Kỳ:
“Đại sư huynh chào buổi sáng, để sư huynh đợi lâu rồi sao?”
Lúc này, Từ Đạo Kỳ đang dùng bầu rượu hắn luôn mang theo bên mình nhẹ nhàng đong đưa rượu ngon trong bầu, nhìn thấy Tô Bằng, Từ Đạo Kỳ mỉm cười buông bầu rượu, nói:
“Ta cũng vừa đến, mỗi ngày đã có thói quen dậy sớm, tiểu sư đệ nếu có thể dậy sớm, có thể mỗi ngày cùng ta ở đoạn nhai chờ tia nắng sớm đầu tiên lúc mặt trời mọc hấp thụ tu hành, đối với tu luyện nội công rất là có ích.”
Tô Bằng gật đầu, ghi nhớ trong lòng.