“Ai...”
Chung Linh Tú lúc này, cũng đã nhìn thấy Tô Bằng, lại như là không có nhận ra hắn, Ngưu Mao Kim Châm trong tay, dường như còn muốn phóng tới chỗ Tô Bằng.
Tô Bằng trông thấy, vội vàng nghiêng mình, đi tới bên cạnh Chung Linh Tú, tay nắm chặt nàng muốn giữ lại cơ quan, nói với Chung Linh Tú:
“Tiểu sư tỷ, là ta, Tô Bằng đây!”
“Ngươi... Thật là Tô Bằng?”
Chung Linh Tú nghe thế, có chút mê mang hỏi Tô Bằng.
Tô Bằng gật đầu, sau đó hỏi Chung Linh Tú:
“Tiểu sư tỷ, trên Tử Hà sơn xảy ra chuyện gì sao? Làm sao ngươi lại trở thành thế này?”
“Tử Hà sơn... bị người tấn công, sư huynh cùng sư phụ, sống chết không rõ... Ta cùng tam sư huynh lợi dụng trận pháp trong núi, mới miễn cưỡng trốn ở đây... Nhưng mà nơi này, lại có một loại yêu quái, chúng nó lớn lên giống như cáo hoặc là khỉ, tay chân thân thể đặc biệt thon dài, loại yêu quái này có một năng lực đặc biệt, giống như có thể biến ảo thành hình người, giả dạng thành người ngươi quen biết, ta và tam sư huynh tách ra, lúc gặp lại hắn lần nữa, ta cảm thấy có chút không đúng, nhưng không suy nghĩ, nhưng mà hắn không ngờ nhân lúc ta không kịp đề phòng, đánh lén ta, khi đó ta mới biết được, là yêu quái kia biến thành bộ dáng tam sư huynh, đến tấn công ta... May mắn ta còn có một cơ quan này, bắn bị thương nó, mới thoát được.”
Chung Linh Tú trên mặt đất, hơi thở mong manh nói với Tô Bằng.
Tô Bằng thấy, vội vàng từ trong túi Càn Khôn lấy ra một lọ đan dược, đổ ra hai viên, cho Chung Linh Tú nuốt xuống, nhìn Chung Linh Tú ăn hết, mới nói:
“Ta cũng thấy một thi thể, loại vải quần áo dường như có chút giống tam sư huynh, tam sư huynh hắn, e rằng...”
Sau đó Tô Bằng toàn thân quét nhìn Chung Linh Tú, trong mắt đột nhiên sinh ra một tia biến hóa.
Lúc này, Tô Bằng chợt nghe sau lưng, lại truyền đến tiếng bước chân, Tô Bằng nhìn lại, vẫn không khỏi sửng sốt một chút.
Chỉ thấy một người, đầu tóc rối tung từ trong cự thạch sau lưng Tô Bằng đi tới, nửa người trên của người này đều là vết máu, dường như bị thương không nhẹ, còn vừa đi vừa ho khan.
Người này đi đến phía trước loạn thạch, nhìn thấy Tô Bằng Chung Linh Tú, đột nhiên sửng sốt một chút, sau đó nói:
“Là tiểu sư đệ?”
Tô Bằng thấy người này, trong lòng lập tức một mảnh kinh nghi, hỏi hắn.
“Là ta! Tiểu sư đệ, ngươi mau chóng rời khỏi con yêu quái kia! Nó không phải là Chung sư muội! Chung sư muội đã bị yêu quái giết hại trên đường rồi, tên kia là yêu quái hóa thành bộ dạng Chung sư muội, ta chính là bị nàng đả thương, ngàn vạn lần không nên tin nàng!”
Trần Kỳ Trận hét lớn cảnh báo Tô Bằng.
Tô Bằng vẻ mặt giống như sửng sốt một chút, có điều lập tức cười lạnh, nói:
“Ngươi là yêu quái ta vừa rồi mới nhìn thấy kia đó sao? Ta tại sao sẽ tin ngươi, Trần sư huynh có thể đã... Yêu quái ngươi, biế thành bộ dạng Trần sư huynh làm gì?”
“Đúng vậy... Chính là nó biến thành bộ dạng tam sư huynh!”
Chung Linh Tú dựa trên loạn thạch, giống như sau khi được uống đan dược, khôi phục một chút khí lực, nói với Tô Bằng.
“Tiểu sư đệ, tại sao ngươi không tin ta?”
Trần Kỳ Trận giống như vô cùng khổ sở, hắn kéo lê thân thể bị thương, đi về phía trước, nói:
“Không được... Ta nhất định phải mang ngươi rời khỏi bên cạnh con yêu quái kia!”
Nói xong, hắn kéo thân thể trọng thương, đi tới bên Tô Bằng.
Tô Bằng thấy hắn đi tới, biểu tình thay đổi, bỗng nhiên nói:
“Tam sư huynh, ta lần đầu tiên gặp ngươi, ngươi đã từng đưa cho ta một món lễ vật, ngươi còn nhớ chứ, đó là lễ vật gì nào?”
“Lễ vật?”
Trần Kỳ Trận nghe thế, bỗng chợt ngẩn người, nói:
“Thời gian quá lâu, ta không nhớ rõ, có lẽ là một loại sách trận pháp nào đó.”
“Vậy sao?”
Tô Bằng nghe thế, trên mặt lộ ra một nụ cười, nói:
“Tam sư huynh, ngươi lại đây.”
“Ha ha, được, ta qua đây...”
Trần Kỳ Trận nghe thế, trên mặt giống như lộ ra vẻ tươi cười, đã đi tới bên Tô Bằng.
“Yêu quái chịu chết đi!”
Tô Bằng vào lúc này, đột nhiên chợt quát một tiếng, thân thể bay vút, nhào tới Trần Kỳ Trận.
“Ngươi quả nhiên không mắc mưu!”
Trần Kỳ Trận nhìn thấy, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị, chỉ thấy thân thể của hắn đột nhiên thoáng cái kéo dài, chân tay đều trở nên vô cùng dài thòng, quần áo trên người cũng trở thành lông lá, đột nhiên biến thành quái vật vừa giống cáo lại vừa giống khỉ Tô Bằng là vừa nhìn thấy.
Chỉ thấy quái vật kia quát to một tiếng, lao đến Tô Bằng.
Thấy Tô Bằng bay vút trên không trung, Chung Linh Tú sau lưng Tô Bằng, khóe miệng đột nhiên cũng nở nụ cười quỷ dị.
“Chịu chết đi!”
Chung Linh Tú đột nhiên đưa tay, Ngưu Mao Kim Châm trong tay nàng, nhắm ngay phía sau lưng Tô Bằng, đột nhiên khởi động cơ quan.
Ngưu Mao Kim Châm bắn ra như mưa, nếu Tô Bằng không cẩn thận, e rằng giờ phút này đã bị Ngưu Mao Kim Châm ghim chặt.
Nhưng mà, trong nháy mắt trước khi Chung Linh Tú này khởi động cơ quan Ngưu Mao Kim Châm, đang xông về trước, dường như muốn đánh chết quái vật hóa thành Trần Kỳ Trận kia, thân thể Tô Bằng đột nhiên xoay chuyển, lăng không thi triển Thần Hành Bách Biến, thân thể bất chợt xoay mình trên không trung, chuyển hướng sang bên cạnh, nhường ra vị trí bản thân mình đang đứng.
Chung Linh Tú bắn ra Ngưu Mao Kim Châm, không có bắn trúng trên người Tô Bằng, ngược lại toàn bộ đều đâm vào trên người yêu quái khỉ cáo nhào tới Tô Bằng kia, lập tức con yêu quái Hồ Hầu này kêu thảm một tiếng, ngã xuống trên mặt đất.
Còn Tô Bằng, không hề dừng lại, thân thể đột nhiên xoay chuyển, bay về phía sau, còn chưa tiếp cận Chung Linh Tú, một đóa Liên Hoa Kiếm Khí, đã bắn ra từ trên mũi Vô Phong kiếm!