Chương 252: Não người này mở cũng quá lớn
Nghe nói thế, Tần Lạc hận không thể một cước đá qua, từng gặp cặn bã, chưa thấy qua cặn bã như vậy! Quá không biết xấu hổ rồi!
Bùi Tử Ninh cũng bị chọc giận: "Mẹ trứng tròn! Cũng không phải chị đâyxinông thanh toán hóa đơn cho tôi!"
Người đàn ông kia cười lạnh một tiếng: "Trong quán bar vốn là như thế, tôi giúp cô trả tiền, cô đi theo tôi, bây giờ cô không đi theo tôi, đương nhiên phải trả tiền cho tôi, đây là chuyện rõ như ban ngày!"
Tần Lạc cũng không ngờ sẽ gặp một người đàn ông cực phẩm như vậy, tức giận nói: "Trong quán bar là như thế này không sai! Nhưng điều kiện tiên quyết là hai bên đều bằng lòng, hành vi của ông bây giờ thuộc loại ép buộc, nếu thực sự tính, tôi có thể đi kiện ông!"
Có lẽ giọng của cô quá ngang tàng, nhất thời người đàn ông kia cũng bị hù dọa, không ngờ lần này lại gặp cô gái không biết sợ.
"Kiện tôi? Cô dựa vào cái gì tố cáo tôi? Cô có chứng cớ gì chứng minh vừa rồi bạn cô không tự nguyện, tôi còn muốn kiện các cô!"
Người đàn ông thường xuyên trà trộn ở quán bar cũng không phải ngồi không, bị hù dọa một lúc sau liền nghĩ hiểu rõ.
Tần Lạc nhất thời bốc lên lửa giận, mẹ khiếp! Thật sự là cánh rừng lớn thì chim gì cũng có!
"Kiện! Có bản lĩnh thì ông kiện đi! Tôi tin khắp nơi trong quán bar đều có cameras, đến lúc đó ai nói thật ai nói giả thì xem hiểu ngay thôi!"
Bùi Tử Ninh tức giận hai chân muốn đạp người đàn ông cặn bã kia, nhưng bước chân cô lảo đảo, căn bản chính là có lòng mà không có sức.
Tài xế xe taxi thật sự không nhìn được, thúc giục người đàn ông kia xuống xe, đừng chậm trễ việc làm ăn của anh ta, người đàn ông kia tức giận hùng hùng hổ hổ xuống xe.
Mắt hung ác nhìn về phía Bùi Tử Ninh và Tần Lạc: "Đàn bà thối! Cô rất ngang ngược! Các cô tưởng rằng tôi không dám đánh phụ nữ sao? Hôm nay tôi cần phải thay đông đảo các anh em đấng mày râu giáo huấn các cô một chút!"
Nói xong, giơ tay lên chuẩn bị đánh người.
Kết quả tay còn chưalên cao, đã bị người ta hung hăng nắm rồi.
Ông ta liếc nhìn, ngón tay trắng nõn nắm cổ tay mình, nhưng sức lực rất lớn, ông ta nhất thời cảm thấy tay mình sắp đứt liền.
Tầm mắt dần dần dời lên, lại là phụ nữ, còn so với hai người phụ nữ kia càng trẻ hơn!
Tần Lạc không ngờ người đàn ông cực phẩm sẽ giơ tay đánh người, càng không ngờ sẽ có một cô gái nhìn rất trẻ giúp các cô giải vây...
Người đàn ông cực phẩm ăn đau quát: "Đàn bà thối! Cô muốn bị đánh đúng không? Nhanh buông lão ra!"
Tống Tư Kỳ từ toilet ra ngoài thì cảm thấy ngột ngạt muốn ra được hít thở không khí, kết quả nhìn thấy một người đàn ông đang ức hiếp hai cô gái.
Cô không thể nào nhìn nổi cảnh tượng này!
Không chút suy nghĩ đi tới "Xen vào việc của người khác", dù sao đêm nay cô rất rảnh rỗi, đúng lúc muốn tìm một người phát tiết một chút.
Khi nghe thấy người đàn ông cực phẩm nói năng lỗ mãng, lực ngón tay lại tăng thêm vài phần, ánh mắt không có một chút nhiệt độ.
Người đàn ông cực phẩm nhất thời đau còn kêu "Gào khóc", liều mạng muốn bỏ ngón tay Tống Tư Kỳ ra, chỉ tiếc giống như kìm sắt nắm chặt cổ tay của mình, làm thế nào cũng không vung ra được.
Tống Tư Kỳ lạnh lùng mở miệng: "Nói xin lỗi!"
Người đàn ông cực phẩm có chút sợ, rốt cuộc đêm nay ông ta có bao nhiêu xui xẻo! Lại liên tiếp gặp được mấy phụ nữ biết ăn nói mà lại vũ lực...
"Là tôi có mắt không nhìn thấy thái sơn, nữ hiệp, xin cô buông ra được không?"
"Còn có hai cô gái kia."
Giọng Tống Tư Kỳ lạnh như băng, lại mang theo khí thế khiến cho người ta không thể cự tuyệt.
Người đàn ông cực phẩm sợ cô bóp đứt cổ tay của mình, chỉ có thể nói trái lương tâm: "Đêm nay coi như tôi xui xẻo được không? Về sau tôi tuyệt đối mở to hai mắt không trêu chọc ba vị nữa, xin các cô giơ cao đánh khẽ buông tha tôi, tôi bảo đảm về sau tuyệt đối không xuất hiện ở trước mặt các cô."
Lần này Tống Tư Kỳ chậm rãi buông cổ tay ông ta ra.
Vẻ mặt người đàn ông cực phẩm đau khổ hơi buông lỏng, không ngừng xoa tay, tư vị kia, thật sự là đau không muốn nếm thử nữa.
Tần Lạc nhìn về phía Tống Tư Kỳ: "Cảm ơn cô!"
Ánh mắt Bùi Tử Ninh nhìn cô