Trầm Quang Theo Hướng Nam

Chương 31 - Chương 31

Trước Sau

break
Lộ Nam Tâm lo lắng cho Cố Trầm Quang nên không có trở lại quá muộn, khoảng xế chiều đã trở lại.

Đẩy cửa đi vào, Cố Trầm Quang đang xem tài liệu. Da anh vốn trắng noãn, giờ phút này ngồi giữa phòng bệnh trắng tinh, bên người là ánh nắng chiều tà ấm áp, cả người nhàn nhã dựa vào gối, giộng như là bức tranh thủy mặc được họa sư tỉ mỉ phát họa, dịu dàng thấm vào, trong sạch lạnh nhạt.

Trái tim Lộ Nam Tâm đập mạnh.

Từ nhỏ nhìn đến lớn, lâu như vậy, vẫn sẽ thỉnh thoảng liền bị bộ dáng của anh mê hoặc.

Thật là đẹp mắt.

Cố Trầm Quang nghe thấy tiếng động nghiêng đầu nhìn sang, liền thấy đôi mắt trong suốt to tròn của cô gái nhỏ, vui vẻ không hề che giấu, cười híp mắt chăm chú nhìn anh.

Cố Trầm Quang bật cười, đặt tài liệu trong tay qua một bên, “Trở lại rồi?” Ánh mắt quét qua hai tay trống không của cô, “Đi dạo phố như thế nào lại không mua đồ?”

Lộ Nam Tâm chạy chậm tới, cởi giày leo lên giường, vén chăn của anh ra, chui vào làm ổ trong ngực anh. “Không có thứ gì muốn mua, liền không mua.”

Hơn nữa đang gặp ngày lễ Quốc Khánh, người đi dạo trung tâm mua sắm đặc biệt nhiều. Mặc dù cửa hàng bán sản phẩm cao cấp rất nhiều, nhưng mà Dịch Sở chê ồn ào, kéo cô đi đến quán thường hay đi, uống một ly cà phê buổi trưa rồi về.

Cố Trầm Quang không lên tiếng, khẽ vuốt đầu cô.

Lộ Nam Tâm cũng không nói chuyện, yên lặng dựa vào người anh, thoải mái đến mức không nhịn được mà nheo mắt lại. Hồi lâu, cô đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhíu mày một cái. “Còn 3 ngày nữa là phải đi học.”

Thật là nhanh, cảm giác còn chưa ở cùng anh được bao lâu, liền lại rời đi.

Cố Trầm Quang cũng đồng cảm. Anh suy nghĩ hai giây, nói ra quyết định của bản thân thật lâu trước kia đã đưa ra. “Buổi tối bảo bối về nhà ở, buổi sáng liền đến trường. Phòng ký túc xá bên trường học cũng giữ lại, buổi trưa có thời gian có thể nghỉ ngơi ở đó.”

Lộ Nam Tâm ngẩn ra: Về nhà ở?

Cố Trầm Quang rũ mắt nhìn cô, “Ừ, khoảng cách từ trường học của bảo bối cách công ty luật và nhà trọ cũng rất gần. Anh tan việc sẽ đến đón bảo bối, sau đó cùng nhau về nhà.”

Anh vẫn còn đang dịu dàng vuốt tóc của cô, nhìn chiếc kẹp tóc đính đá màu xanh nhạt trên đỉnh đầu cô, khẽ cười lên.

Đầu Lộ Nam Tâm tựa vào trong ngực anh, nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị của anh. Thật ra thì không cần suy nghĩ, có thể ngày ngày về nhà gặp mặt anh, cô chắc chắn sẽ không cự tuyệt. Nhưng mà…..

Anh không cần tới đón em, tự em có thể ngồi tàu điện ngầm về nhà, dù sao cũng không xa.

Mỗi đêm trời tối ngồi xe của anh về nhà, không chừng ngày nào đó, trường học đột nhiên tung ra tin đồn có một nữ sinh không biết liêm sỉ được đại gia bao nuôi lên đầu tạp chí.

Cố Trầm Quang suy nghĩ một chút, gật đầu: “Được.”

5 giờ tan học, thật ra cũng không muộn. Một mình trở về nhà cũng an toàn.

Vì vậy không khí trở lại yên lặng, hai người cũng hưởng thụ không khí như vậy. Buổi chiều yên tĩnh, không có việc gì làm, liền ôm người mình yêu, vùi trong chăn, hưởng thụ ánh nắng chiều tà.

Năm tháng tĩnh lặng, có thể khuynh nửa tòa thành.

Nhưng cố tình có người không hề biết điều chạy tới quấy rầy.

Cố Trầm quang nhìn người đang đứng bên mép giường, lại nhìn một chút bảo bối nhỏ đang ôm trong ngực cùng cửa phòng đóng chặc, sắc mặt âm trầm.

Phương Tuấn Thừa giả bộ không nhìn thấy, cứ ngồi xuống chiếc ghế nhỏ bên mép giường, líu lo: “Cố Trầm Quang, không phải tôi nói cậu, loại chuyện trọng sắc khinh bạn như vậy, cậu thật là làm càng ngày càng rõ ràng.”

Vẻ mặt Cố Trầm Quang không biểu tình. “Tôi chỉ đang dùng hành động để nhắc nhở cậu. Thăm bệnh cần phải xem thời gian.”

Lông mày Phương Tuấn Thừa dựng lên, cười tà nói: “Cho nên tôi không có chọn buổi tối.”

. . . . . .

Cố Trầm Quang quét mắt một cái, đầy sự uy hiếp đe dọa. Phương Tuấn thừa lập tức nhún vai, buông tay: “Được rồi được rồi, trách tôi trách tôi…. Chủ yếu là vừa nhận được thông báo của cấp trên, phải nhận một nhiệm vụ. Tôi sợ nhất thời không về được liền muốn mang đồ đưa tới cho cậu trước.”

Cố Trầm Quang yên lặng một chút, vẻ mặt trầm tĩnh, lần nữa mở miệng giọng có chút thấp: Nhiệm vụ rất nguy hiểm?

Giống như nhau, mỗi lần điều động nhiệm vụ cần đến Phương Tuấn Thừa cùng lính của hắn, mười lần



break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc