Nam nhân nhìn dương v*t cứng rắn của mình, du͙© vọиɠ tà ác lặng lẽ len lỏi trong đầu. Lý Kiều không có tỉnh tạo cơ hội cho hắn.
Lý Thiên Hạo dựa theo ánh trăng ngoài cửa sổ, cúi người xuống hôn lên đôi môi đào, chỉ cảm thấy hương thơm thanh khiết, đôi môi nở nang thơm mát, xinh xắn mềm mại, Lý Thiên Hạo càng nếm càng say đắm hương vị này, hai tay sau lưng Lý Kiều vuốt ve ôm chặt cô vào lòng.
Cặp vυ" đầy đặn của Lý Kiều dán chặt vào cơ ngực của hắn, hạ thể hưng phấn nhảy lên vài cái. Một mặt đầu lưỡi vói sâu vào trong miệng Lý Kiều thưởng thức mật đào của cô, một mặt kéo váy ngủ của cô xuống, đường cong dương chi ngọc diệp gợi cảm lập tức hiện ra.
đầu v* bị xoa nắn đến phát trướng, ngạo nghễ đứng thẳng. Lý Kiều vẫn chìm đắm trong mộng, theo bản năng chỉ thở gấp.
Lý Thiên Hạo nhàng đem váy ngủ thoát ra, cũng đem qυầи ɭóŧ ren của cô cởi ra. Cuối cùng lộ ra giữa đùi ngọc thon dài là hai cánh hoa đào phớt hồng phấn nộn. Đem chân của cô uốn cong lên, hoa tâm ẩm ướt d*m thủy, Lý Thiên Hạo thầm than: Bảo bối của hắn thực là ŧıểυ yêu tinh!
Phía dưới hoa huy*t phấn nộn ẩm ướt, Lý Thiên Hạo cúi người xuống một phen ngậm lấy suối nguồn này, đem ít d*m thủy hút hết, âm thanh mυ"ŧ mát chậc chậc phát ra. Lý Kiều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ ngừng dâng lên, hai chân kẹp lấy đầu của hắn, mông mẩy nâng lên cao như muốn hưởng ứng theo động tác càn quấy của Lý Thiên Hạo.
Trêu đùa một lát, Lý Thiên Hạo vươn tay đến khe lầy lội kia, dùng ngón giữa cắm hoa huy*t phấn nộn của cô, ngón cái đè vào huyệt trân châu, ngón tay chậm rãi hoạt động trong huyệt động chặt chẽ.
Không thể tưởng tượng được ŧıểυ huyệt của Kiều Kiều lại chặt như vậy. Ngay cả ngón tay cũng khó mà di chuyển lưu loát được.
"A...Ân..." Trong mộng, Lý Kiều cũng không nhịn được, hoa huy*t co bóp mạnh mẽ, cái miệng thỉnh thoảng thở gấp. hoa huy*t dần dần quen với động tác của hắn, d*m thủy róc rách chảy ra, kiều mông theo bản năng ưỡn lên phía trước hùa theo.
Lý Thiên Hạo nhìn xem cũng bị dục hỏa đốt người, lại bị động tác da^ʍ đãиɠ của Lý Kiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lại nghĩ đến sau này con gái sẽ không thuộc về mình, nhất thời chua xót không thôi.
Rút ngón tay ra, đỡ lấy dương v*t sưng tím, cọ xát vào hoa huy*t của con gái. Cây gậy thô to của hắn được d*m thủy của cô phủ bóng, quy đầu khẽ chà sát hột trân châu, tại cửa hoa huy*t đâm loạn vài cái.
Vẫn chưa đủ hưng phấn, hắn đem hai chân thon dài của Lý Kiều vòng qua thắt lưng, hạ thân đem quy đầu xâm nhập vào khe thị kia. Vào vài tấc, gặp phải tấm màng mỏng thì ngừng lại. Lý Kiều thoải mái liền vặn vẹo mông căng tròn thở gấp, ŧıểυ hoa huy*t không ngừng co rút lại, đè vào quy đầu của hắn, như muốn hút trọn luôn cả quy đầu.
Lý Thiên Hạo hô hấp dồn dập, tại cửa huyệt nhẹ nhàng động vài cái, khi hắn rút dương v*t ra làm cho thịt huyệt cũng nảy lên theo.
Chỉ chốc lát sau, Lý Thiên Hạo liền bắn tinh, quy đầu ẩm ướt dính chặt vào hoa huy*t của Lý Kiều, hình ảnh dâm mỹ không chịu nổi.
Lý Thiên Hạo khôi phục cảm xúc, xuống giường vào nhà vệ sinh rửa sạch. Lý Kiều vẫn như trước ngủ say, khuôn mặt đỏ ửng không hề biết chính mình vừa bị baba nɠɵạı dâm.
Lý Thiên Hạo giúp Lý Kiều rửa sạch sẽ một chút, dọn dẹp lại phòng như lúc ban đầu, rồi ra khỏi phòng.
Từ khi kết thúc kì nghỉ dưỡng ở thành phố S, trở về nhà, qua vài ngày Lý Kiều thường xuyên nhớ đếm cảm giác đêm hôm đó.
Tuy rằng không có cái gì chứng minh đêm đó có người tiến vào phòng cô, nhưng trong mộng cảm xúc bàn tay kia đem đến quá mức chân thực, còn có hạ thể tràn ngập cảm giác được bao bọc bởi một cây gậy nóng cứng rắn.
Cô cảm thấy có lẽ đây không phải là mộng, hơn nữa cảm giác mơ hồ giống như nhìn thấy khuôn mặt của baba mình...
Chợt bừng tỉnh ra khỏi suy nghĩ hỗn loạn, Lý Kiều cảm thấy cả kinh, chẳng lẽ đêm đó người tình bí mật chính là baba?
Bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ, Lý Kiều trừng to cặp mắt hạnh, hay tay ôm lấy chính mình. Cảm giác đôi bàn tay kia xoa nắn vυ" của mình càng rõ ràng, chẳng lẽ là baba?
Lý Kiều trong lòng run sợ, mở QQ lên tính chuyện với bạn thân, hàm hồ đem chuyện đêm đó ra.
"Cho nên cậu cho rằng người đêm đó là baba của cậu sao?" Ở đầu kia, Vương Đình Đình nhìn Lý Kiều hỏi.
Lý Kiều đỏ mặt lên: "Đều là phỏng đoán thôi".
Đầu bên kia truyền tới tiếng cười haha: "Đừng ngượng, chúng ta là bạn tốt nhiều năm như vậy, tớ còn không hiểu cậu ư."
Lý Kiều cũng dứt khoát không che lấp nữa, bĩu môi: "Vậy cậu bảo bây giờ tớ phải làm sao đây? Có cách nào để biết được có phải là baba không?"
Vương Đình Đình khôi phục lại bộ dạng nghiêm túc: "Kia... Nếu là baba của cậu, cậu tính làm sao bây giờ?"
"Tớ... Tớ cũng biết nữa a... Loại chuyện tình này..."
"Vậy cậu có thích baba cậu không?" Vương Đình Đình hỏi, sau lại cố gắng bổ sung thêm: "Cậu có kháng cự ba cậu làm vậy với cậu không?"
"Tớ... Thế nhưng, loại tình này là... không thể nào a..." Lý Kiều nhíu mày đau khổ suy tư.
"Được rồi, hỏi hỏi lại, nếu ba cậu chán ghét cậu, cậu có cảm giác gì?" Tiếp tục dẫn đường.
"Baba không thích tớ, tớ rất không vui, hơn nữa trong lòng còn đau xót ê ẩm không thôi...". Lý Kiều che ngực, nghĩ đến khả năng này đều cảm thấy không thoải mái chút nào.
"Cho nên, nếu cậu thích ba cậu, còn không kháng cự thân mật, vậy là cậu thích baba cậu, thích theo kiểu tình cảm nam nữ ấy!" Vương Đình Đình ra vẻ trinh thám nói ra.
Lý Kiều nghe xong bừng tỉnh đại ngộ, chính mình thích baba sao?
Nhưng lại là cảm giác của nữ nhân đối với nam nhân mình ngưỡng mộ? Không thể phủ nhận chuyện cô mê luyến baba, cao lớn, tuấn kiện, thành thục ổn trọng, lại rất săn sóc, thương cô, không giống mấy nam sinh ấu trĩ ở trường học, cho nên, cô thích baba? Bởi vì tình cảm này, ngay cả nghĩ đến Lý Thiên Hạo không thích mình, trong lòng lại nhói đau...