Máy bay hạ cánh, mọi người đều tiến tới một chiếc xe màu đen, cả gia đình liền xuất phát tới khách sạn bên bờ biển thành phố S.
Khách sạn ở thành phố S nổi danh là một trong những những khách sạn tốt nhất cả nước, cách bờ biển chỉ có hơn mười thước. Bên trong phòng theo lối trang trí đơn giản mà toát lên vẻ sang trọng, phòng khách dùng tông màu nhạt cùng với đồ nội thất cao cấp. Nhà họ thuê phòng cho cả gia đình, bao gồm phòng khách, hai phòng ngủ và phòng bếp.
Ban công của hai phòng ngủ đều có bể bơi mát xa, nhìn ra xa là có thể ngắm toàn bộ bãi cát trắng, nắng vàng và hưởng thụ làn gió mát mang hương vị đại dương. Tất cả làm cho người ta nhanh chóng gác lại các phiền muộn mà hòa mình vào để tận hưởng.
Cả nhà dùng cơm trưa tại khách sạn, sau đó trở về phòng nghỉ ngơi chút. Lý Thiên Hạo có cuộc gặp gỡ khách hàng vào buổi tối, vì vậy Trình Tuyết liền đề nghị cả nhà trước hết bờ biển chơi.
Bãi biển ngay cạnh khách sạn, Trình Tuyết thay liền hai bộ áo tắm, nhưng dù sao cũng lớn tuổi, không thể so sánh với tuổi trẻ, bụng dưới lộ lên hai vòng, mặc bộ áo tắm như thế càng làm nổi lên khuyết điểm của nàng.
Về Lý Kiều, cô thay bộ bikini hai mảnh ra, chính là bộ áo tắm lúc sáng tìm kiếm. Bộ bikini này căn bản không che đậy được cái gì, ngược lại càng làm tôn lên nước ra trắng nõn mê người của cô.
Lý Thiên Hạo nhìn thấy trong lòng lại ngứa ngáy, Kiều Kiều mặc như thế này ra ngoài không phải sẽ bị các nam nhân sỗ sàng nhìn sao?
Ngay cả hắn bình thường ổn trọng cũng không nhịn được nhiệt huyết sôi trào thì người khác như thế nào. Mà bờ biển này lại đông đúc, bất cứ khi nào cũng có nam nhân va chạm, thừa cơ đụng chạm vào bảo bối của hắn.
Chỉ nghĩ thôi mà Lý Thiên Hạo đã thấy bốc hỏa, nhưng không thể đem nửa điểm tâm tư này lộ ra, cũng không thể ngăn cản con gái diện áo tắm hai mảnh, chẳng nhẽ lại nói baba ghen không cho mặc sao, đi bãi biển mặc bikini rất bình thường. Tự hắn chỉ có thể mặt lạnh đứng ở một bên trầm mặc.
Trình Tuyết cùng Lý Kiều cũng không nhận thấy Lý Thiên Hạo có gì đó khác thường. Cầm lấy khăn tắm, cả đoàn người liền tiến về phía bờ biển.
Tới gần chạng vạng, Trình Tuyết và Lý Kiều mới tươi cười trở về khách sạn, nɠɵạı trừ Lý Thiên Hạo vẫn mặt lạnh suốt cả buổi. Trong lòng hắn bây giờ tràn ngập lửa giận, bãi biễn này đầy ŧıểυ tử thối, toàn đến gần Lý Kiều nhằm tán tỉnh cô, đuổi xong tên này, bên kia tên khác lại mò tới!
Về khách sạn thay bộ vest lịch sự, mang theo tâm trạng không thoải mái, Lý Thiên Hạo vội vàng đi gặp đối tác. Lý Kiều trở lại khách sạn liên tục hắt xì, có lẽ là bơi lội nhiều nên bị cảm lạnh, ăn cơm xong uống thuốc cảm, mí mắt liền nặng trĩu.
Đêm khuya, Lý Thiên Hạo được thư kí đưa về khách sạn. Buổi chiều, cảm xúc của hắn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cho nên trên bàn rượu với đối tác, ai chúc rượu hắn cũng không từ chối. Kết quả là bây giờ gục trên sô pha phòng khách. Thử vài lần, chính hắn mơ màng đi vào phòng ngủ.
Thấy trên giường thân ảnh nho nhỏ hiện ra, nhìn từ phía hắn chỉ thấy góc chăn lộ ra bóng lưng mờ ảo. Như thế nào hôm nay Trình Tuyết lại ngủ sớm như vậy?
Lý Thiên Hạo thay nhanh quần áo, chỉ mặc duy nhất một chiếc qυầи ɭóŧ tiến vào trong chăn. Dán vào sau lưng thiên hạ giường, bàn tay mang theo lửa nóng luồn vào váy ngủ của nàng để vuốt ve, nghĩ đến buổi chiều nhìn thấy Lý Kiều mặc bikini, dục hỏa cố gắng áp chế lại nổi lên.
Đêm nay Trình Tuyết tựa hộ có sự thay đổi, eo nhỏ không đầy một nắm tay, xúc cảm non mịn, hướng bàn tay lên, lướt trên làn da mịn màng là hai luồng kiều nhũ mềm nhuyễn, tựa hồ so với lúc trước càng đầy đặn hơn.
Lý Thiên Hạo nhắm mặt lại cảm thụ, một bên hạ xuống những nụ hôn tinh tế xuống lưng của mỹ nhân, thưởng thức hương thơm thập phần quyến rũ, hô hấp của hắn lại trầm hơn vài phần.
Trình Tuyết hôm nay hương vị sao lại ngọt ngào như vậy, nhưng bình thường cũng không phải là mặc phong cách áo ngủ hai dây. Kéo một bên áo của nàng xuống thắt lưng, Lý Thiên Hạo tựa đầu vào cổ của mỹ nhân, hơi hơi mở mắt ra nhìn xem bộ ngực sữa bị bàn tay của mình chèn ép biến hình, mặc hắn xoa nắn, hai quả đào trở nên đỏ sẫm đứng thẳng, bị ánh trăng mông lung ngoài cửa sổ chiếu vào tạo nên vẻ đẹp lung linh, mị hoặc lòng người. Hạ thân hắn dán chặt lên cái mông tròn của mỹ nhân mà cọ xát vài cái.
Đem chăn phủ trên hai người hoàn toàn mở ra, váy ngủ của nữ nhân vì động tác của hắn mà cuốn đến thắt lưng, lộ ra qυầи ɭóŧ ren bao bọc cặp mông đẫy đà.
Đôi chân thon dài thẳng tắp, Lý Thiên Hạo từ phía sau nhìn đến hoa huy*t được qυầи ɭóŧ bao bọc. Hắn kéo qυầи ɭóŧ xuống, lôi du͙© vọиɠ căng cứng từ lâu, cách qυầи ɭóŧ của mỹ nhân, hướng hoa huy*t hung hăng đâm vài cái.
"Ân..." Thiên hạ dưới thân im lìm thở gấp, Lý Thiên Hạo vừa nghe, cảm thấy không thích hợp! Trình Tuyết làm sao có thể phát ra âm thanh kiều mỵ như vậy chứ, Lý Thiên Hạo tỉnh táo hơn vài phần, cúi người xuống dời người qua nhìn mặt mỹ nhân.
Đây chẳng phải là con gái bảo bối của mình hay sao. Chẳng lẽ mình say rượu vào nhầm phòng. Lập tức cảm thấy kinh ngạc cùng xấu hổ không thôi, nhưng sâu trong nội tâm lại tràn đầy kinh hỉ.
Lý Kiều bởi vì uống thuốc cảm, dược hiệu phát tác, lại cộng thêm bị cảm nên ngủ rất sâu, trong mộng cảm giác được bàn tay rộng lớn ấm áp vuốt ve thân thể mình, có lẽ mình lại mộng xuân rồi. Thân thể đắm chìm trong lửa dục, tùy ý Lý Thiên Hạo khi dễ mình.