Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 661 - Ngươi Không Thể Tỉnh Táo Một Chút Sao

Trước Sau

break
Nếu Cung Âu không mạnh mẽ lấy nhật ký, Charles không thể lấy nhật ký ra.

Những thứ đó đều là bí mật thuộc về Cung gia, nên càng không thể để Thời Tiểu Niệm tùy tiện lật xem.

Thời Tiểu Niệm nhìn khuôn mặt tức giận của bà, minh bạch một số chuyện, nói rằng, Kỳ thực cũng không phải tự bản thân mẹ nói tình yêu không quan trọng, có đúng không, ngài chỉ là ở hoàn cảnh này quá lâu quá lâu, nên đã bị cha đồng hóa, tẩy não.

Quan trọng nhất chỉ là danh vọng, chỉ là tương lai của Cung gia, nhưng khi đó bà gả vào Cung gia, chỉ bởi vì Cung Tước người này.

Thay đổi từ lúc nào, e rằng ngay cả chính bản thân La Kỳ cũng không biết đi.

Con

La Kỳ buồn bực nâng tay lên muốn đánh cô, nhưng tay dừng ở giữa không trung không vung xuống.

Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

Con rời khỏi nơi này cho ta, đừng đứng ở trước mặt chồng ta nói hưu nói vượn. La Kỳ chỉ về phía bên ngoài nói, Đừng ầm ĩ, để chồng ta nghỉ ngơi, đi ra ngoài, lập tức đi ra ngoài cho ta

Nghỉ ngơi.

Cung Tước thật sự đã nghỉ ngơi rồi, cũng không khả năng có tiếp tục tỉnh lại.

Mẹ, ngài thật sự không oán hận sao Thời Tiểu Niệm không đi, tiếp tục nói, hai mắt nhìn vẻ mặt phẫn nộ của La Kỳ, Nếu như con là ngài, con không thể nào không oán, yêu một người yêu mấy chục năm, yêu đến liều mạng, yêu đến nỗi chỉ có hắn là duy nhất, ngay cả các con cũng đều bỏ quên. Thế nhưng đến cuối cùng vẫn không được đáp lại một chút nào, còn phải thay ông ấy tiếp tục bảo vệ Cung gia mà ông ấy coi trọng.

La Kỳ đứng ở nơi đó nghe từng câu từng chữ của Thời Tiểu Niệm, tay vung lên có chút run rẩy, trong mắt của bà thậm chí mang theo kinh sợ, Đi ra ngoài, ta muốn con đi ra ngoài

Ở trong lòng ngài, các con thật sự không có trọng yếu nào so với Cung gia sao, nếu như bức các con đến mức cực hạn, vậy Cung gia tồn tại còn có ý nghĩa à Thời Tiểu Niệm liều mạng tiếp tục nói, ánh mắt chăm chú, Năm đó đại ca giả chết chạy trốn, con tin tưởng mẹ không phải không hiểu lý do trong đó, thế nhưng ngài vẫn tự lừa mình dối người tin tưởng đại ca thật tự nguyện gánh vác Cung gia.

Nghe vậy, vẻ mặt La Kỳ xẹt qua một vệt trốn tránh, bà quay đầu, hô hấp có chút run rẩy, khuôn mặt có chút căng thẳng, Con đã nói đủ chưa

Mẹ, có các con thì mới có Cung gia, cha năm đó khiến cho hai đứa con trai một giả chết một đi xa, Cung gia chỉ còn dư lại ông ấy tự lực chống đỡ, điều này chứng minh ý nghĩ của ông ấy là sai lầm, nếu là sai lầm, tại sao còn phải kế thừa

Thời Tiểu Niệm đứng bên cạnh quan tài nói.

Đùng

Rốt cục La Kỳ vẫn không nhịn được, tàn nhẫn mà vung ra một cái tát lên trên mặt Thời Tiểu Niệm, tức giận nhìn chằm chằm vào cô, Tịch Tiểu Niệm, con chỉ là vãn bối, sao con dám ăn nói linh tinh ở ngay trước mặt chồng ta

Mẹ, con

Đừng cho là ta không biết gần đây con và Cung Âu chung đụng được tốt, là bởi vì con kéo Cung Úc về, Cung Âu là người cố chấp lãnh huyết, hắn luôn nghe lời con, nhưng ta tin tưởng trong lòng hắn vẫn coi chúng ta là người nhà. La Kỳ nhìn cô uy hiếp nói, Nếu như con cứ ở đây nói khoác không biết ngượng, ta sẽ giả bệnh nằm trên giường ngủ, cho người báo với Cung Âu là con kích thích ta, khi đó quan hệ của con và Cung Âu sẽ càng chuyển biến xấu.



Thời Tiểu Niệm bị đánh đến nỗi mặt đau rát, cô nhìn về phía La Kỳ, ánh mắt bình tĩnh, cũng không có vẻ bị dọa sợ.

Thì ra La Kỳ biết tất cả mọi chuyện, thậm chí còn biết Cung Úc là bị cô kéo trở về, biết gần đây quan hệ giữa cô và Cung Âu không được, Cung Úc không phải thật tâm kế thừa, Cung Âu muốn tranh vị trí cũng đều biết

Biết tất cả mọi chuyện nhưng lại không chịu vì hai đứa con trai mà suy nghĩ sao

Cảm xúc của La Kỳ bị kích động lên rất nhiều, Còn không đi

Ngài sẽ không. Thời Tiểu Niệm khẽ nói, Con nói, mẹ là người phụ nữ lòng dạ ác độc không đủ nhưng mềm mại thì có thừa, có phải cái loại lòng dạ ác độc này đều là sau khi gả cho cha mới học được đi, trước đây ngài không phải là người như bây giờ, đúng không

Một lần lại một lần, La Kỳ dùng thủ đoạn với cô, nhưng đều không ra tay đến mức trí mạng.

Có thể bởi vì bà là Quý tộc thanh cao, cũng có thể là bởi vì thực ra bà cũng không phải là người thích dùng thủ đoạn.

Nghe câu nói thế, ánh mắt của La Kỳ càng có vẻ trốn tránh thêm, lập tức xoay người, Ta không biết con đang nói cái gì, đi ra ngoài.

Thấy thế, Thời Tiểu Niệm liền rõ mình đã đoán đúng, không khỏi nhíu lên lông mày, Mẹ, con không hiểu tại sao ngài cứ phải ép buộc mình làm những chuyện mình không thích, vì cha à, vì một người đàn ông mà từ trước đến nay chưa từng yêu mình

Lẽ nào con trai không thể càng đáng giá quý trọng hơn so với một cái nguyện vọng sai lầm

Ta bảo con đừng nói nữa

La Kỳ có chút kích động mà hét lên với cô, hai mắt trừng mắt về phía cô, trong mắt bịt kín một tầng nước mắt, Ai nói từ trước đến nay chồng ta chưa từng yêu ta, chỉ là gia nghiệp của ông ấy còn chưa thành mà thôi, ông ấy đã nói, chờ Cung gia đi vào quỹ đạo ổn đinh, ông ấy sẽ cùng ta đi du lịch khắp thế giới, ông ấy muốn dùng nửa đời sau để bù đắp cho ta, chỉ là ông ấy bị bệnh, là do Thượng Đế không cho chúng ta thời gian.

La Kỳ kích động muốn chứng minh cái gì đó với Thời Tiểu Niệm.



Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó kinh ngạc mà nhìn bà, thì ra La Kỳ là người thích lừa mình dối người người như vậy.

Phàm là thật sự yêu một người, sao có thể không dành được một chút thời gian nào cho bà, tại sao vào thời điểm mình lâm bệnh muốn bà liều mạng phá hoại tình yêu của con trai mình, tại sao đến lúc mình tạ thế còn muốn bà đóng thế để chống đỡ Cung gia.

Chuyện này nhìn thế nào cũng không phải là biểu hiện của yêu một người.

La Kỳ lại còn cho rằng là do Thượng Đế không cho bọn họ thời gian, cho dù Thượng Đế có cho bọn họ đầy đủ thời gian, Cung Tước cũng không thể dành thời gian cho La Kỳ được, bà không hiểu sao Thời Tiểu Niệm nhìn về phía La Kỳ, môi giật giật, muốn nói cái gì, nhưng La Kỳ lại từ chối nghe bất cứ lời gì từ trong miệng cô, dùng sức mà đẩy cô ra ngoài, Con đi cho ta lập tức đi

Thời Tiểu Niệm nắm lấy tay bà, đồng tình nhìn bà, Mẹ, ngài không thể tỉnh táo hơn một chút sao, người chết thì đã chết rồi, người sống mới trọng yếu nhất.

Con câm miệng lại cho ta La Kỳ tàn nhẫn mà đẩy cô ra, Đi nhanh đi



Thời Tiểu Niệm nhìn dáng dấp của bà như vậy, lông mày nhíu lại, không biết nói cái gì La Kỳ mới có thể nghe vào, chỉ có thể quay người rời đi.

Cô minh bạch.

Không phải là La Kỳ cảm thấy tình yêu không quan trọng, bà coi trọng tình yêu hơn bất cứ điều gì, quang trọng hơn tất cả mọi thứ, vì thế nên mới có thể làm một cái nguyện vọng làm đến mức độ như vậy.

Thời Tiểu Niệm đi được hai bước, có âm thanh vang lên ở sau lưng cô, suy nghĩ một chút, cô vẫn quay đầu lại đi tới bên cạnh ngăn cách, hơi ngả đầu ra, nhìn vào phía trong.

Chỉ thấy La Kỳ đứng trước quan tài, cầm chiếc khăn sạch sẽ lau mặt kính của quan tài, vừa lau chùi vừa nói, Tịch Tiểu Niệm còn nhỏ, nói chuyện không biết lựa lời, quấy rối anh rồi



Thời Tiểu Niệm bình tĩnh đứng ở bên cạnh nhìn bà, Thì ra thật sự có người sẽ đối xử với thi thể như là người sống, ở trong mắt La Kỳ, có vẻ như Cung Rước vẫn chỉ đang ngủ say mà thôi.

Ta biết cô ấy nói bậy, sao anh có khả năng không yêu em đây, nếu như không yêu, ngày quen biết kia anh sẽ không tán gẫu cùng em lâu như vậy, nói về những hoài bão, nói về tương lai của anh; nếu như không yêu, thì tại sao sau khi kết hôn em chưa bao giờ nhìn thấy anh dây dưa cùng người phụ nữ nào khác, Trong cuộc đời của anh chỉ có một mình em, không phải sao

La Kỳ nói ằng.

Thấy La Kỳ lầm bà lẩm bẩm với cái xác chết, Thời Tiểu Niệm quay người chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên La Kỳ lui về sau một bước, đôi mắt bi thương nhìn về phía quan tài, Được rồi, được rồi, anh đừng lại gạt em nữa.



Thời Tiểu Niệm bị dọa sợ tim nhảy lên một cái, kinh ngạc mà nhìn bà.

Trong tia sáng mờ ảo, La Kỳ đột nhiên trình diễn một màn như thế ở trước quan tài thực sự có chút doạ người.

Tịch Tiểu Niệm nói rất đúng, là tự em đang dối gạt mình dối gạt người, mấy thập niên, em muốn tìm một chút niềm tin mà tìm đến khổ cực như vậy. nước mắt của La Kỳ chảy xuống gò má, người đang quỳ xuống trước quan tài, vô lực dựa vào quan tài, Miệng anh không ngừng nói sẽ đưa em đi du lịch khắp nơi, thế nhưng lần đầu tiên anh mở miệng nói lời này có phải là lúc anh biết mình bị bệnh phải không.



Anh đột nhiên nói những câu nói kia, chính là muốn em chết tâm mà giúp anh bảo vệ Cung gia, anh biết rõ em yêu anh đến tận xương tủy, anh biết rõ nên làm thế nào để điều khiển em. La Kỳ khóc lóc nói, âm thanh nghẹn ngào đến cực điểm.



Thời Tiểu Niệm ngây người, ở nơi đó nghe trộm, không tiếp tục dịch chuyển nữa.

Thì ra Cung Tước còn cặn bã hơn so với trong tưởng tượng của cô.

Trên thế giới này thật sự có nam nhân như vậy à, ông ta không đi trệch đường, ông ta có hoài bão, nhưng trong lòng của ông ta cũng chỉ có hoài bão và dã tâm, khi còn sống thì trách móc nặng nề con trai của mình, chết rồi còn muốn điều khiển vợ của mình, con trai mình tiếp tục vì nguyện vọng của mình mà trả giá tất cả.

Anh yên tâm, em sẽ giúp anh bảo vệ cái nhà này, em sẽ để Cung Úc kế thừa gia nghiệp, anh ghét Cung Úc tư chất bình thường, không sao cả, từ trước đến nay Cung Âu luôn kính ngưỡng anh trai hắn, có Cung Úc ở đây, cho dù Cung Âu không muốn giúp đỡ cũng không được, có hai anh em bọn họ đồng thời hiệu lực vì Cung gia, anh cảm thấy hài lòng đi La Kỳ nghẹn ngào nói.



Những điều anh muốn em đều thay anh làm được, vậy em thì sao La Kỳ hỏi, cả người mềm yếu dựa vào quan tài, thống khổ hỏi, Ở trong lòng anh, em là cái gì



Trong phòng một mảnh lặng im, có ánh nến chập chờn.

Sau một khoảng thời gian im lặng, La Kỳ chảy nước mắt nở nụ cười, Anh xem, mỗi lần em hỏi điều này, anh đều trầm mặc, anh là một nam nhân cao cao tại thượng như vậy, tại sao lại tốn nhiều thời gian để trả lời câu hỏi đơn giản như vậy

Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó có chút nghe không vô, rất muốn chạy vòa lôi La Kỳ ra, nhưng lại nhớ tới Charles nói đã từng kéo La Kỳ ra như vậy, La Kỳ liền khó có thể chịu được mà ngất đi.

Cô đành phải thôi.

La Kỳ bỗng nhiên lại từ dưới đất đứng lên đến, đem những bông hoa trên nắp quan tài tách ra, rồi ghép thành một hình dáng mỹ lệ, chảy nước mắt nói, Anh không trả lời cũng không sao, chờ sau khi Cung Úc có thể ổn định, em sẽ đi tìm anh, đến lúc đó anh có muốn bỏ chạy cũng không thể trốn được.



Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó đưa tay bưng kín miệng mình, kinh ngạc mở to mắt.

Thì ra ý nghĩ ở trong lòng La Kỳ là như thế.

Bà quay người bước từng bước một rời đi, từ phía sau giá sách đi ra ngoài, ngước mắt nhìn cái thư phòng khổng lồ này, nhìn sách tầng tầng lớp lớp kia, tựa như nhìn thấy vô tận ngột ngạt và bi thương.

Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó nhìn, nếu như linh hồn của Cung Tước thật sự ở đây, cô thật sự muốn hỏi một câu: đây chính là cái mà ngài muốn sao

Toàn bộ Cung gia không một ai là không bi thương.
break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc