Mạc ŧıểυ Vang không thèm nhìn Lâm Phiên Phiên mà tự tiện đánh giá từng món đồ trong phòng, rồi lắc đầu nói: "Bốn năm rồi, đồ đạc trong phòng này vẫn nguyên như cũ, không có dấu hiệu bị thay đổi, Tường Hùng thật có lòng."
Lâm Phiên Phiên vô cùng bực dọc, cô gái này có liên quan gì tới Sở Tường Hùng mà dám gọi anh ấy là Tường Hùng, cô ta dựa vào đâu cơ chứ?
Chẳng cần đợi đến lúc Lâm Phiên Phiên tỏ ra không hài lòng, Mạc ŧıểυ Vang đột nhiên mỉm cười lộ rõ má lúm đồng tiền: "Cô biết tôi là ai không? Nhìn bộ dạng của cô là biết không biết gì rồi, không ngại nói cho cô biết, tôi chính là bạn gái cũ của Sở Tường Hùng! "
Nghe những lời đó, Lâm Phiên Phiên mở to mắt hết sức kinh ngạc, cô nhớ Sở Tường Hùng đã nói với cô là anh từng muốn kết hôn với bạn gái, nhưng lại không nói, cô bạn gái ấy là chị của Mạc Tiên Lầu - Mạc ŧıểυ Vang.
Nhưng Lâm Phiên Phiên nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, sau đó lạnh nhạt ừ một tiếng, rồi không nói gì tiếp nữa.
Mạc ŧıểυ Vang chau mày, phản ứng của Lâm Phiên Phiên khiến cô ta rất khó chịu, "Ý của cô là gì, cô không có gì để nói với tôi à? "
"Nói? Nói cái gì? "
Nhìn mặt Mạc ŧıểυ Vang như đang hỏi tội cô, Lâm Phiên Phiên đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, "Ai cũng có quá khứ, chuyện đã qua rồi, tôi không cần thiết phải truy cứu. Tôi chỉ cần biết hiện tại Tường Hùng anh ấy yêu tôi, tôi yêu anh ấy, tôi là vợ chưa cưới của Sở Tường Hùng, thế là đủ rồi."
Ngụ ý, chuyện của cô với anh ấy chỉ còn là quá khứ, bây giờ tôi mới là người mà Tường Hùng muốn cưới làm vợ.
Mạc ŧıểυ Vang sao lại không nghe ra hàm ý chế nhạo trong câu nói của Lâm Phiên Phiên, tức thì mặt cô ta trắng bệch rồi lại xám ngoét. Cô ta cười lạnh, bước đến gần Lâm Phiên Phiên: "Cô đang khoe khoang với tôi sao? Ha ha, lúc tôi và Tường Hùng yêu nhau, chúng tôi từng cùng đối phương thăng hoa trong sự trao đổi về thể xác. Cô dựa vào cái gì mà đòi khoe khoang với tôi? Chỉ dựa vào đứa con trong bụng cô sao, tôi nói cho cô biết, trên đời này không phải mỗi cô mới có thể sinh con. Không có đứa bé này, cô chẳng là gì cả."
Lâm Phiên Phiên giật giật khóe mắt, câu nói "chúng tôi từng cùng đối phương thăng hoa trong sự trao đổi về thể xác" của Mạc ŧıểυ Vang như đang đâm sâu vào trái tim cô, nhưng cô biết, lúc này cô không thể lùi bước, hạnh phúc là do bản thân mình tự nắm lấy.
"Cô Mạc, cô không cảm thấy bản thân nực cười sao, Tường Hùng và cô sớm đã chia tay rồi, bây giờ cô lại chạy đến đây nói với tôi những lời này, cô định làm gì? Còn nữa, cô tưởng cô làm như vậy tôi sẽ khóc sướt mướt rồi rời bỏ Tường Hùng sao? Đừng có ngây thơ như vậy nữa, Tường Hùng là của tôi, tôi sẽ không từ bỏ anh ấy đâu."
Mạc ŧıểυ Vang nghiến răng, theo như tài liệu mà Hứa Thịnh cung cấp thì Lâm Phiên Phiên là kiểu phụ nữ chân yếu tay mềm, có tính cách dịu dàng, chính là kiểu dễ bị đánh lừa, tại sao sự thật lại không giống? Có điều, như vậy cũng tốt, thế này càng kích lên ý chí chiến đấu của cô ta, nếu đối thủ quá yếu, cô ta còn ngại chơi không đã đấy.
Mạc ŧıểυ Vang cười gian, đột nhiên tiến lại sát người Lâm Phiên Phiên, nhướn đôi lông mày lên nói: "Tôi có một vấn đề rất tò mò, không biết lúc cô và Tường Hùng làm chuyện ây, có phải thường thích kiểu từ phía sau không? Tôi còn nhớ, Tường Hùng thích nhất là tư thế này, hơn nữa còn không thích làm trên giường. Trước đây, không ít lần muốn tôi làm như vậy, bây giờ nghĩ lại vẫn còn rõ mồn một như hiện ra trước mắt, kí ức đó thật tuyệt! "
Lâm Phiên Phiên toàn thân như chao đảo, bụng tự nhiên cảm thấy nhói nhói đau. Cô mở to mắt không dám tin vào những điều Mạc ŧıểυ Vang vừa nói, người phụ nữ này quả thật lời gì cũng dám nói ra, vì cô ta nắm rõ điểm yếu của cô, cô ta biết lúc này nên nói những gì để có thể làm tổn thương đến trái tim non nớt của Lâm Phiên Phiên.
"Cô thật sự làm tôi buồn nôn, cô đi ra khỏi phòng tôi ngay! "
Lâm Phiên Phiên không thể giữ bình tĩnh thêm được nữa, đối với loại đàn bà mặt dày, không biết vô liêm sỉ như vậy, cô tự biết không đấu khẩu được.
Mạc ŧıểυ Vang cười khẩy phản đối: "Cô nói như thể cô là bà chủ ở đây ấy nhỉ. Tôi không ngại nói thêm cho cô biết một chuyện, tất cả mọi thứ trong phòng này, từ bàn, tủ, ghế đến ngay cả cái giường kia tôi cũng đều đã chạm qua rồi, vì lúc học đại học, mỗi lần nghỉ hè tôi đều cùng Tường Hùng sống ở đây. Bốn năm rồi, mọi đồ vật trong căn phòng này đều không có gì thay đổi, như vậy nói lên điều gì, cô vẫn còn không hiểu sao? Còn nữa, lẽ nào cô không phát hiện ra, hai ta có một vài điểm rất giống nhau, ví dụ như bóng lưng!"
Nói xong, Mạc ŧıểυ Vang xoay người một cách uyển chuyển, quay lưng về phía Lâm Phiên Phiên để cô nhìn rõ hơn.
Từ lúc bước vào phòng, Mạc ŧıểυ Vang vẫn luôn đối mặt với Lâm Phiên Phiên, nhưng lúc Mạc ŧıểυ Vang vừa quay người, Lâm Phiên Phiên đã thật sự nhìn rõ dáng lưng của cô ta.
Như sét đánh giữa trời quang, Lâm Phiên Phiên sốc đến mức lùi lại bốn năm bước, cuối cùng mất hết sức lực ngồi bệt lên giường.
Mạc ŧıểυ Vang cao xêm xêm cô, điểm này Lâm Phiên Phiên đã sớm chú ý đến rồi, chỉ là không thể nào ngờ tới, hai người diện mạo hoàn toàn không giống, nhưng lại có dáng lưng tương tự.