Cung Muội Muội mặc một bộ lễ phục đuôi cá màu xanh ngọc đi ra khỏi phòng, thân là ŧıểυ thư nhà họ Cung, về mặt trang điểm cô rất có kinh nghiệm. Cô trang điểm nhẹ nhàng, mái tóc dài bồng bềnh rủ xuống ngang eo, toát lên vẻ đẹp quyến rũ của người phụ nữ Á Đông.
Cung Muội Muội đi đến một phòng tiệc ở lầu ba nhà hàng Hoàng Gia, thấy những người được mời đến đều là khách nước ngoài, quang cảnh vô cùng phồn hoa, vốn không hề nhìn ra ở một nơi trong đất nước này đang xảy ra chiến tranh.
“Muội Muội, cô đến rồi.” Công chúa Sara mới học tiếng Trung gọi tên cô một cách thân mật.
Lúc này ánh mắt Cung Muội Muội đang nhìn vào đám đông bên trong. Dạ Lương Thành đứng trong một đám đàn ông mặc vest, hắn mặc quân trang màu xanh đen, rất bắt mắt, ánh mắt hắn cũng đang tìm kiếm Cung Muội Muội.
Lúc ánh mắt hai người chạm vào nhau, trái tim cả hai đều rộn ràng, Cung Muội Muội rất rõ, khi làm việc, hắn sẽ không bận tâm đến tình cảm cá nhân. Đêm nay, tuy hai người cùng tham dự một buổi tiệc nhưng cô biết thời gian hai người nói chuyện chắc chắn sẽ không có.
Bởi vì, hắn sẽ bị rất nhiều người khác vây quanh.
“Oa, người kia giữ chức gì ở nước các cô vậy? Đẹp trai quá, anh ta là người đàn ông phương Đông đẹp trai nhất mà tôi từng gặp đó.” Ánh mắt công chúa Sara nhìn chằm chằm Dạ Lương Thành, trong mắt dấy lên một tia kinh sắc.
Trái tim Cung Muội Muội khẽ nhói lên, công chúa Sara thấy Dạ Lương Thành đẹp trai sao?
Cung Muội Muội đành nói với cô ta: “Anh ấy là thủ trưởng quân đội ở nước tôi.”
“Ồ! Tôi nghe nói, lần này có một nhân vật lớn cực kỳ đáng gờm đến, thì ra là anh ấy!” Sara vừa nói, ánh mắt vừa dán chặt lên người Dạ Lương Thành, đầy vui mừng quan sát hắn.
Cung Muội Muội nhìn ánh mắt của Sara, dây đàn trong lòng như căng lên thêm mấy phần.
“Muội Muội, lát cô có thể dẫn tôi đi gặp anh ấy được không? Tôi rất muốn làm quen với anh ấy.” Sara hỏi cô.
Cung Muội Muội miễn cưỡng nói: “Được.”
Lúc này, công chúa Sara bị một người khách nước ngoài đến bắt chuyện, bởi vì tiếng Anh của Sara không giỏi nên nhiều lúc Cung Muội Muội phải giúp cô phiên dịch.
Trong phòng tiệc, cảnh tượng nói cười vui vẻ, không hề có chút mây đen nào, giống như bữa tiệc cấp cao của giới thượng lưu. Thân ảnh của Cung Muội Muội bị rất nhiều đàn ông phương Tây trẻ tuổi để mắt đến, trong đó có một phiên dịch viên trẻ tuổi rất thích cô. Buổi chiều hai người có đi dịch chung với nhau trong một hội nghị, lúc đó hắn bị hơi thở phương Đông này hấp dẫn, không ngờ, trong bữa tiệc tối nay, cô lại đẹp đến kinh người như vậy.
Người đàn ông trẻ tuổi này rất đẹp trai, thân thể cao to, có đôi mắt xanh thuần túy, một soái ca phương Đông điển hình.
Lúc đang ở bên giúp công chúa Sara nói chuyện với thành viên hoàng thất, Cung Muội Muội lấy một ly nước hoa quả ở bên, định tìm thân ảnh của Dạ Lương Thành thì ngay lúc này, có một thân ảnh mặc vest trắng chắn trước mặt cô.
“Hi, Cung ŧıểυ thư, xin chào, rất vui được gặp cô, tôi tên Anthony.”
“Cô đang tìm người ư?” Anthony nheo mắt hỏi.
“Không có.” Cung Muội Muội cười.
“Biểu hiện hôm nay của cô rất xuất sắc, không ngờ cô lại là thiên tài ngôn ngữ, tinh thông sáu loại ngôn ngữ, thật lợi hại.” Anthony trực tiếp thể hiện hắn điều tra tư liệu về cô.
Cung Muội Muội khẽ ngạc nhiên: “Không ngờ anh lại biết rõ về tôi như vậy.”
“Được rồi! Lúc chiều nay, sau khi ra ngoài tôi đã hỏi thăm về cô, tôi rất ấn tượng về cô.” Anthony trực tiếp biểu lộ tâm ý.
Cung Muội Muội từng được rất nhiều người tỏ tình, cô cũng không nhớ nổi có bao nhiêu người nữa, nhưng cô thường chỉ cười và nói: “Cảm ơn sự yêu thích mà anh dành cho tôi.”
“Cung ŧıểυ thư, chúng ta có thể kết bạn không?” Anthony thể hiện sự thân thiện.
Cung Muội Muội cười: “Chúng ta đã là bạn bè đồng nghiệp rồi đó thôi.”
Lúc này công chúa Sara đi tới, nhìn hai người bằng ánh mắt mập mờ, cười nói với Cung Muội Muội: “Muội Muội, có thời gian không? Tôi muốn cô dẫn tôi đến gặp người nước cô, giúp tôi giới thiệu chút đi!”
“Được.” Cung Muội Muội gật đầu, vẫy tay với Anthony, sau đó đi theo hướng công chúa Sara.
Cuối cùng Cung Muội Muội cũng gặp được Dạ Lương Thành, nhưng tại sao sắc mặt hắn lại u ám vậy chứ, như kiểu ai đó đắc tội với hắn vậy.
Nhung lúc công chúa Sara đến chỗ Dạ Lương Thành, sắc mặt hắn lại trở lại bình thường. Cung Muội Muội liền giới thiệu cho hắn một vài người có chức quyền trước mặt, sau đó, khi đến chỗ Dạ Lương Thành, cô cũng bình tĩnh giới thiệu một câu: “Vị này là thủ trưởng của chúng tôi, Dạ Lương Thành tiên sinh.”
Công chúa Sara lập tức dùng tiếng anh chào hỏi hắn, Dạ Lương Thành cũng lưu loát trả lời lại bằng tiếng Anh.
Tiếng Anh của công chúa Sara không tốt nên cô đành nhờ Cung Muội Muội: “Muội Muội, cô giúp tôi phiên dịch một chút đi.”
“Vâng, công chúa điện hạ.” Cung Muội Muội gật đầu.
Công chúa Sara mỉm cười nhìn Dạ Lương Thành, dùng ngôn ngữ mẹ đẻ cũng biểu cảm vui mừng nói: “Rất vui vì anh đã đến viện trợ cho đất nước chúng tôi, tôi thay mặt đất nước tôi gửi lời chào đón anh, cảm ơn anh.”
Cung Muội Muội đứng một bên phiên dịch lại cho Dạ Lương Thành, Dạ Lương Thành liền đáp lại: “Không cần khách sáo.”
Trong mắt công chúa Sara mang theo chút yêu mến Dạ Lương Thành, cô rất hiếu kỳ về người đàn ông phương Đông này, cô quay sang nói với Cung Muội Muội ở bên: “Muội Muội, có thể giúp tôi hỏi vị tiên sinh này, tối mai có thể ăn tối cùng tôi không?”
Ánh mắt Cung Muội Muội khẽ ngưng lại, công chúa Sara muốn mời Dạ Lương Thành ăn cơm ư? Mời riêng ư?
Ánh mắt Cung Muội Muội liền chăm chú nhìn Dạ Lương Thành, biểu đạt lại lời công chúa Sara: “Công chúa Sara muốn hỏi anh, tối mai anh có thể cùng ăn tối với cô ấy không?”
Khuôn mặt anh tuấn của Dạ Lương Thành khẽ chấn động, ánh mắt công chúa tràn trề hy vọng nhìn hắn, trong ánh mắt đó, ngoài tình hữu hảo còn có chút thầm ngưỡng mộ.
“Lương Thành, đừng từ chối lời mời của công chúa.” Một vị lãnh đa͙σ trong giới chính trị nhắc Dạ Lương Thành một câu.
Dạ Lương Thành lập tức gật đầu: “Tôi rất sẵn lòng.”
Ánh mắt Cung Muội Muội khẽ đau buồn, nhưng đến khi quay lại nhìn công chúa Sara, vẫn rất tận tâm: “Anh ấy nói anh ấy rất sẵn lòng.”
Ánh mắt của công chúa Sara lập tức vui mừng cười với Dạ Lương Thành: “Hy vọng hôm nay anh chơi vui vẻ, ngày mai gặp lại.” Nói xong, lúc công chúa Sara rời đi còn không khỏi nhìn Dạ Lương Thành thêm một lát.
Cung Muội Muội cắn môi đứng đó mấy phút, đang định đi thì có một bàn tay to lớn nắm lấy tay cô, người đàn ông nào đó không vui cảnh cáo: “Công việc là công việc, không được qua lại thân mật với người đàn ông khác.”
Cung Muội Muội nghe xong liền quay đầu nhìn Dạ Lương Thành, chỉ thấy trong mắt hắn đầy ghen tuông, cô lập tức nhớ đến khi nãy mình nói chuyện với Anthony bị hắn nhìn thấy rồi!
“Em đang làm việc mà!” Cung Muội Muội khẽ rút tay ra, sau đó nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp rồi đi theo công chúa Sara.
Phía sau, sắc mặt của Dạ Lương Thành không được tốt cho lắm.