Lại là hai năm trước đây, lại là sinh con......Thật cố chấp.
Trước đây,cô ngoại trừ xem tin tức của Cao Trạch Dương qua facebook thì căn bản cô còn chưa thấy qua hắn ở ngoài đời, vậy thì nói gì đến việc sinh con cho hắn. Thật vô cùng phi lý.
"Các người nhầm tôi với ai đó rồi, hoàn toàn là hiểu lầm rồi."
Mạc Thủy Linh lấy hết can đảm lên giọng phân minh.
Cận vệ không vì thế mà lưu tình đem Mạc Thủy Linh đẩy vào ghế phát hiện nói dối, trói hai tay hai chân cô vào hai bên ghế khiến cô không thể chống cự, rồi đem dây phát hiện nói dối trên mặt ghế quấn lên ngón tay của cô, cánh tay, thân thể, buộc cô chặt đến mức không thể động đậy được......
Mạc Thủy Linh dùng bản năng chỉ có thể giãy dụa nhưng hoàn toàn vô vọng, chắc tại lần đối đâu với Cao Trạch Dương trong phong tắm hơi cô đã dùng hết sức nên giờ mới yếu ớt như vậy
Cô ngồi đó bất lực nhìn Lão Trương.
Cô yếu ớt buông xuôi ngồi trên ghế phát hiện nói dối như con cá đang nằm trên thớt đợi chờ cái chết.
" Mạc tiểu thư, ta sẽ bắt đầu vào thẳng vấn đề."
Lão Trương ung dung nhìn cô mà khẽ cười nhẹ, phía sau để lộ ra một tập hồ sơ lớn đã được mở ra.
"Các người hỏi xong rồi thì sẽ thả tôi đi chứ?" Mạc Thủy Linh hiện tại rất muốn rời khỏi cái chỗ quỷ quái này.
Lão Trương im lặng không trả lời Thủy Linh, mà chỉ nhìn xem trong tay hồ sơ khởi đầu ôn hòa vào vấn đề, "Tính danh."
"Mạc Thủy Linh."
Lão Trương liếc mắt nhìn chiếu màn hình bên cạnh, khẽ gật đầu, tiếp tục hỏi, "Mạc tiểu thư, hai năm trước đây cô đã làm nghề gì vậy?"
"Hai năm trước đây tôi viết《 Em yêu anh, em cũng hận anh》một bộ tiểu thuyết ngôn tình ngược." Bộ tiểu thuyết này từng làm cho cô nổi tiếng tuy chỉ trong một thời gian ngắn nhưng cô nhớ rất rõ.
"Trừ lần đó ra, cô còn có thêm cái gi không? Chuyện vô cùng quan trọng ấy?" Lão Trương tiếp tục hỏi.
" Mạc tiểu thư, có phải cùng thời điểm đó cô cũng đang trong thời kỳ mang thai? " Lão Trương đả kích hỏi.
" Không có, tôi chưa từng mang thai. "
Lão Trương cứng ngắc nhìn về phía màn hình, những chỉ số trên màn hình chạy đều đều và cuối cùng kết luận hiện trên màn hình thông tin không có một chút sai sót, là câu trả lời trung thực. Ông không thể phản kháng, nhưng có chút nghi hoặc.
Dừng một chút, ông ta tiếp tục nói:
"Không thể có khả năng này, hai năm trước đây cô hầu như không ra khỏi cổng cơ hồ chỉ ở trong nhà, cũng ít giao du với bạn bè gia đình như muốn ở ẩn. Mọi người gặp qua cô cũng đều là thấy cô thường xuyên mặc quần áo rộng thùng thình. Nếu như không phải mang thai, tại sao cô muốn trốn trong nhà tận một năm?"
"Đó là bởi vì tôi thích ở trong nhà để tập trung hoàn thành tiểu thuyết của mình và, tôi thường xuyên mặc quần áo rộng rãi là ưa thích thoải mái, rất kỳ quái sao? "
Mạc Thủy Linh bó tay rồi, cái này cũng có thể lấy làm thành bằng cớ sao?
" Hai năm trước, đêm giao thừa Mạc tiểu thư còn nhớ đã ở đâu không? "
"Đêm giao thừa? Như thông lệ hẳn là phải ở nhà đón giao thừa cùng gia đình, tôi hàng năm đều quay về quê ăn tết. "
"Không, hoàn toàn không phải. Đêm đó người ở cùng Cao Tổng của chúng ta. "
Lão Trương nói tiếp:
"Cô không những cùng Cao Tổng ở chung một chỗ, hơn nữa cô chính là người chủ động việc đó với Cao Tổng đấy. "
Nếu như không phải Lão Trương nhăn mặt một cách quá nghiêm trọng, Mạc Thủy Linh còn cho rằng là ông ta đang nói đùa.