Trong phòng tắm, Đặng Cảnh Trạch mở vòi hoa sen mạnh nhất, cột nước lạnh lập tức đổ xuống, anh nhìn cự vật cứng khổng lồ giữa háng mình rồi từ từ chạm vào.
Đặng Cảnh Trạch hiếm khi tự giải tỏa bản thân, hơn 20 năm qua, anh tự hào về khả năng tự chủ tuyệt vời của mình. Ở Mỹ, ngay cả khi được bao vây bởi một vòng tròn mỹ nữ trong quán Bar, anh sẽ luôn là người ở trung tâm cũng không loạn, cho dù đối phương khêu gợi, khoe cả ngực lớn thẳng trước mặt, cũng có thể bình tĩnh đẩy ra, phẩy tay bước đi.
Nhưng kể từ khi trở về Trung Quốc, mọi thứ đã thay đổi, sau khi gặp Trần Chỉ Chỉ ở quán bar, anh liền cảm thấy ©ôи th!t của mình phản ứng dữ dội, đành phải quay lại xe đóng cửa tự giải toả, rồi còn bắn vào quần áo, bất đắc dĩ phải thay quần áo ra.
Anh nghĩ chỉ vì mình lớn tuổi và chưa từng tìm kiếm phụ nữ làm qua, có lẽ thân thể đột nhiên có nhu cầu. Sau đó, anh cũng không để ý, trực tiếp bữa tiệc tối của chú mình cho đến khi gặp lại cô ở bữa tiệc, cô nở nụ cười rồi gọi anh ”Chú Đặng”.
Đặng Cảnh Trạch lúc đó thực sự muốn lột hết quần áo của cô trước mặt mọi người, véo làn da trắng nõn và mềm mại của cô thành những vết đỏ, xoa cặp mông lớn của cô và ȶᏂασ mạnh vào ŧıểυ bức non nớt. Làm cô cho đến khi cô khóc và thở hổn hển dưới thân mình, để cô ghi nhớ, chú không phải tuỳ tiện là gọi được.
Thật khó để chịu đựng, nhưng ŧıểυ nha đầu này không biết tốt xấu khiêu chiến phần phía dưới của mình hết lần này đến lần khác, còn dùng ngực cọ cọ vào người mình, thiếu chút nữa anh đã đưa tay lên xoa nắn cái vυ" cô rồi, cái gì mà nhân nghĩa đa͙σ đức, đều con mẹ nó muốn đem vứt hết đi.Buổi tối hôm đó anh mà không nhẫn nại, hẳn là đã trực tiếp đem cô ȶᏂασ tại chỗ.
Đặng Cảnh Trạch càng nghĩ đến đây càng thấy giận, động tác tay cũng nhanh hơn rất nhiều, trong đầu lúc này chỉ toàn hình ảnh ŧıểυ bức đang chảy nước kia. Đặng Cảnh Trạch nghiến răng xông ra khỏi phòng tắm, cầm lấy điện thoại, tiếp tục xem ảnh, tưởng tượng ra tư vị khi cắm vào ŧıểυ bức non nớt, rồi cảnh Trần Chỉ Chỉ tách hai chân ra trong lớp học đầy da^ʍ đãиɠ hiện ra. Trong tay giữ chặt ©ôи th!t, rồi bắn ra, tinh trùng bắn lên trên tường.
Một hồi sau, Đặng Cảnh Trạch mới bình tĩnh trở lại.Ngày hôm sau Đặng Cảnh Trạch ăn mặc chỉnh tề rồi bước vào lớp trông giống như một thành phần cực ưu tú của xã hội.
Trần Chỉ Chỉ nhìn chằm chằm Đặng Cảnh Trạch, lần này Đặng Cảnh Trạch cũng đã để tâm đến cô, giả vờ lơ đãng nhìn về phía Trần Chỉ Chỉ.
Trần Chỉ Chỉ dang rộng chân ra. Cô đang ngồi ở dãy bàn đầu tiên, phần dưới bàn trống không. Trần Chỉ Chỉ cực thích vị trí này, ŧıểυ huyệt của cô sẽ được người trên bục giảng thuận tiện nhìn đến, cũng không bị những người khác nhìn thấy cô đang làm gì phía dưới.
Hôm nay Trần Chỉ Chỉ không chỉ dạng hai chân ra như lần trước mà cô còn sờ vào âm đế của mình bằng một tay qua lớp qυầи ɭóŧ như trong video quay đêm qua. Tất nhiên Đặng Cảnh Trạch cũng nhìn thấy hết cả, mắt anh trở nên dần tối hơn và không nói gì.
Đặng Cảnh Trạch không ngăn cô lại, Trần Chỉ Chỉ càng được đà làm tới, đem qυầи ɭóŧ kéo lại thành một đường thẳng, một tay kéo qυầи ɭóŧ cọ sát với ŧıểυ bức, tay kia đặt trên bàn cầm bút giả vờ chăm chú học bài, chỉ có Đặng Cảnh Trạch mới có thể nhìn được phía dưới cô đang thực hiện những hành vi ngớ ngẩn nào.
Vải qυầи ɭóŧ thô ráp, cọ xát lên xuống khó tránh chạm vào âm đế yếu ớt, Trần Chỉ Chỉ không kiềm chế được mấy lần sắp hét lên, nhanh chóng kìm chậm lại, tiếp tục xoa nắn. Sau một thời gian, chiếc qυầи ɭóŧ đã hoàn toàn ướt đẫm bởi dâʍ ŧᏂủy̠.