Oa , thoải mái quá. . . . . . Tắm rửa xong Vũ Nghê liền mặc bộ đồ bằng bông hơi ngắn , bên cạnh bàn ăn là một tô cháo nóng hổi , còn có mấy loại thức ăn nhẹ để ở kế bên
Một ngày mệt mỏi , thật không có hứng chuẩn bị bữa tối , chỉ muốn nhanh chóng lấp đầy dạ dày, và sau đó vào trong giường ngủ một giấc !
Leng keng ——
Tiếng chuông cửa gián đoạn Vũ Nghê dùng bữa . Đã trễ thế này , là ai đây ?!
Vũ Nghê chạy đến cạnh cửa , thấy hình trong video , là một cô bé đội một chiếc mũ màu đỏ
Cô hạ thấp giọng hỏi Xin chào , cho hỏi ai đó ?!
Xin chào , tôi là ‘người giao thức ăn’ , mới vừa rồi có phải ‘chị Phó'; đặt đồ ăn ?! Giọng nói ngọt ngào xuyên thấu qua ống nghe
Phó ?! Trong căn hộ này , còn có gia đình nào họ Phó nữa ư ?! Thật xin lỗi , chắc là em nhớ nhầm , chị không có đặt đồ ăn ngoài !
Nói xong , Vũ Nghê tắt chuông cửa . Vừa mới xoay người thì điện thoại truyền đến tin nhắn
Vũ Nghê vội vàng chạy tới , cầm điện thoại lên , theo thói quen không có nhìn số , trực tiếp mở tin nhắn ra xem
‘Nghĩ đến bữa tối chắc em chưa ăn gì , nên anh đã chủ trương thay em đặt một phần ăn ở bên ngoài . Vẫn là khẩu vị thích hợp hàng ngày của em , đồ ăn ở đây rất vệ sinh , vì vậy em cứ yên tâm mà dùng nhé . Vốn là muốn cám ơn em đã trả lại áo lót giúp anh , nhưng lại sợ em hiểu lầm động cơ này , mặc dù hành động hơi có thất lễ một tý , mong là em sẽ tha thứ cho anh . Sau cùng thì chúc em có một giấc mộng đẹp tối nay ! Lạc Ngạo Thực’ (LNT quả là cao tay ấn .......
Trời , trời ơi —— sáu .... sáu lần —— Quan Tĩnh từ trên ghế salon bật dậy , từng tiếng kinh hô