Tôi Trộm Nuôi Một Zombie Biến Thái

Chương 9: Tôi Trộm Nuôi Một Zombie Biến Thái

Trước Sau

break

Đã lâu rồi Kỷ Tri mới gặp kiểu con gái nhỏ nhiệt tình thế này, trong thoáng chốc không biết có nên rút tay về hay không. May mà Văn Định khẽ “khụ” một tiếng, Đào Đào mới chịu buông ra.

Người đàn ông đưa cho cô một túi giấy. Nhận lấy, cô phát hiện bên trong là bánh bao nóng hổi cùng sữa đậu nành.

Trước mạt thế, đây chỉ là bữa sáng bình thường. Nhưng bây giờ, dù căn cứ đã ổn định hơn trước, lương thực vẫn vô cùng khan hiếm, muốn mua bằng điểm tích lũy cũng chẳng hề rẻ.

“Ăn đi, bữa sáng tôi lấy từ đơn vị. Vừa ăn vừa xem tài liệu nhiệm vụ lần này nhé.”

Nói đến mức ấy, từ chối thì chẳng khác nào làm cao. Kỷ Tri thầm tính toán số điểm cần trả lại cho hắn, sau đó cũng không nghĩ nhiều nữa, cắn bánh bao rồi mở tập tài liệu ra xem. Cô không để ý, phía sau Đào Đào còn lè lưỡi làm mặt quỷ, bị Văn Định liếc một cái mới chịu dừng.

Nhiệm vụ lần này, đúng như anh từng nhắc tới, liên quan đến “tam hình zombie”.

Những năm gần đây, loài người đã chia zombie thành ba cấp bậc:

Một là “nhất hình zombie”: Loại thường thấy nhất, không có trí tuệ, chỉ dựa vào bản năng nghe ngửi và ăn uống mà hành động. Chúng có sức mạnh lớn, cắn một cái là bị lây nhiễm, thời kỳ đầu từng gây thương vong khổng lồ. Nhưng khi nắm rõ cách đối phó, mối nguy này cũng không còn quá đáng sợ.

Hai là “nhị hình zombie”: Nguy hiểm hơn rất nhiều. Chúng có tính tổ chức, biết phối hợp, thậm chí có thể chỉ huy nhất hình zombie, còn biết sử dụng chiến thuật. Nhiều năm gần đây, đây mới là mối uy hiếp lớn nhất đối với loài người.

Cuối cùng là “tam hình zombie”: Số lượng hiếm đến mức tài liệu ghi chép cũng không quá mười con. Kỷ Tri chưa từng tận mắt thấy chúng. Nghe nói chúng có tư duy giống hệt con người, không cần ăn uống, sở hữu dị năng cực kỳ mạnh mẽ. Một khi giết chóc, hậu quả cực kỳ thảm khốc. Đã từng có một căn cứ bị một con tam hình zombie lẻn vào, chỉ một đêm cả thành bị xóa sổ. Nhân loại phải trả giá bằng mạng sống của hàng chục thiên tuyển giả mới tiêu diệt được nó.

Vì vậy, chỉ cần nghi ngờ có tam hình zombie xuất hiện, căn cứ lập tức phải nâng mức cảnh giới cao nhất.

Tuy nhiên, cũng như Văn Định nói, khả năng lần này lớn nhất vẫn là một con nhất hình zombie đặc biệt. Dù sau khi biến thành zombie sẽ mất đi lý trí, một số vẫn giữ lại thói quen hoặc đặc tính khi còn sống.

Ví dụ từng có căn cứ bị dọa sợ xanh mặt vì nghi ngờ có một con tam hình zombie, nhưng cuối cùng lại hóa ra chỉ là một nhất hình zombie dạng khác thường. Khi còn sống, người đó là bệnh nhân tâm thần, luôn nghĩ bản thân là… nấm! Vì thế chẳng bao giờ ăn thịt người.

Dù vậy, lần này tình huống vẫn buộc phải coi trọng.

Con zombie kia thường lảng vảng quanh căn cứ trong phạm vi một kilômét. Nó từng xuất hiện giữa lúc một nhóm nhị hình zombie dẫn đầu thi triều, nhưng không hề bị chúng ảnh hưởng. Điều đó có nghĩa, khả năng nó là tam hình zombie.

Theo dõi hành tung, người ta phát hiện nửa tháng trước nó đã lẩn vào khu khai thác gần căn cứ. Về sau, nhân viên quan trắc báo cáo: ngay trước khi mất dấu nó, hàng chục zombie khác cũng đột ngột “biến mất”. Cụ thể ra sao thì không ai biết, nhưng hiện tượng này đủ để gióng lên hồi chuông cảnh báo.

Nhiệm vụ lần này, chính là đến hiện trường nơi nó mất dấu cuối cùng, điều tra xem có manh mối gì còn sót lại hay không. Và Kỷ Tri, được điều đi để tăng thêm một lớp an toàn.

Căn cứ C vốn được dựng trên nền của một huyện thành quân sự cũ. Bao quanh là núi non trùng điệp và một con sông dài che chở như tấm bình phong thiên nhiên. Trước mạt thế, vùng này rải rác vài chục ngôi làng, nhưng nay đa số chỉ còn phế tích.

Con zombie khả nghi cuối cùng biến mất ở một trong những ngôi làng ấy.

Sáng sớm, ba người họ xuất phát. Rời căn cứ, đi thêm ba giờ đường núi, cuối cùng cũng đến địa điểm được đánh dấu trên bản đồ.

Nhưng vừa tới nơi, trước mắt lại hiện ra một cảnh tượng nằm ngoài dự liệu — một khung cảnh khiến người ta rùng mình, ghê rợn đến cực điểm.

“Này, Đào Tử, dấu vết cô truy đến cuối cùng dừng ở chỗ này, có khi nào là vì…”

“Ừm… ọe… cũng có khả năng… ọe…”

Khung cảnh trước mắt, nói là núi xác biển máu cũng không ngoa.

Không khí nồng nặc mùi hôi thối khiến người ta buồn nôn, đặc quánh như thể có thể chạm vào được. Tay chân cụt rời, não bộ, nội tạng vương vãi khắp nơi. Trên đống ruột trắng nhợt, dòi bọ bò lúc nhúc; ruồi đen dày đặc vo ve khắp trời, âm thanh chói tai vang không dứt.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc