Tôi Trở Thành Bug Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 91: Học viện Ác Mộng (10)

Trước Sau

break

Tô Bạch Cẩn nhìn về phía Thời Vân, hỏi: “Gọi tôi có việc gì sao?”

Thời Vân chớp đôi mắt xinh đẹp, ánh mắt liếc về phía sau, sau đó khẽ cong môi nói chậm rãi: “Dĩ nhiên rồi, chẳng phải tôi nói tối gặp sao?”

“…” Tô Bạch Cẩn miễn cưỡng hiểu được ý của Thời Vân.

Tên này định dùng cô làm bia đỡ đạn?

Thời Vân có vẻ hơi sốt ruột, cũng chẳng quan tâm Tô Bạch Cẩn có hiểu ý mình hay không, lập tức bước tới cạnh cô, khom người lại gần.

Sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào Thẩm Dạ đang mặt đen như đít nồi, cao giọng nói to: “Nè, đây là người tôi thích. Cho nên… Cậu làm ơn đừng làm phiền chúng tôi nữa, được chứ?”

Gương mặt Thẩm Dạ tối sầm lại, khuôn mặt tuấn tú thậm chí còn hơi vặn vẹo, hung hăng trừng Tô Bạch Cẩn một cái, sau đó tiện tay lấy ra một chiếc khăn tay, cắn mạnh một cái, rồi vứt lại một câu đầy tức giận: “Cô… Cô cứ chờ đấy cho tôi!”

Dĩ nhiên, câu đe dọa này là hướng về phía Tô Bạch Cẩn.

Tô Bạch Cẩn: “…” Vậy là cô không có nhân quyền nữa à?

Thời Vân thấy cuối cùng Thẩm Dạ cũng bỏ đi, khẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm, không nhịn được bĩu môi: “Không lại bị con trai theo đuổi lại phiền phức đến vậy.”

Tô Bạch Cẩn nhìn cậu, bất đắc dĩ hỏi: “Vậy… Cậu bị người ta theo đuổi, liên quan gì đến tôi?”

Thời Vân híp mắt, nở nụ cười ngọt ngào quyến rũ: “Ân tình to lớn của chị Tô Bạch Cẩn, em sẽ ghi tạc trong lòng, như vậy còn không được à? Ai bảo trong số những người em quen, chỉ có chị là đồ đầu gỗ!”

Đầu gỗ?

Tô Bạch Cẩn mặt tối sầm lại, cô giống đầu gỗ chỗ nào hả?

“Ân nghĩa to lớn thì không cần đâu, cứ coi như tôi trả lại ân tình lần đầu chơi game, cậu từng dẫn tôi ra khỏi phó bản.” Tô Bạch Cẩn bình thản đáp rồi quay người vẫy tay: “Tôi đi trước đây, rảnh rồi nói chuyện sau.”

Lục Kiệt nhìn trái nhìn phải, vội vàng chạy theo Tô Bạch Cẩn, rồi hớn hở bắt đầu hóng hớt hỏi chuyện.

Thời Vân nhìn bóng lưng hai người rời đi, cũng không đuổi theo. Cậu uể oải vươn vai một cái, cuối cùng cũng có thể thả lỏng tâm trạng.

Cậu luôn cảm thấy phụ nữ rất phiền, không ngờ đàn ông cũng phiền chẳng kém.

Vẫn là Tô Bạch Cẩn thú vị hơn.

Trên khuôn mặt tuấn tú yêu mị tuyệt đẹp của Thời Vân, đôi mắt sâu thẳm khẽ lay động, môi cong cong đầy ẩn ý, sau đó quay đầu nhìn về phía phòng trực ký túc xá ở cổng lớn.

Tối nay, không biết cậu sẽ ở đâu đây?

Phó bản cấp trung này, đúng là rất thú vị.



Trong khu ký túc xá.

Sau khi lên đến tầng ba, Lục Kiệt tách ra với Tô Bạch Cẩn.

Tô Bạch Cẩn thì lên thẳng tầng bốn. Nhìn hành lang tối tăm vắng vẻ, không một bóng người, trong lòng cô cũng hơi rợn tóc gáy.

Ổn định lại tinh thần, cô tiến về phía phòng 404, đi đến trước cửa phòng.

Lúc này cô mới lấy chìa khóa ra, mở cửa phòng.

“Két…”

Cánh cửa từ từ mở ra, phát ra âm thanh kim loại han gỉ kêu rít.

Tô Bạch Cẩn liền đảo mắt quan sát bên trong.

Phòng 404, thực ra cũng giống như ký túc xá thông thường, bên trong có bốn giường tầng bằng sắt.

Ngoài ra còn có một ban công phơi đồ, một khu rửa mặt, trong phòng còn có hai tủ sắt đựng đồ.

Trong phòng không có nhà vệ sinh,cũng không có phòng tắm, có lẽ là nằm ở khu khác.

Tô Bạch Cẩn nhìn lướt qua bốn chiếc giường, có ba giường dưới đã có người, chỉ còn một giường sát cửa sổ là trống.

Sau đó cô mở một chiếc tủ quần áo ra nhìn thử, bên trong đúng là có một chăn bông mới, không rõ là của ai.

Cô đoán là hệ thống chuẩn bị cho người chơi, nhưng lại cảm thấy hệ thống không thể tốt bụng đến vậy, do dự một hồi cuối cùng vẫn đóng tủ lại.

Ngay sau đó, cô lấy ra một bộ chăn ga gối đệm mới từ trong không gian của mình.

Đây là vật tư cô chuẩn bị từ trò chơi trước, giờ có thể đem ra dùng.

Cô cũng không lo bị phát hiện, dù sao trong tủ cũng có chăn mới mà.

Ai mà quan tâm cô có dùng đúng cái trong tủ hay không chứ?

Cô sắp xếp xong chỗ ngủ cho tối nay, cũng đã hơn nửa tiếng trôi qua.

Tô Bạch Cẩn liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường, đã gần bảy giờ tối.

Ba người bạn cùng phòng vẫn chưa thấy quay lại.

Cô liền định chuẩn bị sẵn lương thực cho bảy ngày, mang xuống đưa cho Lục Kiệt dưới tầng.

Dù sao đồ ăn cô đưa cho Lục Kiệt là đổi từ điểm trong cửa hàng nên cũng không sợ bị lộ sơ hở gì.

Còn đồ ăn cô để lại cho bản thân thì dùng vật tư còn sót lại từ game trước là đủ rồi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc