Đêm khuya thanh vắng.
Trên hành lang yên tĩnh, Tô Bạch Cẩn lẳng lặng đứng giữa hành lang, nhìn xung quanh để xác nhận lại rằng mình đang ở bệnh viện.
Chỉ là bệnh viện ở đây khác với bệnh viện mà cô đang nằm.
Tinh——!
Âm thanh hệ thống máy móc vang lên.
【Kính thưa người chơi 649040, chào mừng bạn trở lại với thế giới trò chơi!
Nhiệm vụ trò chơi: Bệnh biến
Nội dung trò chơi: Bạn là một y tá, giúp đỡ bệnh nhân là trách nhiệm của bạn, nhưng điều kiện tiên quyết là bạn không được trở thành bệnh nhân, cố gắng lên, hãy sống sót trong mười lăm ngày!
Số người: 150/150
Khi hoàn thành trò chơi, bạn sẽ có thể trở về thế giới hiện thực.
Nếu trò chơi thất bại, bạn sẽ mãi mãi ở lại thế giới trò chơi.
Không được trốn tránh, không được thoát khỏi trò chơi, vui lòng nghiêm túc thực hiện!】
Quả nhiên là đã vào trò chơi.
Tô Bạch Cẩn cúi đầu nhìn trang phục của mình, đúng là trang phục y tá, theo nội dung trò chơi thì chắc hẳn bây giờ cô đang trực đêm.
“Bạch Cẩn, sao lại ngẩn người ra vậy, mau mang thuốc đến giường bệnh số 4 phòng 506 đi!” Một y tá từ phòng trực đi ra, tay cầm khay y tế, đi về phía cô.
“Được.” Tô Bạch Cẩn vẫn còn hơi mơ màng, mơ hồ nhận lấy khay y tế từ tay người đó.
Tô Bạch Cẩn liếc nhìn cái khay trong tay, bên trên có một lọ thuốc màu xanh dương nhạt và hai gói thuốc được bọc bằng túi giấy, không biết tác dụng cụ thể là gì, cũng không thấy có ghi chú gì hết.
Cô chưa từng học y, kiến thức về y học còn thiếu, ngay cả việc y tá cần làm gì, cô cũng không rõ lắm, nhưng vì đã vào vai này nên cô chỉ có thể cố gắng hết sức.
Tô Bạch Cẩn quay người, nhìn phòng bệnh hai bên hành lang, may mắn là mỗi phòng bệnh đều có đánh số, không đến nỗi cô đi lên lại không tìm thấy chỗ.
“Chào bác, đây là thuốc của hai bác.” Tô Bạch Cẩn vào phòng bệnh, đánh thức bà lão đang gác đêm ở giường bệnh số 4.
Bà lão tinh thần không được tốt lắm, nhìn Tô Bạch Cẩn cầm thuốc: “Y tá à, lại đổi thuốc rồi ư?”
Tô Bạch Cẩn lo lắng trong lòng, sợ mình đưa nhầm thuốc, mặc dù người ta chỉ là NPC nhưng thực sự quá giống người thật, cô bèn hỏi một câu: “Sao thế, thuốc này không giống với thuốc thường ngày ạ?”
Bà lão cảm thấy Tô Bạch Cẩn không đáng tin: “Đây không phải là thuốc các người cho chúng tôi ư! Làm sao, cô không biết à?”
Tô Bạch Cẩn: “…” Biết vậy cô đã chẳng hỏi rồi.
“Ôi, bác sĩ ơi, uống thuốc lung tung là chết người đấy, sao các người lại không đáng tin như vậy chứ!” Bà lão lo lắng, giọng điệu càng lúc càng oán trách: “Bệnh viện các người vốn đã thu phí cao! Giờ mang thuốc đến mà cũng không biết có đúng không, rốt cuộc các người bị làm sao vậy!”
Tô Bạch Cẩn biết mình đuối lý, cộng thêm việc cô cũng không chắc chắn nên chỉ đành lịch sự nói: “Bác đừng lo, cháu sẽ đi kiểm tra lại.”
“Được được được, cô đi kiểm tra đi, tuyệt đối đừng xảy ra sai sót đấy nhé!” Bà lão vội vàng dặn dò.
Tô Bạch Cẩn gật đầu, lại cầm khay y tế lên, chỉ là trước khi rời khỏi phòng bệnh, cô liếc nhìn bệnh nhân trên giường số 4.
Đó là một ông lão, sắc mặt xám xịt, gầy gò, trông có vẻ như bệnh rất nặng, cứ nằm im ở đó, trông có chút đáng sợ.
Dù sao bệnh viện là nơi có quá nhiều người trải qua sinh lão bệnh tử, một ông lão nằm im ở đó, thật sự rất khiến người ta liên tưởng đến những chuyện đáng sợ.
Rời khỏi phòng bệnh.
Tô Bạch Cẩn trở lại phòng trực trước đó.
Đúng lúc trong phòng trực có một y tá khác, dường như cũng vừa mới đi đưa thuốc trở về.
“Ôi, Bạch Cẩn à, sao cậu lại mang thuốc trở về vậy?” Y tá đó hỏi.
Tô Bạch Cẩn nhìn thẻ tên của người đó: “Ừm, Trương Mạnh, cậu xem giúp tớ xem, có phải tớ lấy nhầm thuốc rồi không?”
Trương Mạnh nhìn qua: “Đâu có đâu, sao vậy, có vấn đề gì à?”
Tô Bạch Cẩn kể lại ngắn gọn sự việc vừa rồi, cô giả vờ đau đầu nói: “Gần đây tớ không khỏe, trí nhớ kém quá, sợ là đưa nhầm thuốc nên mới hỏi.”
“Ồ, tớ biết ngay mà, yên tâm không nhầm thuốc đâu, đây là công thức mới do bác sĩ chính điều chỉnh, cậu mau chóng đi đưa thuốc đi, y tá trưởng nói rồi, lần này có mấy bệnh nhân cần phải quan sát, chăm sóc cẩn thận, cậu đừng để xảy ra sai sót nhé.” Trương Mạnh nói.
“Ừm, được.” Tô Bạch Cẩn hơi yên tâm một chút, không lấy nhầm thuốc là tốt rồi.
Sau đó cô quay người ra ngoài đi đưa thuốc, đồng thời không nhịn được mà nghĩ, chủ đề của trò chơi lần này là ‘bệnh biến’.
Mà bản thân lại xuất hiện ở bệnh viện, không cần đoán cũng biết chắc chắn là có liên quan đến bệnh tật, chỉ là rốt cuộc là bệnh gì thì hiện giờ cô vẫn chưa rõ.