Thẩm Tầm mở hộp ra, cầm muỗng, ăn hết hai miếng bánh ngọt cô mới cảm giác bụng dễ chịu hơn chút.
Cô lại uống hai ly nước.
Ting!
Di động có tin nhắn, Thẩm Tầm nhìn thoáng qua, là dự báo thời tiết thành phố E: Đài khí tượng dự đoán sắp tới tỉnh ta sẽ liên tục có mưa, mọi người hãy . . .
Thẩm Tầm tắt máy, tắt hết nút khống chế trong biệt thự, cô về phòng khóa cửa, ngồi trên giường.
Thẩm Tầm động ý niệm, chậu trầu bà xuất hiện trong phòng, vẫn đang tăng trưởng rất nhanh. Cô nhìn về phía cửa sổ, may mắn đã kéo rèm.
Cô nằm trên giường, ý thức chìm vào trong không gian, sau một phút chóng mặt thì xuất hiện ở trước mắt cô là một quảng trường màu trắng to lớn nhìn không thấy cuối.
Ý thức của Thẩm Tầm xuyên qua, đã biết đại khái diện tích của không gian này rộng cỡ nào, nhiều hơn mười sân vận động tổ chim một chút, nhưng bên dưới còn có thêm một tầng không gian nữa.
Hình như lúc đầu cây trầu bà bị đặt ở bên trong.
Động ý niệm, ý thức của Thẩm Tầm đã ra không gian.
Lúc này trong phòng mọc đầy trầu bà, nó đã ngừng sinh trưởng, Thẩm Tầm vì nghiệm chứng suy đoán của mình nên vung tay lên, trầu bà xuất hiện trong không gian màu trắng.
Các đốm sáng xanh trên đầu ngón tay cô bay tới cây trầu bà, chậu cây ở trong không gian màu trắng hấp thu đốm sáng, hai giây sau bắt đầu sinh trưởng, trong mắt Thẩm Tầm lóe tia sáng vui mừng.
Không gian tầng dưới là thời gian ngừng chảy, không gian tầng trên có thể chứa vật sống, hơn nữa chúng nó còn có thể tự do sinh trưởng.
Thẩm Tầm lấy sổ ghi chép ra, liệt kê những thứ sắp tới cần mua.
Oong! Oong!
Điện thoại đặt bên gối rung lên, trên màn hình hiện tên người gọi là bác Hai.
Đáy mắt cô lóe tia sắc bén, nhấn nút nghe, giọng phụ nữ hiền lành phát ra từ ống loa:
“Alo, Tầm Tầm hả, là bác gái đây. Mấy ngày nữa là sinh nhật mười chín tuổi của con nhỉ, bác Cả và bác Hai của con bàn với nhau sẽ chuẩn bị quà bất ngờ cho con.”
Thẩm Tầm lạnh lùng cười:
“Không cần đâu bác gái, gần đây con có kế hoạch khác, sẽ đi thành phố B.”
Kiếp trước trong tiệc sinh nhật, bọn họ dùng tình thân lừa gạt cô ký vào hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.
Hai gia đình này đều không tốt lành gì, đặc biệt là sau tận thế còn muốn cô bán thân đổi lương thực nuôi sống bọn họ, bị từ chối liền bán cô vào viện thí nghiệm.
Nếu không phải hiện tại không thể giết người, Thẩm Tầm rất muốn giết nhóm người kia ngay.
Các người muốn cổ phần chứ gì? Tôi không cho!
Thẩm Tầm hí hoáy viết đầy hai trang giấy, đều là thứ cần cất chứa.
Đáng tiếc trong không gian không có bùn đất, nếu muốn bùn đất phủ kín không gian sẽ phải bê mấy ngọn núi vào.
Thẩm Tầm mở ra ngăn kéo, lấy ra tấm danh thiếp bị đặt ở đáy hộc, đây là số điện thoại văn phòng tổng tài công nghệ Lam Tinh, công ty đối đầu với họ.
Sau khi cô kế thừa cổ phần của cha mẹ thì người ở công ty công nghệ Lam Tinh từng tìm cô, muốn dùng tiền mua cổ phần trong tay cô, nhưng lúc ấy cô từ chối, còn bây giờ thì . . .
Tút tút tút!
Ống nghe truyền đến tiếng chờ cuộc gọi, rất nhanh cuộc gọi thông, giọng nói ngọt ngào vang lên ở đầu dây bên kia:
“Alo, xin chào, đây là công ty công nghệ Lam Tinh . . .”
“Tôi là Thẩm Tầm, muốn tìm tổng tài của các người.”
“Xin thứ lỗi, tổng tài của chúng tôi đang bận, cô . . .”