Tôi Mở Khách Sạn Tình Thú Ở Mạt Thế (NP)

Chương 8: Khí thế ban nãy của cô đâu rồi?

Trước Sau

break

Phòng 101 đã được cập nhật, giờ đây trông như một căn biệt thự mini trên nước ở khu nghỉ dưỡng Maldives.

Vừa bước vào phòng, Lục Châu Dã đã giật mình. Rõ ràng lúc còn ở đại sảnh thì họ vẫn ở trung tâm thành phố, vậy mà khi vào phòng, anh lại nghe thấy tiếng sóng biển rì rào. Xuyên qua lớp kính trên sàn, anh có thể nhìn thấy nước biển lấp lánh ánh đèn đêm bên dưới.

Phòng được trang bị đầy đủ tiện nghi, thậm chí có một tủ trưng bày bằng kính chứa đầy những món đồ chơi người lớn đủ loại.

Nhược Tinh cũng ngạc nhiên không kém, sau khi căn phòng được làm mới vô vẫn chưa có cơ hội xem qua, đành phải giải thích rằng nước biển chỉ là hình ảnh mô phỏng trên màn hình.

Ở trung tâm thành phố lại có một khách sạn tình thú do một bà chủ kỳ lạ điều hành đã là điều vô lý, nên việc căn phòng trông như thế này cũng chẳng có gì lạ.

Lục Châu Dã nghĩ nếu đã không thể hiểu nổi, vậy thì cũng chẳng cần phải suy nghĩ nhiều. Có lẽ một ngày nào đó cô sẽ tự nguyện giải thích mọi chuyện với anh.

Anh cúi xuống cởi giày, đôi chân lấm lem đặt trên nền nhà sạch bóng, cảm giác rất kỳ quái.

"Nếu cô không phiền, thì để tôi tắm trước nhé."

Nhược Tinh có chuyện muốn hỏi hệ thống, nên để anh tự nhiên làm gì thì làm.

Cô gọi trong lòng: "Hệ thống Lão Lục! Tiếp theo phải làm gì bây giờ?!"

Dù đã chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng đến giờ phút này, một xử nữ như cô vẫn cuống quýt không biết làm gì, bỗng nhiên cô muốn kiểm tra xem trong phòng có đủ đồ dùng cần thiết không. Cô vội vàng lục lọi, nhưng khi mở tủ ra lại vô tình làm rơi một quả trứng rung.

[Cô đang tìm gì vậy?]

Nhược Tinh thầm hỏi hệ thống trong lòng: "Áo mưa ở đâu?"

[Thế giới này chỉ đưa linh hồn của cô vào một cơ thể giả định, cô có thể hiểu là hệ thống đã tạo ra cơ thể hiện tại cho cô tạm thời sử dụng. Khi thế giới này kết thúc, cơ thể này sẽ được thu hồi, vì vậy nó không có bất kỳ chức năng sinh sản nào. Cô có thể thoải mái tận hưởng trải nghiệm tìиɧ ɖu͙© 360° với nhiều người và bắn tinh bên trong.]

Thì ra là thế! Cô nhặt quả trứng rung lên, định lặng lẽ đặt lại vào tủ, nhưng không ngờ lại bị trượt chân, suýt ngã.

Phòng tắm trong suốt chỉ có phần thân dưới trở xuống là được che mờ, Lục Châu Dã vừa quay đầu lại đã nhìn thấy cô cầm quả trứng rung quơ chân múa tay.

Vôi vàng như vậy sao? Anh lẩm bẩm, cúi xuống nhìn cơ thể của mình, chợt cảm thấy hơi tự ti. Đôi bàn tay đầy vết chai, làn da không chỉ đen sạm, mà còn chồng chất vết sẹo.

Anh tắt vòi hoa sen, lau khô người bằng khăn, quấn chiếc khăn tắm quanh eo một cách đơn giản rồi bước ra khỏi phòng tắm

Nhược Tinh thấy anh từng bước tiến lại gần, trong phút chốc, cô cầm trứng rung mà đứng ngây người tại chỗ.

Lục Châu Dã cầm lấy món đồ chơi trong tay cô, một tay ôm lấy eo cô, khiến cơ thể hai người càng dán sát lại nhau, sau đó anh ghé sát lỗ tai cô, nói bằng giọng trầm thấp khêu gợi: "Loại đồ chơi này vẫn là để tôi giúp em dùng thì tốt hơn."

Nhược Tinh vốn tưởng rằng chuyện ân ái giữa nam nữ cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ cần mau chóng hoàn thành nhiệm vụ là được rồi. Nhưng đến lúc này, cô mới biết được là mình đã lầm to.

Bàn tay to lớn của Lục Châu Dã cách lớp quần áo mà phủ lên bầu ngực cô, lưỡi anh trêu chọc, khiêu khích lỗ tai cô, khiến cả người cô mềm nhũn, hơi thở hỗn loạn. Cơ thể Nhược Tinh bỗng nhiên trở nên mẫn cảm dưới sự đụng chạm của anh, mỗi sợ lông tơ trên người cô dường như đang hùa theo đôi tay hư hỏng của anh.

Những ngón tay vẫn còn mang theo hơi nước của Lục Châu Dã lặng lẽ chui vào trong quần áo Nhược Tinh, thừa dịp cô đang ý loạn tình mê mà vén nội y của cô lên. Lòng bàn tay anh mân mê bầu vυ", ngón tay di chuyển quanh đầu vυ" nhưng mãi vẫn không chạm vào núm vυ".

"Ưm..." Tiếng rên khẽ này dường như thông báo rằng chủ nhân của cơ thể này muốn tiến xa hơn.

Lục Châu Dã dùng tay còn lại vuốt ve vành tai của Nhược Tinh, sau đó lướt xuống khuôn mặt mềm mại của cô gái, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, sau đó một tay giữ gáy cô, hôn lên đôi môi đỏ mọng.

Anh rất tri kỷ mà đánh răng cẩn thận, nên trong miệng vẫn còn thoang thoảng mùi kem đánh răng vị bạc hà. Anh bá đạo cạy mở môi cô ra, đầu lưỡi linh hoạt tiến quân thần tốc rồi lại chậm rãi liếʍ láp càn quét trong miệng cô. Tiếng nhóp nhép kí©ɧ ŧɧí©ɧ Nhược Tinh đến mức hai chân cô xụi lơ, suýt nữa là trượt xuống, ngã trên sàn.

Lúc này Lục Châu Dã mới chịu buông tha cho môi cô. Nhìn bị gò má ửng hồng, đôi mắt mờ sường vì bị anh trêu chọc của cô, ánh mắt anh không khỏi trở nên dịu dàng như nước, giọng nói ngả ngớn mang chút sủng nịch.

"Mới vậy mà đã không chịu nổi rồi sao? Khí thế đòi tôi bán thân ban nãy đâu rồi?"

Nhược Tinh bị hôn đến mơ màng, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Lục Châu Dã bế lên, đè xuống giường lớn.

break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc