Tôi Lái Taxi Không Đón Khách Chỉ Đón Nữ Quỷ Và Người Mẫu

Chương 9: Loạn chiến

Trước Sau

break

Khi tôi trở lại phòng trọ thì trời cũng đã rạng sáng.

Tôi nhìn vị mỹ nhân này, có chút rầu rĩ.

Tôi nên giấu cô ta ở đâu đây? 

Đầu tiên tôi không thể để cô ra rời khỏi tầm mắt của tôi, bằng không tôi sẽ cảm thấy không yên tâm.

Còn nữa, lỡ như người trong nhà ghé qua thì sao, không được để bị phát hiện!

Tôi nghĩ tới nghĩ lui, để trên giường vẫn là an toàn nhất!

Lỡ như có người tới thì cứ phủ chăn lên!

Tôi đặt Tôn Kiều lên trên giường.

Sau khi tắm xong, bản thân tôi cũng nằm xuống.

Giường của tôi rất nhỏ, là giường dành cho một người ngủ, chiều rộng chỉ có một mét hai.

Tôi tắt đèn, thử chìm vào giấc ngủ, nhưng cứ hễ nhắm mắt là trong đầu lại xuất hiện bóng hình xinh đẹp của Tôn Kiều, đuổi mãi không đi.

Tôi cứ thế trằn trọc nửa tiếng.

Trong bóng đêm, tôi lặng lẽ móc Đại Lực Hoàn lão Chu đã bán cho tôi ra.

“Nữ quỷ xinh đẹp như vậy, cứ thế bán đi thì rất đáng tiếc!”

“Không bằng…”

Lão Chu không có gạt tôi.

Trải qua quá trình tự mình nghiệm chứng, tôi xác nhận Đại Lực Hoàn quả thật rất hiệu quả!

Lúc tôi và Tôn Kiều đang trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng, tôi không nhịn được thở mạnh một hơi.

Một hơi này thổi quá chuẩn!

Chỉ nghe một tiếng “phù”, lá bùa Trấn Quỷ dán trên trán Tôn Kiều lại bị tôi thổi một hơi rơi xuống!

Trong lúc nhất thời, tôi và Tôn Kiều bốn mắt nhìn nhau.

Tôi nhìn cô ta, cô ta nhìn tôi, thời gian phảng phất như dừng lại!

“Không xong rồi!”

Tôi ý thức được đã xảy ra chuyện gì, tâm trạng tôi bất an, với tay muốn nhặt lá bùa lên.

Nhưng Tôn Kiều cũng đã lấy lại tinh thần.

Một tay cô ta đè giữ cổ tay tôi, tay còn lại bóp lấy cổ tôi, gương mặt vừa xấu hổ vừa giận dữ:

“Tôi giết anh!”

Sức lực của Tôn Kiều rất lớn!

Tôi nhanh chóng có cảm giác hít thở không thông, cảm thấy cổ giống như sắp sửa gãy mất!

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có một loạt tiếng động từ trong hành lang truyền tới.

Ngay sau đó là một tiếng “rầm”, giống như có người phá cửa xông vào!

Tôi và Tôn Kiều cùng lúc quay đầu.

Chỉ thấy một người đàn ông cao to cường tráng đang đứng ở cửa phòng ngủ, đối phương cởi trần để lộ nửa thân trên, trên thân khắc rồng hoạ hổ, không ngờ lại là anh trai áo phông Archeopteryx đã bị một gậy của tôi đánh ngất ấy!

Lúc này tôi và Tôn Kiều đang ôm nhau vật lộn.

“Hay cho một đôi cẩu nam nữ!”

“Tôi giết chết các người!”

Anh trai áo phông Archeopteryx nói rồi hung hãn xông vào.

Tôn Kiều rất sợ đối phương.

Cô ta thấy thế lập tức buông tôi ra, muốn trèo qua cửa sổ bỏ chạy.

Nhưng tốc độ của anh trai áo phông Archeopteryx rất nhanh, chỉ một phát đã chụp được mắt cá chân cô ta, mạnh mẽ lôi cô ta xuống khỏi cửa sổ.

Sau đó hai người lao vào đánh nhau!

Thỉnh thoảng Tôn Kiều lại hét thảm một tiếng.

Mỗi lần hét lên, trên người cũng sẽ bốc lên một trận khói đen!

Tôn Kiều nhanh chóng thua trận, cơ thể co quắp cuộn vào góc tường, sợ đến run lẩy bẩy, giống như đã không còn chút sức lực phản kháng.

“Phi! Lũ đàn bà thối tha, đợi lát nữa ông đây sẽ từ từ trừng phạt cô!”

Anh trai áo phông Archeopteryx mắng một câu, sau đó quay người lại nhìn tôi, giận đến nghiến răng nghiến lợi:

“Mẹ, một tên lái taxi thuê rách, lại dám chơi nữ thần của ông! Ông đây xé xác mày!”

Gã nói xong, lập tức xông tới chỗ tôi…

Lúc nãy sức lực của tôi đã bị rút cạn, sau đó còn bị Tôn Kiều bóp cổ, suýt chút nữa đã tắt thở, giờ cả người lẫn đầu tôi còn đang phát ra tiếng “ông ông”!

Đợi đến khi tôi bình phục lại thì đại ca áo phông Archeopteryx đã đi tới trước mặt!

Lúc này, Tôn Kiều đột nhiên cử động. 

Chỉ thấy cô ta tung người nhảy lên, từ phía sau nhảy tới ôm chặt lấy cổ đại ca áo phông Archeopteryx, siết gã té xuống đất!

Nhưng sức vóc của đại ca áo phông Archeopteryx rất mạnh!

Xem ra Tôn Kiều cơ bản không trụ được lâu!

Hai người giằng có như thế một lát. Tôn Kiều đột nhiên đưa mắt nhìn tôi ra hiệu xin giúp đỡ, hét lớn: “Bùa! Lá bùa đó!”

“Hả?”

Tôi nhìn trái phải xung quanh, nhặt lá bùa trấn Quỷ ở trên giường lên, lại không hiểu ý Tôn Kiều muốn nói là gì.

“Dán đi!”

“Dán bùa lên trên người anh ta!”

“Nếu không cả hai chúng ta đều phải chết!”

Tôn Kiều đã gấp đến độ không nhịn được.

Bùa Trấn Quỷ… dán lên trên người đại ca áo phông Archeopteryx hả?

Tôi đầu tiên là sững sờ, sau đó mới giật mình hiểu ra!

Thảo nào đại ca áo phông Archeopteryx lại tặng cho tôi thuốc lá đã ngừng sản xuất từ lâu!

Thảo nào Tôn Kiều lại sợ anh ta đến thế!

Thảo nào gậy gỗ đào có thể đánh đối phương ngất xỉu!

Thì ra đại ca áo phông Archeopteryx cũng là quỷ!

Tôi tranh thủ thời gian nhảy xuống giường, giơ lá bùa Trấn Quỷ lên, ấn mạnh lên trán đại ca áo phông Archeopteryx một cái!

“Bụp!”

Lá bùa vừa dán xuống, đại ca áo phông Archeopteryx quả nhiên đã ngừng giãy giụa.

Nhưng không biết là do đạo hạnh của đại ca áo phông Archeopteryx quá sâu hay là do bùa Trấn Quỷ đã sử dụng quá nhiều lần khiến cho pháp lực giảm sút. Mặc dù lá bùa vẫn có hiệu quả như cũ nhưng cơ thể đại ca áo phông Archeopteryx lại liên tục co rút, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể giãy thoát ra khỏi dạng trói buộc này!

“Làm sao bây giờ?”

Tôi liếc nhìn đại ca áo phông Archeopteryx rồi lại nhìn sang Tôn Kiều.

Tôn Kiều suy nghĩ rồi nói: “Đi tìm gà đến đây!”

“Hả?”

Mặt tôi lộ vẻ khó xử: “Cô Tôn à, tôi là chính nhân quân tử, xưa nay không tìm gà!”

“Lộn xộn cái gì!”

Tôn Kiều dùng hai tay đè giữ người đại ca áo phông Archeopteryx:

“Tôi bảo anh đi tìm con gà trống tới đây, chỉ có như vậy mới có thể hoàn toàn giết chết anh ta!”

“À?”

Lúc này tôi mới hiểu ý Tôn Kiều, vội vàng mặc quần áo vào đi xuống lầu.

Căn hộ mà tôi thuê nằm ở một khu chung cư, là một khu tái định cư.

Lầu một có rất nhiều bác gái đóng chuồng gà, nuôi gà đẻ trứng trong đó.

Tôi đi xuống lầu dưới, mở một cái chuồng gà ở gần đó ra, tiện tay chụp một phát.

Mỗi bầy gà mái đều sẽ được phân một con gà trống phối giống.

Ban đêm lúc ngủ, gà trống cũng sẽ ngủ ở ngoài cùng, phụ trách bảo vệ gà mái.

Thế nên, con đầu tiên tôi thò tay vào bắt được chắc chắn là gà trống!

Tôi túm lấy cánh gà, đi trở về lầu ba.

Lúc này Tôn Kiều đã mặc quần áo xong.

Về phần đại ca áo phông Archeopteryx, anh ta đã bị Tôn Kiều trói ở trên ghế, cơ thể vẫn đang không ngừng co quắp, hơn nữa động tĩnh càng lúc càng lớn!

“Tiếp theo phải làm gì?”

Tôi cầm con gà trống, không biết nên làm gì.

“Máu gà trống là vật trừ tà!”

Bản thân Tôn Kiều không dám tới gần, chỉ có thể cách không chỉ huy: “Giết gà lấy máu, chỉ cần cho anh ta uống xong là có thể thiêu chết anh ta!”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc