Tôi Dựa Vào Cơ Thể Để Được Bao Nuôi

Chương 9: Tôi Dựa Vào Cơ Thể Để Được Bao Nuôi

Trước Sau

break

Nguyễn Nam Tịch vội vàng xuống xe, đăng nhập ứng dụng gọi xe để thanh toán tiền xe.

Đúng lúc định chào tạm biệt Tô Cảnh Xuyên thì phát hiện mặt đối phương đỏ hơn lúc trước ở cửa nhà hàng, không chỉ mặt đỏ ửng mà cả cổ và tai cũng đều đỏ lên.

Thế là Nguyễn Nam Tịch vội tiến lên đỡ Tô Cảnh Xuyên, dù đối phương đứng thẳng nhưng ai biết được liệu có phút sau sẽ ngã xuống đất không, dù sao cũng là đại gia, sao có thể để mất mặt như vậy.

Tô Cảnh Xuyên cúi đầu nhìn cô gái thấp hơn mình cả một cái đầu bên cạnh, muốn nói không cần nhưng nghĩ lại rồi vẫn không mở miệng.

Cứ như vậy, Nguyễn Nam Tịch đỡ Tô Cảnh Xuyên "Yếu đuối" về phòng.

Khi về đến phòng, Nguyễn Nam Tịch ném mạnh Tô Cảnh Xuyên lên giường, cố gắng duỗi thẳng lưng, hít sâu mấy hơi mới cảm thấy mình sống lại được.

Bởi vì ban đầu Tô Cảnh Xuyên còn rất tỉnh táo, đi lại không cần mình dùng sức nhiều nhưng khi vào thang máy, không biết có phải hơi sức chống đỡ đã hết hay không, đột nhiên dồn toàn bộ trọng lượng lên đôi vai gầy yếu của Nguyễn Nam Tịch, khiến cô nếm trải cảm giác "Núi Thái Sơn đè đầu."

Nhưng bỏ mặc đối phương, Nguyễn Nam Tịch cũng không nỡ làm vậy, dù sao trưa nay cũng đã ăn nhờ một bữa ở khách sạn năm sao, thế là chỉ còn cách gồng mình lôi Tô Cảnh Xuyên về phòng.

Nhìn Tô Cảnh Xuyên trên giường, Nguyễn Nam Tịch vốn định bỏ đi ngay nhưng thấy đối phương vì nóng mà cởi khuy áo, lại đi vào nhà tắm nhúng khăn ướt lau mặt cho hắn, lại mang đến một chậu nước để hắn rửa chân, thật sự là rửa, cởi giày tất, cho vào chậu lắc qua loa, coi như đã rửa xong, rồi nhét hắn vào chăn.

Chưa kịp để Nguyễn Nam Tịch rời đi, Tô Cảnh Xuyên đã vén chăn lên. Nguyễn Nam Tịch đành phải đắp chăn lại cho hắn, đúng lúc định đặt tay thò ra của hắn vào trong chăn thì Tô Cảnh Xuyên đột nhiên mở mắt.

"!!" Nhìn thấy Tô Cảnh Xuyên đột nhiên tỉnh dậy, Nguyễn Nam Tịch vừa định nói gì đó thì cảm thấy cơ thể mất thăng bằng, khi tỉnh lại, cô đã nằm trên giường rồi.

"Em... ừm..." Nguyễn Nam Tịch vừa mở miệng, Tô Cảnh Xuyên đã đè xuống, chặn đứng lời cô định nói.

Nguyễn Nam Tịch nhìn gương mặt thần tiên gần trong tầm mắt, má đỏ ửng, mắt hơi nheo lại, khi phát hiện cô không tập trung, anh cắn nhẹ vào môi cô một cái, nhân lúc cô đau đớn liền đưa lưỡi vào trong, đồng thời đưa tay che mắt cô lại.

Vậy thì... đây có phải là loạn tính do rượu không? Vậy thì... em nên theo hay không theo đây? Sau khi XXOO, đại gia sẽ không cho em trăm tám mươi triệu rồi bảo em tránh xa anh ta, đừng có ảo tưởng nữa chứ?

Tổng giám đốc... chắc là rất giàu có nhỉ!

"Ừm... ừm..." Nguyễn Nam Tịch cảm nhận thứ không thuộc về mình trong khoang miệng đang hung hăng đảo loạn, bỗng nhiên lại quấn lấy lưỡi của cô, tàn nhẫn cướp đoạt tất cả mọi thứ của cô.

Bị dáng vẻ cuồng bạo này làm cho choáng váng, Nguyễn Nam Tịch cảm thấy mình sắp không thở được nữa, không khí trong phổi ngày càng ít đi, khi cảm thấy sắp ngạt thở cô dùng sức đẩy người đang đè lên mình.

Tô Cảnh Xuyên không cam lòng hôn một cái thật mạnh, rồi men theo cằm, cổ, đi xuống dưới, đến cổ áo, từ từ cởi cúc áo, dường như thấy một tay bất tiện, Tô Cảnh Xuyên bỏ tay đang che mắt Nguyễn Nam Tịch ra, tiếp tục cởi cúc áo, đồng thời môi anh gặm nhắm da thịt mềm mại trên cổ.

Nguyễn Nam Tịch nhìn đèn trong phòng, cảm nhận hành động của người đàn ông trên người, nghĩ xem có nên kháng cự không, lại nhớ đến thân nhiệt bất thường của người đàn ông, sự lưu giữ của người đàn ông trung niên ở cửa và hành vi bất thường của người đàn ông trên người, vậy thì... cô gặp phải thuốc kích dục hãm hại rồi sao?

Giống như trong ŧıểυ thuyết viết, nam chính bị người không tốt cho uống thuốc, trong phòng khách sạn đã chuẩn bị sẵn "Thuốc giải" là mỹ nữ, nam chính chỉ cần quan hệ với "Thuốc giải" là có thể thúc đẩy hợp tác nhưng không may bị nữ chính bắt gặp, trở thành "Thuốc giải" đó, vì vậy không những hợp tác không thành, người cho thuốc còn phải trả giá, còn nam nữ chính đương nhiên vui vẻ bên nhau rồi~

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc