Tôi Đoạt Vị Hôn Phu Của Chị Gái Cùng Cha Khác Mẹ

Chương 2

Trước Sau

break

“Chỉ còn vài ngày nữa là đến hôn lễ, vậy mà Từ Liên Nhã không có trong nước, chẳng ai biết cô ta chạy đi đâu cả. Nhà họ Từ lại không chịu hoãn hay hủy hôn lễ. Rõ ràng họ đã tính toán sẵn, muốn đẩy đứa con riêng này ra gả thay! Thật là khinh người quá đáng!” Người đàn ông kia nhìn cô chằm chằm như muốn cô nói thẳng ra chứ đừng giả vờ câm điếc.

Bề ngoài cô vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng trong lòng run lên. Cô lặng lẽ quan sát đối phương bằng khóe mắt, cố tỏ ra không có gì.

Nếu người kia có bất kỳ động thái đứng dậy thì cô sẽ lập tức chạy thẳng ra cửa.

Chỉ vì một bữa ăn mà phải chịu cảnh bị người ta động tay động chân rồi sau đó chẳng biết kêu ai, cái chuyện xui xẻo này cô không muốn dính vào lắm.

Quả nhiên, người đàn ông kia ngay sau đó có động tác đứng lên.

Cô lập tức xách túi, lao nhanh về phía cửa chính.

Đúng lúc ấy, ba người từ ban công bước vào.

Bà Lê ngạc nhiên nhìn cô–

Người chú rể tương lai tự giới thiệu, hắn tên Tần Duy Thần, một người đàn ông ít lời và trầm tĩnh. Trong ba người đàn ông trẻ tuổi có mặt thì hắn là người nổi bật nhất với vẻ ngoài tuấn tú và phong độ.

Cô thầm cảm thán vận may của con khỉ hoang dã Từ Liên Nhã ấy. Một cuộc hôn nhân lợi ích mà lại vớ được người đàn ông như được trời ban: nhan sắc, vóc dáng, tính tình đều thuộc hàng thượng phẩm.

Sao chỉ qua một bữa ăn, cô đã nhận ra tính tình hắn thượng phẩm rồi?

Bởi lẽ hắn dù là nhân vật chính, là “nạn nhân” của vụ này nhưng lại chẳng hề lên tiếng suốt bữa tiệc, chỉ đáp lại vài câu ngắn gọn.

Cảm xúc của hắn vẫn bình ổn và điềm đạm. So với gã bị nghi có máu bạo lực và người đàn ông còn lại, tuy cũng kiệm lời nhưng mỗi lần mở miệng là khiến cả bàn không xuống nổi, Tần Duy Thần xứng đáng là người xuất sắc nhất trong căn phòng ấy.

Cô không lên tiếng mà cũng chẳng đáp lễ bằng cách giới thiệu bản thân. Hắn không để tâm và cũng không truy hỏi thêm.

Trên đường ra bãi đỗ xe, cả hai lấy điện thoại ra kết bạn qua mạng xã hội.

Hắn dùng tài khoản chính, còn cô thì khôn khéo hơn dùng tài khoản phụ.

Tài khoản phụ mang tên “Gió Mùa Thu”, ảnh đại diện là một bức ảnh của cô đứng dưới tán cây, lá rơi lả tả, góc nghiêng che nửa khuôn mặt với nụ cười vừa dịu dàng vừa như ẩn chứa chút gì đó mơ hồ, đầy sức hút.

Cài đặt bài viết chỉ hiển thị trong ba ngày, chặn đứng mọi cơ hội rò rỉ thông tin cá nhân.

Cả hai đứng trước xe hắn trong bãi đỗ, im lặng đối diện nhau.

Hắn không lái một chiếc siêu xe hào nhoáng hay đắt đỏ mà là một chiếc Mercedes dòng cơ bản.

Biển số xe chẳng có gì đặc biệt, kiểu dáng xe cũng không để lộ chút nào về thân thế hiển hách của chủ nhân.

Hắn trầm mặc, cô cụp mi mắt nhìn chiếc xe, không khí giữa hai người chẳng dính dáng gì đến sự ngọt ngào của tình yêu mà giống như một cuộc chiến tranh lạnh như thể sắp chia tay hay hủy hôn ước trong u ám.

Nhiếp ảnh gia nhà họ Tần đứng từ xa chuẩn bị chụp ảnh bất lực gọi điện cho Tần Duy Thần đề nghị hai người có chút tiếp xúc thân mật, tương tác một chút, cười lên một chút được không?

Đừng đứng đó với gương mặt cứng đờ, trông như sắp đoạn tuyệt quan hệ vậy!

Tần Duy Thần khẽ ừ rồi ngắt máy, sau đó quay sang cô: “Cô chịu khó một chút nhé.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc