Buổi tối hôm đó, truyền thông và báo mạng liền sôi sùng sục. Thậm chí có vài tờ báo giấy cũng đăng bài về cái tin này, vậy nên chỉ trong khoảng thời gian ngắn, gần như tất cả mọi người đều biết chuyện Úc Thanh Hoan đang yêu đương.
Quần chúng ăn dưa vốn là xem phát sóng trực tiếp vì đùa giỡn Úc Thanh Hoan, vạn vạn không nghĩ tới thế mà lại bị nhét ngược lại một đống cơm chó! Vừa đau lòng vừa hoảng sợ, tiếng kêu rên không ngừng ——
"Cá Koi nhỏ, cậu đi ra đây cho tôi! Có bản lĩnh khoe khoang mình thoát kiếp độc thân, thế có bản lĩnh nói luôn cho chúng tôi biết đối phương là ai không?"
"A!!! Thật khó chịu quá! Mất hết cả khẩu vị! Bạn gái của Thanh Hoan rốt cuộc là ai vậy?!"
"Chương trình này sao thời lượng lại ngắn như vậy?! Muốn biết cá Koi nhỏ đến tột cùng cùng là yêu ai! Tình địch của tôi rốt cuộc là ai?!"
"Cơm chó này ăn ngon thật a, mỉm cười."
.........
Làm người ta hết sức thắc mắc chính là, fan của Úc Thanh Hoan thế mà lại vô cùng bình tĩnh, không hề có dấu hiệu thoát fan. Đại khái là từ lúc trước hắn đi tuyên truyền phim, cũng đã nói mình có người để thích rồi..
Không giống với fan của những minh tinh khác, fan của hắn không chỉ dễ dàng tiếp nhận cái tin này, hơn nữa còn có tâm tình đi tìm tòi khắp nơi xem rốt cuộc là ai có bản lĩnh như vậy, có thể nhanh mạnh chuẩn tóm được trái tim của cá Koi nhỏ nhà bọn họ!
Tất cả những người từng tiếp xúc với Úc Thanh Hoan, đều bị đoán toàn bộ, thậm chí ngay cả Vương Trình Trình cũng bị vài người nêu ra ——
"Chẳng lẽ là Vương Trình Trình? nɠɵạı trừ chuyện lần đó cùng Đại Uyên, Thanh Hoan còn có cái scandal kia nữa. Má ơi, tuyệt đối không được!"
"Lầu trên trúng độc à! Làm sao có khả năng đó được! Ánh mắt cá Koi nhỏ tuyệt đối sẽ không kém như vậy! Nhưng mà tôi xem xét tất cả những nữ diễn viên từng hợp tác với cậu ấy rồi, một tia lửa cũng không cọ ra được!"
"Có phải là Diệp Vận Lan không? Hai người từng cùng tham gia một chương trình, nhưng mà cũng không đúng... Má ơi, tất cả những ngôi sao nữ từng làm việc cùng Thanh Hoan cộng lại cũng không nhiều bằng Hoắc Cừ đâu! Đề này quá khó giải!"
"Lầu trên đừng có tính cả Hoắc Cừ vào chứ, cái này với Hoắc Cừ có quan hệ gì? Chúng ta tiếp tục đoán đi..."
.........
Quần chúng ăn dưa đoán oanh oanh liệt liệt, nhưng mỗi lần đoán ai thì đều bị bác bỏ.
Vừa lúc đó, một bài đăng khác với tất cả những bài còn lại, thu hút sự chú ý của mọi người ——
Cẩu Tử ăn dưa: Vừa lên weibo liền bị tin về Úc Thanh Hoan ập vào mặt, tuy rằng không biết bạn gái hắn là ai, nhưng mà tiết lộ cho mọi người một cái tin lớn, tuyệt đối chân thực. Úc Thanh Hoan có bệnh tâm lý rất nghiêm trọng, vẫn đang trị liệu.
Nếu như là bình thường, loại tin tức này sẽ không có ai thèm để ý, nhưng lúc này cư dân mạng đang rất hứng thú với Úc Thanh Hoan nên cái tin vừa đăng lên một tiếng đồng hồ, liền bị lôi lên hotsearch.
Weibo Cẩu Tử ăn dưa trong nháy mắt tăng lên ba mươi nghìn follow, dưới weibo bình luận đã vượt quá hai mươi nghìn cái, like thì càng không cần nói nữa.
Có lẽ là do được nếm trải tư vị một đêm liền nổi, khi bị những người khác nói tiết lộ chuyện cá nhân của người khác là không đúng, chủ tài khoản không những không ngừng, trái lại còn tiếp tục yêu sách——
Cẩu Tử ăn dưa: Những người nghi ngờ tôi, mắng tôi liệu mà quản cái miệng của mình cho tốt! Úc Thanh Hoan tâm lý có bệnh là sự thực, tôi nói ra thì sao lại không được?! Các người càng ngăn thì tôi càng muốn nói! Bệnh của Úc Thanh Hoan có liên quan đến cái chết của cha mẹ hắn, các người tới đánh tôi đi!
Bài này vừa đăng lên, người ủng hộ và người trách cứ mỗi bên một nửa.
Ủng hộ đa số là muốn xem trò vui, mà những người trách cứ luôn cho rằng không nên lấy thông tin cá nhân của người khác ra để bàn tán.
Hai bên cãi nhau khí thế ngất trời, để chuyện càng lúc càng lớn.
Úc Thanh Hoan lúc nhìn thấy tin tức đầu tiên, liền lập tức bảo Vu Hâm liên lạc với bác sĩ tâm lý kia.
Hắn tới gặp bác sĩ tâm lý, nɠɵạı trừ Vu Hâm và bác sĩ kia, ngay cả Hoắc Cừ cũng không biết. Có thể nói rõ ràng như vậy, chắc chắn tài khoản kia là của bên bác sĩ.
Phòng khám này tên Bốn Mùa, đứng đầu là bác sĩ tâm lý nổi tiếng Đổng Vĩ, cũng là bác sĩ điều trị chính cho Úc Thanh Hoan. Từ trước đến giờ chuyên môn và đa͙σ đức nghề nghiệp vẫn luôn nổi danh cả trong và ngoài nước.
Lúc Vu Hâm liên lạc với ông, vừa bắt đầu ông đã luôn khẳng định chắc chắn, đảm bảo với Vu Hâm tuyệt đối phải do bên ông để lộ ra.
Mà tài khoản Cẩu Tử ăn dưa kia, không ít lần nói ra tin tức trong phòng khám, vừa nhìn liền biết là người trong nghề.
Khi Vu Hâm lấy ra những chứng cứ này, Đổng Vĩ không thể không kiểm tra lại tất cả nhân viên một phen, không nghĩ tới vừa tra một cái, liền tra được cháu gái vừa mới tốt nghiệp của ông, Đổng Mạn.
Đổng Mạn cũng theo học tâm lý học, không giống Đổng Vĩ tốt nghiệp trường danh giá, cô chỉ tốt nghiệp một trường cao đẳng không tên tuổi trong nước. Tâm lý học cũng không phải chuyên ngành cô thích, mà là do lúc trước thi đại học không đỗ nguyện vọng một, nên mới chuyển qua học ngành này.
Cho nên lúc ở trường Đổng Mạn căn bản là không hề chuyên tâm học kiến thức chuyên môn về tâm lý học. Cũng may, cô có một người bác tài ba, sau khi tốt nghiệp liền trực tiếp vào làm ở Bốn Mùa, do Đổng Vĩ tự mình giáo dục.
Đổng Mạn bình thường biểu hiện tuy có lười nhác, nhưng Đổng Vĩ cũng không để ý, dù sao cũng chỉ là cô gái trẻ mới hai mấy tuổi đầu, lại được cưng chiều lớn lên, lười biếng một chút cũng rất bình thường. Thế nhưng ông vạn lần không ngờ được lần này Đổng Mạn lại chọc ra chuyện lớn như vậy.
Đổng Vĩ là một người rất có nguyên tắc, tư liệu của bệnh nhân ông đều cất trong tủ có khóa, chìa khóa trừ ông ra thì không ai có.
Ông nghĩ tới nghĩ lui, rốt cục nghĩ đến, lần trước ông để Đổng Mạn tìm giúp ông con dấu riêng trong tủ, có lẽ là chính vào lúc đó, Đổng Mạn lén lút lật xem tư liệu của Úc Thanh Hoan.
Đổng Vĩ vốn là muốn giải quyết âm thầm nhưng Vu Hâm không chịu đáp ứng.
Đứa nhỏ nhà hắn bị bắt nạt, muốn dùng tiền giải quyết sao, đừng hòng! Huống hồ bọn họ căn bản là không thiếu tiền.
Vu Hâm vừa xấu hổ vừa tức giận, dù sao bác sĩ tâm lý này là do hắn tìm, sự tình phát triển đến nước này, hiển nhiên đã không dìm xuống được nữa, kế hoạch trước mắt, chính là muốn bên tư vấn đưa ra một câu trả lời thỏa đáng.
Đổng Vĩ bị ép, bất đắc dĩ chỉ có thể bắt Đổng Mạn xóa weibo, đồng thời dùng danh nghĩa bác sĩ tâm lý chính thức đưa ra một lời xin lỗi hoàn chỉnh.
Mà cũng bởi vì vậy, chuyện Úc Thanh Hoan có bệnh tâm lý liền được xác thực.
Chuyện không ngờ đến là fan đối với chuyện này chẳng những không có phản ứng gì quá khích, trái lại còn không ngừng ủng hộ Úc Thanh Hoan——
"Không sao cả, cá Koi nhỏ vui vẻ là được rồi, sẽ chờ đến lúc chính cậu tự nói ra.”
"Cá Koi nhỏ chịu khó chữa bệnh cho tốt nhé! Cậu là tuyệt nhất, vĩnh viễn ủng hộ cậu!"
"Là ai cũng được, chỉ cần tốt với cậu, chúng tôi liền an tâm."
.........
Dù cho biết Úc Thanh Hoan sẽ không đáp lại bọn họ, thậm chí vì có quá nhiều bình luận, không nhất định hắn có thể nhìn thấy lời bọn họ để lại nhưng những fan này vẫn kiên trì biểu đạt sự yêu thích và ủng hộ của mình cho Úc Thanh Hoan xem.
Cho dù có một ngày, có thể vì nguyên nhân nào đó mà thoát fan, nhưng ít ra vào lúc này, bọn họ là chân tâm thực lòng thích Úc Thanh Hoan.
Nhìn những bình luận tràn đầy cổ vũ kia, Úc Thanh Hoan mắt hơi nóng, phá lệ đăng một bài lên weibo
Úc Thanh Hoan v: Cảm ơn mọi người.
Chuyện này nổ ra oanh oanh liệt liệt, đến cuối cùng, lại được không ít tài khoản weibo của nhà nước share về, bốn chữ “đa͙σ đức nghề nghiệp” cũng trở nên được coi trọng. Đây mặc dù là một loại ràng buộc vô hình nhưng có lúc lại thật sự cần có nó.
Sau đó, tài khoản weibo chính thức của hiệp hội điện ảnh quốc gia công bố danh sách phim được bồi dưỡng trọng điểm, trong đó có “Báo thù”
So với chuyện của Úc Thanh Hoan càng ác liệt hơn, nữ chính trong “Báo thù”, vì bị một phóng viên không có đa͙σ đức nghề nghiệp bám lấy, không chịu nổi áp lực trong lòng mà chọn cách tự sát.
Mà biên kịch vì làm tôn lên sự ác liệt của tình tiết này, dùng thủ pháp đảo nghịch, kịch bản vừa mở ra đã là cảnh nữ chính tự sát.
“Báo thù” dựa vào ngọn gió đông này mà trực tiếp nổi tiếng, không chỉ tạo được nhiệt độ khi còn chưa khởi quay, thậm chí vì là phim được nhà nước bồi dưỡng trọng điểm nên thời gian chiếu phim được kéo dài hơn một tháng.
Năng lực của Tôn Võ và kĩ năng diễn xuất của Úc Thanh Hoan đều không thể nghi ngờ, hơn nữa còn được kéo dài thời gian chiếu phim, có thể tưởng tượng ra, doanh thu phòng vé có muốn kém cũng không thể kém được.
Vu Hâm yên lặng tiêu hóa hết tin tức này, sắc mặt phức tạp nhìn Úc Thanh Hoan, vô cùng thành khẩn nói: "Úc ca ca, tôi sai rồi. Sau này cậu muốn nhận phim nào thì nhận phim đó, tôi không bao giờ can thiệp nữa. "
Vừa nói vừa lên weibo share ảnh cá Koi.
Không cẩn thận liếc sang màn hình di động của Úc Thanh Hoan: "..."
Úc Thanh Hoan là người không chịu thua, sau khi chuyện đến gặp bác sĩ tâm lý bị tuôn ra, tuy tất cả mọi người đều đang cổ vũ hắn, nhưng hắn vẫn nhất quyết muốn chữa trị tiếp.
Trong thời gian ngắn, hắn không tiện đến chỗ bác sĩ, liền quyết định tự mình chữa.
Trước đây trị liệu một tháng, đối với Úc Thanh Hoan vẫn còn có chút hiệu quả, ít nhất lần thứ hai ngồi trên ghế lái, hắn tuy rằng vẫn sẽ phát run, nhưng không giống như lần trước, không có cảm giác một khắc cũng không muốn ngồi thêm nữa.
Thấy thế, Vu Hâm cuối cùng cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, nói với Hoắc Cừ: "Vẫn còn may, không xảy ra vấn đề gì."
Đợi mấy giây không thấy người đáp lại, không nhịn được quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hoắc Cừ đang nhìn chằm chằm Úc Thanh Hoan, chớp cũng không chớp một cái, y hệt như người lớn lần đầu tiên dạy trẻ con tập bơi.
Không biết tại sao, Vu Hâm đột nhiên cảm thấy mình bị nhét vào một bụng thức ăn cho chó.
Hắn đau lòng vỗ vỗ ngực, quyết định không ở lại chỗ này làm kỳ đà cản mũi nữa.
Vu Hâm vừa đi, Úc Thanh Hoan liền thử cầm vô-lăng một chút. Cảm xúc của da thuộc khiến đầu hắn ong một tiếng, trong nháy mắt trở nên trống rỗng. Không chỉ như vậy, thậm chí còn sinh ra cảm giác buồn nôn.
Hắn hô hấp dồn dập, nỗ lực để mình tỉnh táo lại nhưng làm thế nào cũng vô dụng. Vào lúc hắn cảm thấy đại não thiếu dưỡng khí, không thể thở nổi nữa, một cánh tay ấm áp chợt nắm chặt lấy tay hắn, đột nhiên kéo hắn ra khỏi xe.
"Thanh Hoan, không sợ không sợ." Hoắc Cừ ôm Úc Thanh Hoan, ngốc nghếch vỗ lưng hắn, không ngừng an ủi hắn.
Hắn biết, chuyện Thanh Hoan muốn làm, nhất định có nguyên nhân của hắn. Cho nên hắn sẽ không ngăn cản, nhưng, hắn sẽ luôn ở trong lúc quan trọng nhất, chạy ngay tới bên cạnh người kia.
Nhiệt độ ấm áp từ tay Hoắc Cừ truyền tới, trong nháy mắt bao lấy thân thể lạnh ngắt của hắn, ngay cả những kí ức lạnh lẽo kia dường như cũng bị nhiệt độ của hắn hòa tan.
Úc Thanh Hoan dần dần khôi phục tinh thần, dựa vào ngực Hoắc Cừ, có chút cảm động khịt khịt mũi. Hoắc Cừ của hắn vẫn luôn như vậy, vẫn luôn đặt hắn trên đầu quả tim, cái gì cũng không hiểu, nhưng có thể làm hắn cảm nhận rõ ràng tình yêu của mình đối với hắn.
"Đừng lo lắng," Úc Thanh Hoan nắm chặt tay hắn, cười nói: "Em đã không sao rồi."
Hoắc Cừ gật gật đầu, lấy tay chạm lên mặt hắn, vừa muốn nói điều gì, chuông điện thoại di động lại vang lên.
Sau đó, Úc Thanh Hoan liền thấy, Hoắc Cừ gần như là không thể chờ được nữa nhận điện thoại, nói với bên kia vài câu liền nhấc chân đi tới bãi đỗ xe ở ngoài.
Úc Thanh Hoan hỏi hắn: "Anh làm gì thế?"
Hoắc Cừ ánh mắt toả sáng, hưng phấn hộc ra hai chữ: "Nhận đồ." . Ngôn Tình Sủng
Úc Thanh Hoan sững sờ, "Anh tự biết đặt đồ chuyển phát nhanh từ khi nào vậy?"
Hoắc Cừ lắc đầu, "Không phải, Vu Hâm dạy anh."
Úc Thanh Hoan lại càng thấy kỳ quái, Hoắc Cừ làm sao có khả năng sẽ chủ động đi mua đồ? Hơn nữa còn là để Vu Hâm dạy! Nghĩ như thế, hắn cũng hỏi ra tiếng.
Nghe vậy, hai má Hoắc Cừ chợt ửng đỏ, kéo đến bên tai, lông mi run run, ngượng ngùng nhỏ giọng nói: "Là phần thưởng bcs kia, anh cho người ta địa chỉ."
Úc Thanh Hoan: "..."
_________
Tác giả có lời muốn nói:
Thanh Hoan: Em coi anh là ŧıểυ thiên sứ, anh lại...