Tình Yêu Quỷ Dữ

Chương 29

Trước Sau

break

Derrick có vẻ hơi ngạc nhiên trước phản ứng bình tĩnh bất ngờ của cô. Anh hắng giọng.

“Ừm, như ta đã nói lúc trước, khi ta rời khỏi linh hồn thì chồng nàng sẽ trở về làm một cái xác. Đến lúc đó, việc 'trở về quan tài' sẽ không có gì lạ nữa.”

Vì vậy, nếu anh rời khỏi cơ thể chồng cô, thì Judith sẽ trở lại tình trạng làm "góa phụ" như trước.

Judith cảm thấy đau khổ trong giây lát. Cô cố gắng sắp xếp lại tất cả những thông tin mình nghe được từ anh trong đầu. 

Trong khi những suy nghĩ cứ chạy qua chạy lại trong đầu, thì Derrick nhấm nháp tách trà một cách tự nhiên đến nỗi không ai có thể nghĩ anh là một "con quỷ".

Có lẽ việc giúp anh lấy lại sức mạnh sẽ không phải là điều gì quá tệ đối với Judith. Không, đúng hơn nó giống như một mũi tên trúng hai đích vậy.

Vấn đề duy nhất cô gặp phải là có người kế vị. 

May mắn thay, Derrick Vaisil đã được hồi sinh. Cho dù thứ ẩn chứa bên trong cơ thể anh là một con quỷ, thì trong mắt cô  và những người khác, thì Derrick vẫn là một con người được hồi sinh, chứ không phải một con quỷ.

'MÌnh có thể sẽ có thai nếu mình tiếp tục ngủ với anh ta.'

Sẽ thế nào nếu cô mang thai vì liên tục ngủ với anh ta.

Judith sẽ lại trở thành góa phụ, nhưng sẽ có người kế vị như mong muốn. Dù chỉ là suy nghĩ thoáng qua, nhưng đó quả là một kế hoạch hoàn hảo.

“Tôi đã tò mò từ trước rồi.”

Đột nhiên, khoảng trống bên cạnh cô trên ghế sofa chùng xuống. 

Trong lúc cô đang mải suy nghĩ, anh đã rời khỏi ghế sofa. Khi Judith ngẩng đầu lên, anh đã ở bên cạnh cô.

“Vợ à, nàng không yêu chồng mình sao?”

Đó là một câu hỏi khá đột ngột. Khi thấy Judith chỉ nhìn mình chằm chằm không nói một lời, Derrick khẽ nói thêm, ánh mắt anh chạm vào ánh mắt cô.

“Chính là như vậy. Phản ứng đó của nàng khi ta mới tỉnh dậy trong cơ thể này.”

'Phản ứng của mình thế nào khi anh ta hồi sinh?' Judith nghĩ.

Cô chắc chắn rằng đã có một thời gian cô lạnh nhạt với anh, và khi nhận ra anh bị mất trí nhớ, thì cô đã cười nhạo anh  một cách mỉa mai.

Chắc chắn, đó không thể là vẻ mặt của một người vợ vui mừng khôn xiết khi người chồng yêu dấu của mình đã sống lại.

Tình yêu, cái gọi là 'tình yêu'.

Sau khi lặp lại từ đó như thể đang lướt qua một cuốn sách, Judith liền gật đầu không chút do dự.

“Tôi không yêu anh ấy. Tôi đã nói với anh rồi, ngay từ đầu tôi đã không có mối quan hệ tốt đẹp với chồng tôi.”

“Có chuyện gì xảy ra giữa hai người vậy?”

“Chúng tôi không… Chúng tôi chẳng có chút cảm tình nào với nhau, ngay cả trước khi kết hôn. Từ tính cách đến những khía cạnh khác, chúng tôi đều không hợp nhau.”

Derrick nghiêng đầu sang một bên, cau mày vì anh không thể hiểu được những sự thật đó.

“Vậy tại sao nàng lại kết hôn? Chẳng phải 'kết hôn' là một việc mà con người làm để thể hiện 'mối quan hệ' giữa những người yêu nhau sao?”

“Anh nói đúng. Hôn nhân là chuyện giữa những người yêu nhau, nhưng cũng có những cuộc hôn nhân được thực hiện vì lợi ích của cả hai bên. Đó chính là trường hợp của tôi và chồng tôi.”

Derrick làm vẻ mặt như thể anh gần như không hiểu lời cô nói. Là một con quỷ, anh có lẽ không thể hiểu được mối quan hệ giữa những lợi ích tính toán của con người.

Judith mím môi dưới khi nghĩ về cuộc sống hôn nhân với chồng, dù ngắn ngủi nhưng nếu nhìn kỹ thì quả là dài. Rồi cô cắn môi.

Trong ký ức về cuộc hôn nhân kéo dài hai năm của họ, Judith luôn cô đơn. Trừ khi cần thiết, Derrick Vaisil sẽ không bao giờ đến gần cô.


Hắn ta luôn luôn…

“Và chồng tôi đã yêu một người phụ nữ khác. Trước khi mất, chắc hẳn anh ta cảm thấy tôi là một trở ngại cho họ.”

Khi bàn về cuộc sống hôn nhân của họ, không ai có thể bỏ qua Silvia Wirell. Dù Judith chưa từng gặp Silvia Wirell dù chỉ một lần, nhưng cô vẫn luôn để mắt đến và theo dõi cô.

Đối với Judith, Derrick Vaisil là một người chồng cứng đầu, không cùng quan điểm với cô, nên ít nhất cô cũng ước Silvia Wirell sẽ là một người phụ nữ có cùng suy nghĩ với mình. 

Tuy nhiên, dường như cô đã tính toán sai lầm khi bị bắt gặp họ tình tứ với nhau khắp thủ đô, cho đến khi bệnh tình của Derrick trở nặng.


"Tên khốn đó ngoại tình sao?"

Derrick hỏi, đôi mắt mở to nhướn lên như thể vừa nghe thấy điều gì đó bất ngờ. 

“Ha”

Judith khẽ cười thay vì trả lời. Thật sảng khoái khi lần đầu tiên nghe thấy một người gọi và hạ thấp Derrick Vaisil như vậy trước mặt mình.

Nghĩ lại thì, khi nghe họ ngủ riêng, thì anh đã nói với cô: "Chồng nàng có phải là tên ngốc không?". 


"Đúng."

Trước câu trả lời bình tĩnh của cô, Derrick nhíu mày, có lẽ không thích lời cô nói. Khuôn mặt anh vốn tràn đầy nụ cười trơ trẽn và dịu dàng, giờ đây đã trở nên đáng sợ như một kẻ ngang ngược.

"Tại sao?"

Anh nhìn chằm chằm vào Judith, môi lẩm bẩm những lời anh không thể hiểu nổi. Ánh mắt rực lửa của anh như mũi tên găm chặt vào cô. Ánh mắt kiên định của anh dán chặt lên người cô, như thể đang ngắm nghía từng đường nét tinh tế của cô.

“Mỗi khi nhìn nàng, ta không nghĩ tâm trí của ta sẽ tỉnh táo đâu, nàng biết không?”

Khuôn mặt của Judith bỗng đỏ bừng vào lúc đó.

Bởi vì lời nói của anh nghe như… Cứ như thể anh đang nói rằng nếu anh là chồng cô, thì anh sẽ không bao giờ rời xa cô. 

Cô bỗng ngượng ngùng vô cớ trước lời nói của anh, như thể anh đang nói với Judith rằng cô là một mỹ nhân.

“Đặc biệt là vào ban đêm, thậm chí còn hơn thế nữa.”

Môi Derrick lơ lửng trên vành tai cô, thì thầm khi cô quay đầu sang hướng khác. Một giọng nói khàn khàn, trầm thấp truyền qua tai cô, chạm đến trái tim khiến nó đập nhẹ. 

Judith, mặt đỏ bừng, nhìn thẳng vào mắt anh, và đẩy nhẹ ngực anh khi anh tiến lại gần, tạo một khoảng cách ngắn giữa hai người.


“Anh, anh nói vậy là vì anh muốn làm chuyện đó sao?”

“Ta không thể kiềm chế điều đó được.”

Anh không hề che giấu ham muốn của mình dành cho cô. Anh thẳng thắn trong mọi khía cạnh và chân thành. Derrick hôn nhẹ cô, rồi ôm lấy eo Judith. Âm thanh nụ hôn của anh, như sương mai, thật dễ chịu khi nó tan biến.

“Anh đói rồi, vợ à”

Giờ cô đã quen với câu nói đặc trưng của anh, "Anh đói". 


“Ahhh!”

Derrick bất ngờ ôm cô vào lòng. Đùi anh săn chắc hơn cả ghế sofa, khiến cô có cảm giác như mình đang ngồi trên ghế chứ không phải trên chân anh. Như thể đang say thuốc, anh tựa đầu vào gáy cô, hít một hơi thật sâu.

“Haa, mỗi lần ngửi thấy đều thực sự là…”

Đó là một tiếng lẩm bẩm mơ hồ, như thể anh đã rơi vào trạng thái xuất thần.Anh là người đầu tiên phản ứng  như thế này, mặc dù ngay từ khi sinh ra, cô đã được bao người khen ngợi về nhan sắc.

Judith từ từ mở miệng khi cô giữ đầu Derrick, người đang liế.m xương quai xanh của cô.

“… Derrick, tôi sẽ giúp anh thoát khỏi cơ thể này.”

Những ngón tay đang vò rối mái tóc anh trượt xuống dưới, vuốt ve má Derrick. 

Lòng bàn tay cô cảm nhận được cảm giác mát lạnh từ anh. Derrick ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt cô, rồi quay đầu lại và hôn lên lòng bàn tay cô.

“Nhưng đổi lại, anh cũng phải giúp tôi.”

Màu đỏ lấp lánh dưới tròng mắt anh càng lúc càng dày đặc. Đôi mắt ấy chứa đầy bản năng – bản năng muốn thỏa mãn ha.m muốn tì.nh d.ục.

“Nàng muốn gì?”

Lời thì thầm quyến rũ của con quỷ khiến tim cô đập thình thịch. Bởi vì cô có cảm giác rằng hắn sẽ có thể thực hiện bất cứ điều gì phi lý mà cô mong muốn.

Judith liế.m môi trước khi nắm lấy bàn tay đang vuốt ve đùi mình.

“Một đứa bé.”

“…….”

“Tôi….tôi muốn có thai.”

Derrick tròn mắt trước lời tuyên bố bất ngờ của Judith về việc muốn có con. 

Nhìn vẻ mặt kiên định của cô, anh không mất nhiều thời gian để nhận ra những lời cô nói là thật lòng.

Derrick di chuyển bàn tay cô đang nắm lấy và vuốt ve chiếc bụng thon thả của cô.

“…Có nghĩa là bây giờ.”

Bàn tay anh đang vuốt ve eo cô, nhẹ nhàng trượt xuống và nắm chặt mô.ng cô.

“Nàng muốn ta phải nhét nó vào người nàng cho đến khi nàng mang thai phải không?”

Đôi khi, vô tình anh lại buông ra những lời lẽ t.ục tĩ.u mà không hề mảy may bận tâm. 

Judith gật đầu, cảm thấy mặt mình nóng bừng.

Ngay khi cô ngượng ngùng xác nhận điều đó, nụ cười trên môi Derrick càng thêm sâu sắc.

“Nàng muốn được lấp đầy bằng hạt giống của ta, đúng không?”

Giọng nói đầy những lời lẽ tụ.c t.ĩu của anh lọt vào tai Judith. Khi Judith liếc nhìn anh qua khóe mắt, thì Derrick đã nắm lấy eo cô và xoay cô lại.

Trong chớp mắt, Judith đã nằm xuống ghế sofa, và thân hình vạm vỡ của anh đã lao vào cô. Sau khi nắm lấy mắt cá chân cô và tách chúng ra, thì Derrick liền nhanh chóng đặt mình vào giữa hai chân cô.

Có thứ gì đó cứ.ng rắn áp vào người cô. Judith cúi mắt xuống, và trước khi kịp nhận ra, cô đã thấy sự cư.ơng cứ.ng của nó. 

Đó là một sự hiện diện mà người ta không thể nào phớt lờ.

Derrick, mỉm cười tinh nghịch như thể biết cô đang nhìn về đâu, anh bỗng dùng tay khéo léo cởi quần ra. 

Ánh mắt Judith ngượng ngùng nhìn anh.

“Derrick! Làm ở đây thì…”

“Nàng đang bảo ta dừng lại sau khi nói những lời khiêu gợi như thế sao?”

Những lời lẽ khiêu gợi chỉ có anh mới nói, chứ không phải cô. 

Judith bật cười vì việc đổ hết lỗi lầm lên đầu cô thật ngớ ngẩn. Tuy nhiên, ý nghĩ đó đột nhiên dừng lại khi một bàn tay vén gấu váy cô lên.

“Có thể có người sẽ vào lúc chúng ta đang làm việc này…! Chúng ta, chúng ta hãy vào phòng ngủ đi!”

“Chúng ta sẽ mất một khoảng thời gian để tới đó.”

“Nó ở ngay cạnh mà! Ah!”

Tiếng phản kháng của Judith chợt dừng lại khi tay anh đột nhiên luồn vào giữa hai chân cô và chạm vào bộ phận si.nh d.ục. 

Những ngón tay thon dài của anh di chuyển lên xuống, kích thích vù.ng kí.n của cô. Cửa độ.ng cô ẩn sâu bên trong lớp đồ lót cứ tự động mở rộng rồi co thắt nhẹ nhàng, như thể nó đang nhớ lại những gì đã nu.ốt vào suốt đêm qua.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc