Tình Yêu Quỷ Dữ

Chương 13

Trước Sau

break

Ngay cả khi cô cố đẩy anh ra thì Derrick vẫn chỉ thè lư.ỡi ra và lười biếng liếm môi cô.
“Thế nào?”

Một giọng nói trầm thấp kích thích màng nhĩ cô. Trong giây lát, Judith không hiểu nổi tình cảnh của mình, má cô bắt đầu đỏ bừng như đang bốc cháy.

“Ấn tượng của nàng về nụ hôn đầu tiên với chồng.”

Câu hỏi vượt quá mức tưởng tượng, cùng với nụ cười thoải mái của anh, thật kỳ lạ đến nỗi cô không thể rời mắt khỏi anh. Tim cô đập nhanh đến mức cảm thấy vô cùng bất thường.

Bất chấp những lời khen ngợi của xã hội thượng lưu dành cho chồng mình, Judith chưa từng nghĩ anh đẹp trai hay hấp dẫn. Bởi vì những hành vi thiếu văn minh đã cản trở về việc cách cô nhìn nhận vẻ ngoài của anh. Nhưng ngay lúc này, vẻ đẹp của anh đã chiếm trọn trái tim của Judith.

Không, không phải "vẻ ngoài" của anh, mà chính đôi mắt đỏ ấy đã in sâu vào tâm trí cô, khiến cô xao xuyến. Cô dường như hoàn toàn bị mê hoặc bởi đôi mắt đỏ rực đẹp hơn bất kỳ viên ngọc nào.

Judith, người đang ngơ ngác nhìn anh, nhanh chóng tỉnh táo lại khi nghe thấy tiếng bước chân. Phòng làm việc của anh, bất cứ ai cũng có thể mở cửa và sẽ chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng trước mắt.

Không người hầu nào dám tự ý mở cửa khi chưa được phép, nhưng Judith-người đã mất hết lý trí sau những gì vừa xảy ra, vẫn cảm thấy lo sợ.

Cô nhanh chóng đẩy vai anh ra và đứng dậy.

"Tôi chẳng nghĩ gì đến điều đó..."

Khi cô ngắt lời anh bằng câu nói đó, với khuôn mặt đỏ bừng như quả táo chín, thì Derrick dường như rất ý thức được điều đó.

“Sao thế, nó không ổn sao?”

Tâm trí Judith trở nên trống rỗng vì ngạc nhiên khi bàn tay to lớn của anh luồn vào khe hở trên váy cô.

“Có lẽ, nó ổn…….”

Anh - với nụ cười nhẹ trên môi, hài lòng với câu trả lời của cô. Những đầu ngón tay ẩn giấu của anh đã bắt đầu xoa bóp bắp chân cô, khi bị che khuất bởi lớp váy bên trong.

Thật kỳ lạ.

Dù là hôn hay bất cứ điều gì anh đang làm lúc này, tất cả những nơi anh chạm vào đều trở nên nh.ạy c.ảm. Dù muốn thoát khỏi anh, nhưng cô vẫn có cảm giác muốn bị anh giam cầm và chiếm lấy cô mãi mãi, như thể cô đang chìm trong một giấc mơ không muốn thoát ra.

Và với đôi mắt đó, trông giống như hai viên pha lê đỏ trong suốt, mà cô không thể nào rời mắt được; như thể tâm trí cô đã bị người đàn ông to lớn trước mặt bắt lấy và mang đi.

“Chúng ta có nên làm lại lần nữa không?”

Môi anh đã tiến lại gần hơn như thể đang xin phép người khác.

Nhớ lại chuyển động của lư..ỡi anh lướt qua trong miệng mình, lồng ngực Judith thắt lại. Trái tim đang đập thình thịch của cô không thể nào nói rằng đây không phải là điều cô mong đợi.

Ngay sau đó, cô cảm thấy sự tiếp xúc nhẹ nhàng của nó lưu lại trên môi mình khi anh cắn nó.

Judith rên lên, "Ah...", âm thanh vang vọng từ cổ họng. Âm thanh phát ra từ cô thật xa lạ, nhưng hơn thế nữa, kho..ái cả.m mà anh mang lại càng lấn át các giác quan của cô mãnh liệt hơn.

Cô thậm chí còn không thể nghĩ đến việc mình đến đây để làm chuyện này với chồng. Thành thật mà nói, sau khi mất trí nhớ, Derrick không còn là người chồng mà cô từng biết nữa, anh như một con người khác.

Nếu Derrick, trước khi chết, thì đã khiến cô vật lộn bằng những lần ngo.ại tình triền miên; thì giờ đây, sau khi chết đi sống lại, anh lại khiến cô bối rối vì xấu hổ.

Và hơn hết, sự tương phản lớn nhất chính là Derrick Vaisil trước kia là người cố tình chọc tức cô, còn Derrick Vaisil hiện tại lại là người khiến cô xấu hổ mà không hề có ý định đó.

Sự khác biệt này khiến cô chấp nhận anh - người đang hành động như một con người khác.

Phải chăng đó thực sự là lý do khiến cô không hề có ác cảm với anh? Hay cô đang bị lừa bởi hành vi xảo quyệt như ma thuật thôi miên của anh?

Không còn thời gian để đau khổ vì tất cả những điều đó. Niềm vui sướng của nụ hôn đầu tiên ngay lập tức quyến rũ cô.

Hôn ai đó có tuyệt vời đến thế này không?

Lư.ỡ.i họ liên tục quấn lấy nhau, và nước b..ọt của anh, vị ngọt như nước, hòa quyện với nước b.ọt của cô.

Âm thanh nụ hôn của họ vang vọng trong văn phòng yên tĩnh.

Giữa nụ hôn, ánh mắt cô chạm phải ánh mắt Derrick ít nhất vài lần. Và mỗi lần như vậy, cô lại có ảo giác rằng đôi mắt đỏ của anh dường như được tô điểm bằng một sắc đỏ đậm hơn.

Sự thay đổi mà cô chứng kiến càng làm tăng thêm nỗi hoài nghi trong cô, và cô không thể không hỏi về điều đó.

“Ưm, anh biết không.”

Khi cô cố gắng tách ra, định phá vỡ đôi môi đang dính chặt vào nhau như thể chúng là một, thì bàn tay to lớn của anh nhanh chóng đặt lên gáy cô.

Sau đó, anh li.ế.m đôi môi sưng tấy của cô và mút nó liên tục như thể anh không thể kiềm chế được. Môi họ dính chặt vào nhau, mỗi lần tách ra đều có thể nghe thấy những âm thanh ư.ớt át.

“Màu mắt của anh… Tại sao nó lại thay đổi?”

Bàn tay gian xảo của anh, vừa lướt qua bắp chân cô, vừa chạm vào đùi của cô, bỗng dừng lại. Chỉ khi bàn tay anh ta dừng lại, cô mới nhận ra rằng anh đang ở trên đùi mình.

“Mắt ta trông như thế nào?”

Bàn tay anh đang lướt nhẹ trên da thịt cô như đang vuốt ve, bỗng nhiên nắm chặt lấy đùi cô. Cơ thể cô, vốn đang nóng bừng lên vì bàn tay tê dại trên người, hoàn toàn chấp nhận sự kí.ch thí.ch.

Anh đứng yên, áp mặt sát vào mặt cô như thể đang cho cô thấy. Judith vô thức đưa tay lên vuốt ve khóe mắt anh. Không hiểu sao, càng tiếp xúc với nhau lâu, tâm trí cô lại càng trở nên mơ hồ, như thể đang bị nhấn chìm trong nước.

“Màu…… đỏ.”

Cô vuốt ve khóe mắt thanh tú như được vẽ bằng cọ, và khi cô lẩm bẩm, nụ cười của anh càng sâu hơn. Đó là một nụ cười đầy ẩn ý mà cô không biết nó có ý nghĩa gì.

Anh gỡ bàn tay đang chạm vào mắt anh ra và áp môi mình vào lòng bàn tay cô.

“…Chết tiệt. Ta có nên nuốt chửng nàng luôn không nhỉ?”

Anh nói một cách thô lỗ như thể không thể kìm nén được nữa. Khi giọng nói của anh chạm vào vành tai cô, cô có thể ví nó như tiếng gầm gừ của một con thú.

Derrick hít một hơi thật sâu, giữ chặt đùi cô, giữ nguyên tư thế. Judith càng nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ thẫm như hồng ngọc của anh, cô càng cảm thấy lý trí trong đầu mình sụp đổ như một tòa lâu đài cát yếu ớt.

Rõ ràng đùi cô đã bị anh nắm lấy, nhưng trái tim đang đập thình thịch của cô dường như cũng bị anh nắm lấy.

Derrick dịu dàng nhìn cô, dùng lưỡi liếm lòng bàn tay cô. Judith không thể chịu đựng được cảm giác này, mắt cô bắt đầu giật giật . Nụ hôn đã dừng lại, nhưng lạ thay, tiếng thở hổn hển của cô lại càng dồn dập hơn.

Đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa vang lên.

Cốc, cốc.

“Thưa ngài, ngài có ở đó không?”

Én

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc