Trong phòng đọc sách, cô ngồi lên đùi hắn, mặt đối mặt với nhau. Một tay hắn ôm lấy eo cô, tay kia đè lên sau gáy cô, thân mật hôn môi.
Cô chìm đắn vào trong hơi thở của hắn, bắt đầu không tự giác được mà trao đổi nước bọt với hắn.
Vạt áo của cô bị hắn chậm rãi đẩy lên, lòng bàn tay vuốt ve vòng eo ướt đẫm mồ hôi. Sự đụng chạm khơi gợi du͙© vọиɠ, khiến cho thân thể Tống Lai Yên không nhịn được mà run lên.
“Anh, có phải tối hôm qua mẹ em đã phát hiện ra chúng ta không?” Cô bỗng nhiên hỏi hắn.
Hắn cũng không trả lời có hoặc không, chỉ nói: “Có anh ở đây, em sợ cái gì.”
“Trạng thái của bà ấy hôm nay không đúng lắm, giống như là... Chán ghét em.” Tống Lai Yên nói đến đây thì giọng rõ ràng nhỏ đi rất nhiều, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu: “Có phải em đã làm sai chuyện gì rồi không?”
Hắn nhìn cô, vươn tay ôm lấy cô, vòng tay ra sau lưng muốn cởi áo lót của cô, nhưng lại phát hiện ra áo của cô hôm nay không có khóa, chỉ có thể cởi từ dưới lên.
“Đây là chuyện em nhất định phải chấp nhận khi ở bên anh- em có còn nguyện ý không?”
Hắn xoa nắn bầu ngực của cô qua lớp áo, hô hấp của Tống Lai Yên bắt đầu trở nên gấp gáp, eo cũng nhũn ra.
“Câu nói này thật kỳ quái, giống như một cái bẫy...”
Hắn nhìn sâu vào trong mắt cô: “Là vực thẳm, em có muốn nhảy xuống không?”
Cô im lặng không nói.
Sắc mặt của hắn lạnh đi một chút.
Bỗng nhiên, hắn đứng dậy, đè cô lên thành tủ.
Chiếc áo lót bó sát bị hắn kéo lên trên, bầu ngực tinh tế giống như hai chiếc bánh bao, bị ép chung một chỗ.
Mạc Nhiên dùng sức nhào nặn bầu ngực của cô, áp sát lên má cô. Hắn không nói lời nào, nhưng hơi thở nóng rực của hắn không ngừng phả lên mặt cô, giống như muốn nuốt chửng cô.
“A... Nhẹ thôi...”
Bầu ngực non mềm bị hắn nhào nặn thành đủ loại hình dạng không thể nào tưởng tượng nổi.
Hắn kẹp lấy núm vυ" của cô, không nặng không nhẹ mà lôi ra ngoài.
Tống Lai Yên bắt đầu thở hổn hển.
Hắn đã quá quen thuộc với thân thể của cô. Mạc Nhiên biết làm như thế nào, cường độ ra làm sao, xoa nắn như thế nào để có thể khiến cô điên cuồng, để hạ thể của cô phun ra dâm dịch nóng bỏng.
“Ưm...” Tống Lai Yên không nhịn được mà vặn vẹo eo. Cô run rẩy, không ngừng phát ra những tiếng rêи ɾỉ. Hai tay cô vòng qua cổ hắn, muốn ngăn cản hắn, nhưng hoàn toàn phí công, cuối cùng chỉ có thể thụ động để hắn muốn làm gì thì làm.
Hai bên ngực của cô đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay. Dưới sự trêu chọc mạnh mẽ như vậy, núm vυ" của cô bắt đầu cương cứng lên, bầu ngực cũng sưng đỏ giống như hai quả lựu. Hắn xoa nắn không ngừng, giống như hai quả lựu có thể vắt ra nước vậy.
Thân thể khi đã quen với tìиɧ ɖu͙© đều sẽ như vậy, đây mới chỉ là màn dạo đầu, thế mà thân thể cô đã nóng ran lên như vậy. Tống Lai Yên vừa căng thẳng vừa xụi lơ, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt ập tới khiến cô không tài nào chịu nổi, nơi tư mật đã sớm tràn lan ái dịch, qυầи ɭóŧ của cô đã bị thấm ướt từ bao giờ.